Thứ Sáu, 26 tháng 1, 2018
NGƯỜI ĐÀN BÀ
Người đàn bà đi nhặt ánh hoàng hôn
Ngồi lặng lẽ đếm từng hòn đá cuội
Ánh vàng úa héo buồn lòng rũ rượi
Nắng chiều buông hồn thấy tủi vật vờ
Có người đàn bà đi nhặt ước mơ
Để nhan sắc úa mờ theo năm tháng
Rồi mộng mị mơ màng nhìn ánh rạng
Tắt sau đồi ẩn khuất bóng trời mây
Người đàn bà từng năm tháng héo gầy
Mòn mỏi đợi theo ngày nầy năm trước
Mà mơ mộng thời gian quay trở ngược
Đã bao lần vẫn ước được nụ hôn
Người đàn bà lỡ đi nhặt hoàng hôn
Trăng vỡ vụn mỏi mòn trong chờ đợi
Giữa tĩnh mịch ánh chiều xa vời vợi
Nhan sắc tàn héo hắt gợi chiều xưa
Người đàn bà góp nhặt từng hạt mưa
Của cuối ngày bên song thưa quạnh quẽ
Đếm từng giọt từng giọt rơi nhè nhẹ
Rớt vào lòng khe khẽ tiếng vọng đêm
Người đàn bà dần mòn bên cửa rèm
Thời gian đếm dịu êm qua song cửa
Rồi hờ hững đợi trăng rơi một nửa
Rớt từng mảnh ngập ngụa giữa trùng thâu ..
27.01.2018
Thơ: Giang Hoa
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét