Thứ Ba, 30 tháng 5, 2017





DỐC CẠN TRĂNG THƠ ...

Nghiêng bình dốc cạn trăng thơ
Rớt sầu nguyệt đếm lá mơ lịm hồn
Sao rơi mảnh vỡ vùi chôn
Sương mờ bóng phủ vọng hồn lệ rơi

Hóa thân tơ kén óng ngời
Lập lòe như bóng ma trơi cuối đồi
Riêng ta ôm mảnh sầu trôi
Tình kia vương lụy qua rồi thời gian

Rượu bầu nghiêng ngã mộng tàn
Thềm khuya trăng lạnh lệ chan ly buồn
Mưa lòng chuốc cạn tim chùng
Từng canh vàng võ cơn nguồn nỗi đau

Tình rơi trên phiến lá sầu
Đếm từng hương lệ mưa ngâu dội về
Chuông chùa thức tỉnh cơn mê
Canh ba gà gáy ê chề xót xa

Men say chếch choáng bóng ngà
Trăng nâng chén mộng cùng ta tự tình ....
                  30.05.2016
            Thơ: Giang Hoa

                                  ########

HOẠ:
Tran Chien

THÓI ĐỜI TRỚ TRÊU..

Giờ lòng gửi hết vào thơ
Nhớ ai ai nhớ mà ngơ ngẩn hồn
Tưởng rằng ký ức vùi chôn
Đâu hay tấc dạ bồn chồn lệ rơi

Ngày xanh xuân sắc rạng ngời
Tím màu sim tím buông lơi cuối đồi
Nay nhìn cánh lục bình trôi
Lòng sao cảm thấy bồi hồi thế gian

Hoa kia đẹp mấy cũng tàn
Trang đài ít kẻ không chan lệ buồn
Thói đời mấy được sẻ suôn
Khi vui là lúc khơi nguồn niềm đau

Tinh khôn càng nặng u sầu
Nắng nhiều tất sẽ mưa lâu dội về
Lòng càng yêu thích say mê
Khi tan mộng sẽ ê chề xót xa

Lang thang dưới bóng trăng ngà
Nhủ lòng chỉ với chính ta sự tình...
                  Thơ: Tran Chien

########

HOẠ:
Hung Do

KHI:

Buông tuồng ngả ngớn với Thơ
Trãng ngàn thu vẫn giấc mơ nao lòng
Để hồn thi sỹ Long đong
Bầu Thơ chén tửu chìm trong mơ màng

Khi vui Mười Sáu trãng tròn
Khi buồn trãng khuyết gieo buồn vần Thơ
Dại khờ lữ khách ngẩn ngơ
Nhớ thầm bóng một hằng Nga buông tuồng

Ngẫm đời trong cõi tròn vuông
Càng mơ mộng lại càng Vương nỗi sầu
Trãm nãm khó dịu niềm đau
Bởi bao nghiệp chướng tình đầu tạo lên
             Thơ: Hung Do

########

HOẠ:
Lu Hà Dòng Thơ

Tỉnh Mộng…
cảm đối thơ Giang Hoa: Dốc Cạn Trăng Thơ

Người cô phụ nghiêng bình cạn cốc
Mảnh trăng thơ gió thốc nguyệt hờn
Thái hư ảo cảnh dập dờn
Sương rơi lã chã chập chờn đòi cơn…

Cha mẹ nhện âu sầu chăng lưới
Thương con tằm tức tưởi kéo tơ
Ngoài sân đom đóm hững hờ
Phòng the giá lạnh lờ mờ đèn chao…

Ly rượu dốc nghẹn ngào nhỏ lệ
Biết cùng ai tri kỷ tri âm
Thủy triều lên xuống ầm ầm
Rừng thông nấm cỏ thì thầm suối reo…

Mưa tầm tã chân đèo ai đó
Khách gọi đò bến lở bờ hoang
Cầm canh gà gáy bàng hoàng
Giật mình tỉnh mộng mơ màng chuông xa...

Mõ lốc cốc giang hà quan tái
Thắp nén hương ái ngại tình tang
Bình minh le lói phũ phàng
Men say chuếnh choáng bẽ bàng Hằng Nga…!

*Dốc cạn trăng thơ: lục bát
         30.5.2016 = Thơ: Lu Hà

########

HOẠ:
Hai Dang

_______Giấc Mộng Hoa________

Lời này gởi đến nàng thơ
Như tằm rút ruột nhả tơ trao hồn
Bao năm tình ngỡ lặng chôn
Vần ai gieo mộng khiến hồn rụng rơi....

Bây giờ như ánh sáng ngời
Thắp lên khát vọng mơ đời chung đôi
Dặn lòng chớ để tình trôi
Từ đây quyết giữ không rời...dối gian....

Cầu mong mộng đẹp đừng tàn
Đừng thêm cay đắng....đừng chan nỗi buồn
Bên nhau xóa những sầu tuôn
Nồng nàn say đắm quên nguồn đớn đau...

Thu ơi xin chớ buông sầu
Khơi chi lá úa...mùa ngâu tìm về...
Chân thành dệt khúc si mê
Tình thơ giăng lối hẹn thề tình xa...

....Giang Hoa hình bóng ngọc ngà
Một dòng sông chảy thi ca đậm tình!
               ___Thơ: Hai Dang

########

HOẠ:
Lê Minh Chiến

TÌNH HẬN ...

Mộng sầu lệ đỗ chứa chan
Tình sầu ôm hận võ vàng thiên thu
Kiếp xưa đã vụng đường tu
Kiếp nầy ắt phãi đền bù mới xong

Thôi đành đễ giạ thong dong
Thuyền xuôi gặp nước vui trăng lững lờ
Vui cùng. Hòa vận dòng thơ
Đễ tâm thoát cảnh tình xưa bẽ bàng
              Thơ: Lê Minh Chiến

########

HOẠ:
Lê Văn Toán

HẠ ĐÂU?

Bên chiều phượng nở vần thơ
Tiếng ve hờn lẫy thờ ơ hạ hồn
Trống trường vãn nhịp từng chôn
Giờ đây bỗng thấy bồn chồn mưa rơi

Nhớ trang lưu bút rạng ngời
Sắc màu nghiêng ngả chơi vơi bóng đồi
Từng câu từng chữ bềnh trôi
Dìu ai về với phía đời thế gian

Ngày xưa phượng đỏ đâu tàn
Cài trên vạt tóc gió ngan ngát buồn
Hương cười kia cứ trào tuôn
Màu răng trắng khểnh khuya luồn nhẹ đau

Làm cho ánh nguyệt lem sầu
Làm Sao lấp lánh rủ nhau chẳng về
Đưa hồn bám lấy vườn mê
Mong gần nhưng vẫn vụng về với xa

Người ơi nét ngọc thương ngà
Làm ai nhớ mãi đến xa ngã tình!
        Thơ: Lê Văn Toán

########

HOẠ:
Khoi Le

** ĐÊM NGHIÊNG CÁNH MỘNG **

Đêm sầu uống cạn vần thơ
Chao nghiêng cánh mộng hồn ngơ ngẩn hồn
Nụ đời rớt tủi cô thôn
Hỏi ai còn thức bồn chồn quạnh rơi
**
Trăng thơ chạm tiếng đau đời
Ngậm ngùi cơn sốt lụy lời đơn côi
Sông buồn rửa nhịp hồn trôi
Tận cùng dạo bước qua đồi nhân gian
**
Mang thơ lấp hạt thu tàn
Kèm ly rượu đắng chứa chan giọt buồn
Huê tình nở nụ cười suông
Ngửa vầng trăng khóc khơi nguồn nỗi đau
**
Xa xa vọng tiếng kinh cầu
Đếm nghiêng giọt lệ chàng ngâu rớt thề
Đưa em vào dựa cơn mê
Giấc cô miên rảo đi về nẻo xa
**
Đêm say dưới bóng trăng ngà
Ngả nghiêng cánh mộng còn ta với nàng
Mai này qua bến đò ngang
Đừng quên cõng ánh trăng vàng cô thôn.
                     Thơ: Khoi Le

########

HOẠ:
Ery Nguyễn

TRĂNG LỒNG ĐÁY NƯỚC....

Ta cùng hoạ bút đề thơ.
Ngắm trăng tả cảnh trong mơ ru hồn.
Đêm ngày vọng nhớ trào tuôn.
Lệ nhoà thắm đẫm nỗi buồn chơi vơi.

Hằng đêm ngóng đợi rã rời
Châu thân héo úa bến đời nhân gian.
Hận thương số kiếp hồng nhan.
Vấn vương vạn thuở chẳng than cùng người.

Hỏi rằng nên khóc hay cười
Phận hèn kém sắc ,  chẳng lời oán ai.
Rượu bầu chuốt cạn chén say.
Quên đi tất cả chuổi ngày thương đau.

Tình em lắm nỗi cơ cầu.
Sầu đau dịu vợi nhớ câu người thề.
Tỉnh say , say tỉnh cơn mê.
Bên lầu vọng nguyệt nảo nề.....lệ sa.

Men say nghiêng ngữa là đà
Trăng lồng đáy nước  bóng ta .......cùng chàng.
                          Thơ: Ery Nguyễn

########

HOẠ:
Nguyễn Thu Dung

Ta không trách trời gieo nghiệt ngã
Mà thương thân nay đã đơn côi
Giờ đây héo hắt người ơi
Nhớ về ngày ấy mà rơi lệ sầu
                  Thơ: Nguyễn Thu Dung

#######

HOẠ:
Thu Dung Nguyen

Đêm tàn  ru mộng tình thơ
Ngỡ ngàng bóng nguyệt lại mơ vỡ hồn
Xạc xào vướng bỡi nụ hôn
Xa mờ một cõi bồn chồn lệ rơi

Ngoài sân óng ả sao trời
Lập loè đơm đớm một thời có đôi
Bây giờ ôm cánh sao rơi
Một mình đếm ngược dòng đời qua nhanh
                   Thơ: Nguyen Thu Dung

########

HOẠ:
Tuấn Tôn

CHUỐC TÌNH
  ******************  

     Người ơi dốc cạn trăng thơ ,
Tàn khuya vẫn chuốc dạ ngơ ngẩn buồn .
     Men tình rượu ái vùi chôn ,
Vó câu bóng liễu bồn chồn châu rơi !

     Sao mai mây chặn chưa ngời ,
Hồ trăng như vỡ tan rơi đỉnh đồi  .
    Thương người nhấp chén ly bôi ,
Lầu son sương phủ nhân hồi thế gian !

     Bầu nghiêng thả giọt men tràn ,
Chén nghiêng trăng lặn hoà chan lệ buồn !
     Trăng Hàn rao bán rao buôn ,
Năm canh mấy khắc dập dồn tình đau !

    Tình hoà vào chén rượu sầu ,
Lệ hoà vào giọt mưa ngâu não nề .
    Cửa thiền đánh thức cõi mê ,
Từng canh mõ điểm dội về xót xa !

    Lầu son chếnh choáng dáng ngà ,
Ngàn ly rượu đắng mình ta chuốc tình !
                       Thơ: Tuấn Tôn

########

HỌA:
Quang Hoang Quoc

Chiều buồn nghiêng nắng
.............
Sao em lỡ vội lấy chồng
Để anh ở lại buồn không hỡi người
Mau tặng nhau một nụ cười
Để anh chụp lại đủ mười cái răng
Những đêm trở gió hơi căng
Đem ảnh ra ngắm dưới trăng đỡ buồn
Buồn hơn con ớt chuồn chuồn
Mong ngày nào đó tắm nguồn yêu thương
Người đâu nhìn thật dễ thương
Quen trên face book vấn vương thật rồi
Đọc thơ cũng thấy bồi hồi
Không lẽ em bỏ cuộc chơi thật à
Tình face đơn giản nhưng là
Thuần túy trong sáng khó mà nhạt phai
Đau lòng cho phận làm trai ....
Ông tơ bà nguyệt se sai thật rồi
Nên lạc mất trầu giao bôi
Đành ôm phận mỏng nhìn em tôi lấy chồng
..........
Dốc cạn Trăng thơ
Tuyệt lắm !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét