Thứ Tư, 17 tháng 5, 2017
CON ĐÒ TÌNH ...
Vẳng tiếng canh gà vọng giữa đêm
Nàng trăng giỡn bóng rọi xuyên rèm
Oanh vàng đảo lượn mơ màng ngắm
Sếu đỏ bay vờn mãi miết xem
Giận kẻ phong trần say dáng liễu
Hờn ai lãng tử đứng bên thềm
Con đò vắng vẻ ngơ nhìn đợi
Huyễn ảo cung tình luyến mộng thêm ...
17.05.2016
Thơ: Giang Hoa
########
HOẠ:
Phạm Trọng Tân
MƠ MÀNG
Mơ màng dáng ấy suốt canh đêm
Vời vợi trăng soi, tỏa khắp thềm
Nhung nhớ bao ngày, lòng vẫn đếm
Vấn vương một thuở, dạ luôn xem
Xạc xào gió giỡn, đưa hương đến
Êm ái sương vờn, đọng mãi rèm
Dào dạt vần thơ, tình trải nếm
Chơi vơi hình bóng, nghĩa tràn thêm
Thơ: Phạm Trọng Tân
#######
HOẠ:
Lu Hà Dòng Thơ
TÌNH TRĂNG …
họa thơ Giang Hoa: Con Đò Tình…
Phập phồng song cửa mấy giờ đêm
Gà gáy cầm canh gió cuốn rèm
Thổn thức làn mây kìa bến mộng
Nghẹn ngào sóng nước ngỡ ngàng xem
Ra đi âu yếm nàng thơ gọi
Trở lại bâng khuâng khách phú thềm
Cây cỏ có thương người bạc mệnh
Quảng hàn ai đó lệ sương thêm …!
17.5.2016 = Thơ: Lu Hà
########
HOẠ:
Võ Thúy Phượng
BẾN CHỜ
Thuyền trôi lử thữ lướt màn đêm
Nguyệt hửng hờ treo nhánh liễu rèm
Bến chỉ mình em còn đợi mãi
Thuyền đơn một bóng dõi chờ xem
thương nhiều đã hẹn lời chung thuỷ
nhớ đẫm nên nguyền phải trọn êm
Hẹn buổi tao phùng xin giữ ước
Ngày duyên tái ngộ khởi bên thềm
Thơ: Võ Thúy Phượng
########
HOẠ:
Khoi Le
*** BUỒN GÌ ***
Buồn gì chẳng ngủ thức thâu đêm
Nguyệt tủi ru mơ lọt giữa rèm
Cái dế than chì mê mẫn gáy
Nụ quỳnh hoa nở thẫn thờ xem
Lâng lâng nâng chén say men rượu
Ngất ngưởng ôm trăng dỗ giấc thềm
Chạm tiếng chuông chùa ai có đợi
Muộn đời mắc cạn lại sầu thêm.
Thơ: Khoi Le
########
HOẠ:
Quách Mạnh Từ
TIẾNG ĐÊM.
Âm thầm lặng lẽ dưới màn đêm
Bóng Nguy ệt vờn bay phủ trước rèm
Tiếng Vạc tìm mồi trên bến vắng
Thân Cò lặn lội giữa cồn đen
Thì thào gió khẽ lùa khe lá
Lắc rắc sương rơi lạnh cửa thềm
Rả rích dế mèn rên khắp xóm
Cho lòng cô quạnh lại buồn thêm
Thơ: Quách Mạnh Từ
#######
HOẠ:
Thu Vân
ĐÊM TRÔI...
Ngân Hà sáng rực giữa trời đêm
Mảnh nguyệt luồn mây lẫn khuất ̃ rèm
Ngọn cỏ trên đồi thoai thoải ngắm
Con đò cạnh bến ́ lửng lờ xem
Vào khuya gió lặng mơ màng liễu
Lúc rạng mờ trăng ảo nãõ thềm
Ở ngã ba ngoài chim hót đợi
Bình minh đẩy mạnh tối lùi thêm.
Thơ: Thu Vân
#######
HOẠ:
đặng văn ba
Buồn thêm.
*************
Yêu em ngóng đợi thức bao đêm
Gió thoảng mơn man đổ xuống rèm
Nguyệt rụng tơ rơi luôn đứng ngó
Huỳnh tung nhụy tỏa mãi ngồi xem
Chàng ve rộn rã ru ngoài ngõ
Chú dế du dương hát cạnh thềm
Vắng vẻ đêm tàn chuông mõ đổ
Hồn ngơ ý ngẩn rớt buồn thêm...
Thơ: đặng văn ba
########
HOẠ:
Ery Nguyễn
SÓNG DỘI...CHAO THUYỀN.
Sóng dội chao thuyền vọng nửa đêm
Từng cơn gió thổi lộng lay rèm
Canh trường dạ úa buồn rã rượi
Khắc khoải se hồn rũ bóng thềm
Uớc mộng ngày xưa giờ đã hết
Mơ hoài tháng cũ hẹn còn xem
Tình duyên buổi ấy cam lòng chịu
Để phận an bày nỗi chán thêm ...
Thơ: Ery Nguyễn
########
HOẠ:
Hung Van Dai
Rõ là tiếng gọi giữa canh đêm
Thấp thỏm giấc mơ gió lật rèm
Trăng lạnh buồn thiu đưa sóng lại
Gối đơn đắm mị mở lòng xem
Thu đi vội vã sen chen lối
Đông thả hờn ghen lựu trước thềm
Canh cánh sương buông màn chiếu bạc
Tiếng...đò! xao lắng vẳng gần thêm
Thơ: Hung Van Dai
########
HOẠ:
Catinh Phunu
ĐỢI CHỒNG
Thiếu phụ mong chồng đã cả đêm
Đìu hiu gió thổi động lay rèm
Trăng thờ thẫn rọi vào song cửa
Liễu nhẹ nhàng in bóng ngả thềm
Mãi tận nơi nào ai hiểu thấu
Hiên nhà chốn đợi kẻ buồn chêm
Bàn cơm xếp sẳn giờ tanh nguội
Khắc khoải trông người dạ nẫu thêm
Thơ: Catinh Phunu
########
HOẠ:
Bảo Như
GIẤC MƠ TÌNH YÊU
Mặt trời lẳng lặng ẩn vào đêm
Nàng nguyệt bật cười ánh chiếu rèm
Ôm phận má hồng ... Bao vị nếm
Ngẫm đời nhi nữ ... Lắm điều xem
Chiều tàn vẳng tiếng đàn ai đệm
Bóng tối chờ ai bước đến thềm
Giấc mộng tay ai ta mãi đếm
Ngẩn ngơ cảm nhận nó vương thêm
Thơ: Bảo Như
########
HOẠ:
Van Minh Nguyen
Tiếng Vọng...
Tiếng vọng lòng ai giữa trường đêm
Thinh không tứ phía tựa phủ rèm
Hoa bướm mộng hồ ngửa nghiêng ngắm
Như tỉnh như say...đờ mắt xem
Mấy thuở Nguyệt phông giăng dáng liễu
Mấy hồi rảo bước...bóng treo thềm
Dáng nhỏ con đò trơ chóng đợi
Mỏi mẳt người ơi....chẳng bớt thêm.
Thơ: Van Minh Nguyen
########
HOẠ:
Nguyễn Chiến
……ĐÒ TÌNH …
…vui thơ …..họa …
Nghĩ tủi canh trường lúc nửa đêm
Nguyệt soi bóng cuội ngả bên rèm
Còǹ trăng lẫn tránh kêu oanh ngắm
Khướu cũng xen vào rủ bạn xem
Giận cảnh màn sương buồn trúc liễu
Lòng ghen ngọn gió rũ quanh thềm
Ai sầu vắng vẻ nhìn mây đợi
Não nuột bao ngày để nhớ thêm
Thơ: Nguyễn Chiến
########
HOẠ:
Hai Dang
_______Hải Đăng________
Âm thầm lặng lẽ giữa trời đêm
Một bóng đơn côi chẳng cửa rèm
Chốn mộng sao mờ đem dạ ngắm
Nơi mơ sóng gợn mở lòng xem
Đèn lên tỏa rạng yêu hình liễu
Thức dậy niềm tin mến bóng thềm
Rẽ nước ra khơi thuyền ngóng đợi
Yên lành ước nguyện vững vàng thêm !
___ Thơ: Hai Dang
########
HOẠ:
Hung Do
Bến đợi :
Bến cũng quen dần với cô đơn
Thuyền đi lạnh giá với gen hờn
Trãng gầy thoảng bóng mờ hư ảo
Dáng liễu đơn mình dưới Hoàng hôn
Lữ khách trong lòng vẫn từng đêm
Bóng xưa Hương còn ngát bên rèm
Phận thuyền một kiếp đời bươn chải
Bến có tư tình chớ đợi thêm
Thơ: Hung Do
#######
HOẠ:
Hoang Vu
PHỐ ĐÊM
Lốc cốc xe mì gõ suốt đêm
Đèn khuya hiu hắt rọi qua rèm
Lom khom quán cóc ai ngồi ngắm
Khép nép ven đường kẻ đứng xem
Góc tối âm thầm che dáng liễu
Mù sương lặng lẽ khuất bên thềm
Hoa tàn khắc khoải đời son phấn
Một kiếp phong trần lạnh lẽo thêm..
Thơ: Hoang Vu = 17.05.16
#######
HOẠ:
Cao Quang Sau
TỦI PHẬN ĐÒ
Một bóng đò neo lặng nước đêm
Trăng vàng lấp ló hé manh rèm
Phù du ngớ ngẩn chen nhau ngắm
Cá bạc lao xao đảo khắp xem
Lãng tử tương tư sao vắng bóng
Anh hùng ngưỡng mộ chẳng qua thềm
Buồn lòng lữ khách sầu cô lữ
Sóng nước vô tình nhạt nhẽo thêm
Thơ: Cao Quang Sau
#######
HHỌA:
Trà Thi Thơ
DUYÊN BẠC
La đà sóng ngã mạn thuyền đêm
Bóng đổ tàn trăng nhạt nhẽo rèm
Lặng lẽ tìm quên sầu thoảng đếm
Âm thầm hỏi nhớ mộng vờn xem
Hờn châu hứa ảo tràn loang đệm
Trách vũ thề lơi ngập phủ thềm
Rũ rượi buồn đau lòng đủ nếm
Duyên tình đẫm bạc chất đầy thêm
17/5/2016 - Thơ: Trà Thơ
########
HOẠ:
Nghia Hoang
CẢNH KHUYA
Hàng cây đứng lặng giữa màn đêm
Ánh nguyệt nghiêng soi tỏa sáng rèm
Rỉ rả côn trùng hòa tấu nhạc
Lò dò chú vạc ngó nghiêng xem
Màn sương thẫm ướt hoa quỳnh muộn
Gió thổi vờn xoay lá rụng thềm
Cảnh vật về khuya càng vắng vẻ
Tâm hồn bất chợt nhớ mong thêm
Thơ: Nghia Hoang
########
CẢM TÁC:
Tử Trầm Lãng
Lác đác từng canh vọng tiếng Gà
Đêm trăng vằng vặc bóng Hằng Nga
Lao xao gió nhẹ lùa qua cửa
Bến đợi thuyền xưa đến thuở nào.,!
Mây mãi trên đầu Mây thật cao
Chờ đến khi nao lạc lối vào
Thuyền tình bỏ Bến đi xa mãi
Quạnh vắng đêm buồn trăng với sao.,,!!
Thơ: Tử Trầm Lãng
#######
HỌA:
Phi Anh
Y đề
Sương lạnh tiếng gà vội gáy đêm
Trăng khuya lộng bóng rủ bên rèm
Oanh ca đầu núi mình còn đợi
Én lượn cuối trời ta đứng xem
Nhớ kẻ giang hồ ngồi trước ngỏ
Thương người lữ khách đứng sau thềm
Con đò ngơ ngác bên sông vắng
Gợi khúc ân tình chạnh nhớ thêm
Thơ:Phi Anh
#########
CẢM NHẬN:
Lu Hà Dòng Thơ
Tình Trăng Và Con Đò Vắng
Bình thơ Giang Hoa- Lu Hà
Con Đò Tình…
Vẳng tiếng canh gà vọng giữa đêm
Nàng trăng giỡn bóng rọi xuyên rèm
Oanh vàng đảo lượn mơ màng ngắm
Nhạn trắng bay vờn lẫn thẩn xem
Giận kẻ phong trần say dáng liễu
Hờn ai lãng tử đứng bên thềm
Con đò vắng vẻ ngơ nhìn đợi
Huyễn ảo cung tình luyến mộng thêm ...
17.05.2016
Thơ: Giang Hoa
Tình Trăng…
họa thơ Giang Hoa: Con Đò Tình…
Phập phồng song cửa mấy giờ đêm
Gà gáy cầm canh gió cuốn rèm
Thổn thức làn mây kìa bến mộng
Nghẹn ngào sóng nước ngỡ ngàng xem
Ra đi âu yếm nàng thơ gọi
Trở lại bâng khuâng khách phú thềm
Cây cỏ có thương người bạc mệnh
Quảng hàn ai đó lệ sương thêm …!
17.5.2016 Lu Hà
Vầng trăng suông và con đò vắng là thi cảnh thiên cổ sầu thu. Trăng là nguồn cảm hứng vô tận của người Việt ta trong kho tàng văn học bình dân cũng như của biết bao văn nhân, thi sĩ trong nền văn chương tinh hoa bác học.
Tôi bỗng nhiên nhớ tới Đuờng Minh Hoàng hồi tưởng về Dương Qúy Phi khi trở về cung điện nguy nga đêm trăng vàng võ, đối diện với cảnh cũ. người xưa đâu còn. Bạch Cư Dị trong trường hận ca:
" Tịch diện huỳnh phi tứ liễu nhiên
Cô đăng phiêu tận vị thành miên
Trì trì chung cổ sơ trường dạ
Cảnh cảnh tĩnh hà dục thư thiên."
Tản Đà dịch:
" Trước cung diện nhìn sân đêm tối
Đom đóm bay gợi mối u sầu
Ngọn đèn khêu đã cạn dầu
Khó thay giấc ngủ dễ hầu ngủ xong
Tiếng canh tối tùng tùng điểm trống
Năm canh dài chẳng giống đêm xưa."
Làm thơ nói nhiều đến trăng cao thủ vô địch là cụ Nguyễn Du. Cả tập truyện Kiều toàn trăng là trăng, Riêng đoạn cuối khi Kiều sum họp gia đình thì cụ Nguyễn Du cao hứng nhất:
-Còn duyên may lại còn người,
Còn vầng trăng bạc còn lời nguyền xưa.
- Nghĩ rằng trong đạo vợ chồng,
Hoa thơm phong nhị, trăng vòng tròn gương.
- Bấy chầy gió táp mưa sa.
Mấy trăng cũng khuyết mấy hoa cũng tàn.
- Hoa tàn mà lại thêm tươi,
Trăng tàn mà lại hơn mười rằm xưa.
- Tình duyên ấy hợp tan này,
Bi hoan mấy nỗi đêm chầy trăng cao.
- Bấy lâu đáy bể mò kim,
Là nhiều vàng đá phải tìm trăng hoa?
- Khi chén rượu, khi cuộc cờ,
Khi xem hoa nở, khi chờ trăng lên.
Và bây giờ Giang Hoa và Lu Hà viết về đêm trăng và con đò trong 2 bài đường thi. Tôi sẽ lần lần phân tích từng câu theo cảm thức riêng của mình.
Giang Hoa:
"Vẳng tiếng canh gà vọng giữa đêm
Nàng trăng giỡn bóng rọi xuyên rèm"
Lu Hà:
"Phập phồng song cửa mấy giờ đêm
Gà gáy cầm canh gió cuốn rèm"
Tiếng gà gáy nửa đêm là chuyện bình thuờng ở nông thôn Việt Nam. Chắc anh cu gà nào đó cũng mơ mộng nhớ nàng gà mái tơ nên bàng hoàng cất tiếng gáy chăng? Làm cho cả hai thí chủ đường thi tưởng đang say sưa giấc nồng cũng bàng hoàng tỉnh giấc làm thơ. Nàng trăng tức cô Nguyễn Thị Hằng bà chủ chính t òa l âu đài cổ nh ất vũ trụ t ừ thời sáng thế kỷ đã ngồi dậy vén mây mắt như có ngàn tia sáng rỡn bóng tối rọi xuyên rèm cửa, ở dưới trần gian có ngay anh Trần Văn Cuội cũng phập phồng mấy giờ liền bên song cửa trong trang thái nửa tỉnh nửa mơ, chờ làn gió ái tình lay động cuốn bức rèm....để thoả lòng ao ước bấy lâu nay....
Giang Hoa:
"Oanh vàng đảo lượn mơ màng ngắm
Nhạn trắng bay vờn lẫn thẩn xem"
Lu Hà:
"Thổn thức làn mây kìa bến mộng
Nghẹn ngào sóng nước ngỡ ngàng xem "
Oanh vàng nhạn trắng đảo lượn bay vờn quần nhau ngắm nhau hay ngắm trăng đây? Có lẽ ngắm cả hai nơi bến đò vắng. Thì linh hồn trăm nghìn vạn mớ cùng thổn thức trong làn mây tìm bến mộng, ngỡ ngàng xem trăng bên đào nguyên thác nước.... Cảnh tượng huy hoàng mà nhả lệ sa châu.
Thích thú nhất vẫn là linh hồn của Hà thi sĩ cảm thấy mình trở nên mê man mụ mẩm với các nàng ma nữ thần tiên dưới ánh trăng huyền diệu.
Hồn Lạc Bến Tiên
Thân hình cong cớn lên thôi
Như đang chờ đợi bồi hồi bướm mơ
Lòng tôi xao xuyến dạt dào
Hò ơ bến Ngự bồng đào thiên thai
Lang thang trong cõi trần ai
Đa tình tự cổ tuyền đài chẳng buông
Xôn xao gà gọi lên chuồng
Trăng treo đầu ngõ má hồng nôn nao
Cung đàn dìu dặt non cao
Hải đường lả ngọn má đào cô ơi!
Buồng the cưả sổ trăng soi
Hương thơm ngào ngạt chơi vơi biên đình
Long lanh ánh mắt cô mình
Trăm năm có biết duyên tình hay không?
Mà sao thấp thỏm tơ vương
Thiên nhiên toà ngọc mênh mông biển trào
Lão Trang hoá bướm khi nào
Tôi đây cũng muốn lạc vào cõi tiên
Năm canh xoá hết ưu phiền
Ba thu dìu dặt triền miên điệp hồ...
12.7.2012 Lu Hà
Hồn Mộng Theo Mây
Thả hồn trải cánh theo mây
Tình tôi trăng gió đắng cay vơi đầy
U hoài mộng tưởng đắm say
Từng thu lá rụng hao gầy xác xơ...
Xuân về viễn xứ ơ hờ
Cố hương vạn dặm đôi bờ trùng dương
Mưa buồn tí tách thê lương
Còn ai tâm sự nỗi lòng bi ai...?
Xót xa rặng liễu Chương Đài
Chập chờn bóng tối canh dài chưá chan
Sông hồ tứ hải văn nhân
Tơ hồng bi lụy thế gian ưu phiền...
Dâu ngàn phong cảnh thiên nhiên
Hồn theo cánh nhạn thần tiên chốn nào?
Bồng bềnh Bột Hải đào mơ
Hồng nhan tri kỷ mịt mờ sương rơi!
Tìm nhau ở cuối chân trời
Muà sau hẹn gặp ở nơi gốc sồi
Cầm tay chưa nói ra lời
Giật mình tỉnh giấc chơi vơi nưả vời...!
Thơ tặng Mai Hoài thu sau khi đọc bài thơ đường: Gợi Giấc Mơ Xuân
22.1.2013 Lu Hà
Giang Hoa:
"Giận kẻ phong trần say dáng liễu
Hờn ai lãng tử đứng bên thềm "
Lu Hà:
"Ra đi âu yếm nàng thơ gọi
Trở lại bâng khuâng khách phú thềm"
Đêm khuya vắng vẻ bên bờ sông hoang vui, cảnh cũ người xưa chẳng thấy đâu, nỗi buồn tưởng đã chôn vùi theo cát bụi, nhưng thời gian đeo vẫn đẳng chẳng chịu dứt đi và biến mất tiêu tan đi, bỗng dưng tất cả trào dâng vầng trăng cũng nghẹn ngào thay cho con người nhân thế chỉ còn biết oán trách kẻ phong trần tệ bạc hay dáng liễu xinh tươi quyến rũ, lả lướt kiều diễm phải đâu là tội lỗi và bao kẻ lãng tử hào hoa phong nhã ngấp nghé bên thềm hay ra đi âu yếm để lại đôi vần thơ phú làm kỷ niệm cho tri kỷ hồng nhan bên thềm trăng....
Đêm Trăng Nhỏ Lệ
Gió mây kia cũng thẫn thờ
Cùng em than thở bên bờ đại dương
Biển lòng tan nát thê lương
Trăng treo lơ lửng vấn vương nghẹn sầu…
Nhớ thương dầu dãi mái đầu
Cánh chim biền biệt nương dâu dặm trường
Lang thang giữa chốn bụi hồng
Ngàn sao lấp lánh mênh mông sông Hà…
Ngược xuôi tất bật ta bà
Mỏi chân dừng lại chiều tà hoàng hôn
Cô liêu thương xót nửa hồn
Khói lam thiếu phụ héo hon u sầu…
Mong manh áo vải chân cầu
Rong rêu bèo bọt úa màu cỏ phai
Xanh xao cám cảnh trần ai
Trăng thu nhỏ lệ canh dài sương sa…
Giờ đây anh ở nơi đâu?
Có nghe em gọi vi vu gío lùa
Quê nhà mong đợi bao mùa
Hao gày gốc liễu giọt mưa não nùng…!
21.4.2013 Lu Hà
Giang Hoa:
"Con đò vắng vẻ ngơ nhìn đợi
Huyễn ảo cung tình luyến mộng thêm ..."
Lu Hà:
"Cây cỏ có thương người bạc mệnh
Quảng hàn ai đó lệ sương thêm …!"
Than ôi! Con chút hy vọng gì nữa mà con đò vắng vẻ ngẩn ngơ đợi chờ ai nữa. Tất cả chỉ là mộng ảo huyễn hoặc,người tình quân năm xưa không trở lại nữa, cây cỏ cũng còn biết thuơng người bạc mệnh côi cút thủi thủi đứng một mình ngửa mặt hứng những giọt sương đêm lã chã do nàng Hằng Nga trên cung quế lầu ngọc khóc mà nhỏ xuống đó chứ còn ai nữa.
17.5.2016 Lu Hà
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét