TRĂNG VỠ ...
Vỡ mảnh trăng tròn rớt tận đâu
Vầng sao lẫn khuất uẩn tim sầu
Bao mùa lá rũ hồn thu quạnh
Những tiết đông tàn cảnh hạ thâu
Tóc ngã sương mờ hoa nở muộn
Chiều nghiêng bóng đổ lệ hoen nhàu
Phong tình lửa ái nồng say mãi
Diễm ái hương lòng gửi mộng sâu ...
Thơ: Giang Hoa - 27.12.2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét