Thứ Tư, 27 tháng 6, 2018









VẾT LOANG ...

Em về núi đã ngủ chưa
Rừng phong lá khép như vừa hôm qua
Mà sao nguyệt nỡ buông tà
Cho lòng tự hỏi sương sa mấy mùa

Phong rêu sắc ngọc mây đùa
Tay nâng ngọn gió thêu thùa ánh trăng
Vàng thu se chỉ kim bằng
Bốn mùa lá rụng in hằn vết loang ...
                        27.06.2017
                    Thơ: Giang Hoa
                    
***********

BÌNH THƠ:
Phạm Văn ( Niêm )

Bài thơ hay vô cùng. Tâm trạng sâu lắng thiết tha tình cảm làm xuyến xao tâm hồn người đọc.
Mùa thu nào đó người đã ra đi...từ dạo ấy đến nay đã bao năm rồi lòng em luôn thổn thức trăn trở với niềm thương nỗi nhớ.Em đang ôm trọn khối buồn đau như một vết chàm trong tâm hồn và vết chàm ấy hiện đang loang dần ra thể xác theo từng mỗi độ thu về.

Em về núi đã ngủ chưa.
Rừng phong lá khép như vừa hôm qua.

Một cảm xúc ngập tràn nuối tiếc ,trách hờn con tạo , giận dỗi thời gian trôi qua chóng vội..Cảnh vật ở đây như mới ngày nào mà sao thu vội vàng khép lá cho sầu rơi rụng tả tơi ..
Tác giả nhìn trăng than thở::

Mà sao nguyệt nỡ buông tà.
Cho lòng tự hỏi sương sa mấy mùa.

Nguyệt nỡ buông tà...trăng đà xế bóng, đêm sắp tàn. Trăng ơi... nỡ lòng nào lặn khuất sớm hay thời gian quá lâu đã đến lúc nguyệt phải ngả bóng tà.Đúng là thời gian không phải vội vàng mà dần qua năm tháng , mấy mùa thu chờ đợi.

Em yêu lối xưa nên trở về tim chốn cũ.
Hôm ấy là một ngày muộn tràn trề,.dương tàn, bóng tối., đêm ngập cả núi rừng .Cảnh vật đã chìm sâu trong giấc ngủ..Trăng tà xế bóng ..giữa tàn thâu em ngỡ ngàng tự hỏi lòng đẫ mấy mùa sương gió.ngươi đi không quay lại quang.cảnh phong sương, sỏi đá rêu mờ.,sắc ngọc em cũng héo mòn.,ủ rũ..Và mây trời vẫn cứ lang thang nơi hà phương vô định như bỡn cợt, hay quá vô tình....Thế mà em mãi mơ màng đệt mộng dưới những đêm trăng trải lòng chờ đợi trong niềm vui hy vọng.hoan trùng, 
Ôi... thiết tha cảm động.!

Rêu phong sắc ngọc mây đùa.
Tay nâng ngọn gió thêu thùa ánh trăng.

Dệt mộng hằng mơ nuôi niềm hy vọng dù phải bao thu đợi chờ ,  ôm trọn nhớ thương trĩu nặng buồn sầu , nàng mượn thi thơ vui nghĩa kim bằng trong tình luyến thương ái.hữu.

Vàng thu se chỉ kim bằng
Bốn mùa lá rụng in hằn vết loang ..

Bài thơ tuy ngăn,nhưng đã nâng lên được ý nghĩa nhân bản khái quát., gợi sự đồng điệu ở người đọc .Chi tiết tình cảm đời sống riêng của một người .Người đọc từ cảnh ngộ riêng cũng có được cái bâng khuâng chập chờn cùng tác giả.Hay lắm...Chúc mừng ( Giang Hoa ) Bích Yến.

Cảm tác.

BUỒN THU.

Thu về mà bậu chứa về.
Hồi trang kí ức như vừa hôm qua.
Sao mờ đêm nguyệt bóng tà.
Lá vàng phủ gốc thì ra mấy mùa.

Giỡn Hằng mây kéo gió lùa.
Tình gieo đã chết thuở vừa tuổi trăng.
Ngày qua vui nghĩa kim bằng.
Niềm thương tràn ngập vết hằn vẫn loang.

Thành phố Trà Vinh 27/6/2018.
Phạm Văn Niêm 

***********

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét