Thứ Năm, 12 tháng 4, 2018








CÁNH PHƯỢNG VÀO HẠ

Em đang viết bài thơ vào mùa hạ
Nhắn gửi từ miền đất lạ xa xưa 
Giờ tàn xuân bắt đầu đã trở mùa 
Mới vừa hạ gió lùa trời nắng gắt

Hoa phượng đỏ rơi đầy em góp nhặt
Gom vào hồn chiu chắt những giọt đời
Dẫu có xa nhịp sống vẫn luân hồi 
Ở nơi đó dù chia đôi vạn dặm

Em luôn nhớ mối tình mình tươi thắm 
Của ngày xưa đầm ấm vị ngọt lành
Đượm cõi lòng dư bút của ngày xanh
Mở trang vở ghép thành vì sao sáng

Kết hoa phượng nở đầy em trao tặng
Kỉ niệm về thời gian lặng lẽ trôi
Tiếng ve sầu tỉ tê khóc rã rời
Đêm tàn lụn ngắm trăng rơi mọi ngõ 

Bầu trời lạ núi đồi như nghiêng ngã
Hàng cây buồn vật vã đẫm sương đêm 
Lá la đà khe khẽ rớt bên thềm 
Nghe tiếng động bước chân từ đâu đến 

Sao băng rớt lướt qua chỉ là vệt
Xé đau lòng một vết cắt ngang tim 
Hạ trở về mang nỗi buồn hoang tìm
Hồn thổn thức qua từng miền lữ thứ
                              13.04.2018
                         Thơ: Giang Hoa

1 nhận xét:

  1. Bài thơ trữ tình gợi nỗi buồn man mát...
    Tặng em bài CHIỀU HẠ nhé!

    Chiều hạ có bao điều kỳ lạ
    Trái chín vàng
    búp lá còn xanh
    Hạt mưa lành cây nẩy chồi xinh
    Cựa mình
    Rạo rực!
    Cơn gió nào nổi sóng trong lồng ngực?
    Tim bồi hồi vẽ đồ thị hình Sin
    Chưa gặp em
    Anh mải miết đi tìm
    Ly nước mát đỡ cơn thèm chiều hạ
    Vị ngọt đầu mùa thơm mùi trái lạ
    Bất ngờ
    Chiều hạ
    Hóa chiều xuân.

    Quang Chính

    Trả lờiXóa