ĐÒ CHIỀU
Vọng vẳng xa dần vỡ tiếng tiêu
Đò kia lại đổ bến sông chiều
Trên thuyền lão cụ ngồi ca hát
Dưới bãi cô nàng để mộng phiêu
Bỗng hỏi như rằng ai đẹp dáng
Từ đâu chợt thấy kẻ yêu kiều
Mơ màng suốt buổi đêm tàn lụi
Bữa ấy sao mà cảnh tịch liêu
13.12.2017
Thơ: Giang Hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét