Thứ Ba, 30 tháng 5, 2017
PHẬN HỒNG NHAN ....
Khơi dòng trăng gợi vấn vương
Hồng nhan phận bạc nẻo đường canh thâu
Phù du kiếp kén nhạt mầu
Uổng hoa nhụy rã nát nhàu con tim
Kiếp hồng nhan cảnh ba chìm
Duyên ai giấc mộng tàn đêm hững hờ
Thiếp đây... chàng hỡi thờ ơ....
Trăng rơi đỉnh núi cung chờ mộng đan
Trăng thơ bút ngự đêm tàn
Thắt hồn thi sĩ lệ chan tự tình....
20. 08. 2015
Thơ: Giang Hoa
****************************
HỌA:
Hung Nguyen
🎻🎵🍒🌺
Gối chăn nhàu nát lệ tình
Thinh không vọng cõi vô hình phù hoa
Dòng đời trôi nổi bôn ba
Sương qua đỉnh gió hồn sa ngả nào
Trào dâng nỗi nhớ ngọt ngào
Trao vầng trăng khuyết dạt dào yêu thương
Đường về lẻ bóng đơn phương
Trường giang sóng vỗ vô thường nỗi đau
Gục đầu gối áng đêm thâu
Màu thương chen lẫn ngàn sau rã rời
Đêm trôi gió hú đỉnh trời
Lời buồn lữ khách gọi mời tình xưa
Trăng vàng ve vuốt sao thưa
Mưa rơi trĩu hạt tình chưa trở về
Quên đi mộng ước câu thề
Mê cung trần thế tứ bề buồn đau
Thôi người chớ mãi tìm nhau
Giang đầu bàng bạc phai màu tình xưa...
Thơ: Hung Nguyen
*********************
HỌA:
Minh Phú
Họa tiếp khổ thơ cuối vói chị Bichyen Nguyen chúc chị buổi chiểu vui và khỏe
…
Trăng thơ bút ngự đêm tàn
Thắt hồn thi sĩ lệ chan tự tình....
…
Truân chuyên tủi phận riêng mình
Gặp người lãng tử đa tình phong lưu
Vùi hoa đắm bể oan cừu
Liễu tàn phai sắc ưu tư riêng sầu
Hồng nhan khổ lụy bể dâu
Má đào phận bạc lệ châu đầm đìa
Quên câu ! quen chậu lia thia
Ân tình phụ nghĩa chia ly lạnh lùng .
Thơ: Minh Phú
***********************
HỌA:
Văn Thơ
... TRỖI NGUYỆT CẦM
Đàn khơi ánh nguyệt lung linh
Ba chìm bảy nổi tự tình canh thâu
Hồng nhan biết gởi về đâu
Hoàng hôn xế bóng cung sầu nát tim
Từ ly. chàng biệt nỗi niềm
Duyên xưa nữa giấc hoang tìm cố nhân
Tình em như thể lựa lần
Cung đàn oải gánh giang san một chầy
Đâù thu gió lông suơng gầy
Buốt lòng thi sĩ trăng vây tự tình
..... Thơ: Văn Thơ 19. Aug. 2015
*************
HỌA:
Diep Luong
Gái hồng nhan ôi phận thất thường !
Cuộc đời oan trái lắm tai ương. ?
Thương thay liễu yếu hoa tươi sắc ?
Đứng giữa phong ba chốn phồn
hoa ?
Ngẫm phận hồng nhan thật xót xa !
Thật là day dứt thầt xót xa /
Sao Trời ban tặng đời hoa đẹp !
Xã Hội phồn hoa ...nỡ vùi hoa..?
Thơ: Diep Luong
********************
CẢM TÁC:
Tran Dan Ky
Hồng nhan bạc mệnh . . .câu ca
Có từ cái thuở khai sinh loài người
Biết rằng phận bạc đó thôi
Mà sao lắm kẻ thích người hồng nhan ?
Thơ: Tran Dan Ky
***********************
HỌA:
Phong Doxuan
NHỚ THAN
Khỏa sông vỡ rạn màn gương
Duyên chưa thành phận bến Tương nghẹn ngào
Hồng nhan nặng kiếp má đào
Nét thanh tao đã lặn vào mây mưa
Đớn đau giữa cảnh dư thừa
Nấc than bao bận gọi người xưa ơi
Đời em rã cánh chim trời
Biết đâu đáp đậu cho vơi oán sầu
Trăng suông lạnh tiếng khóc ngâu
Hòa tan giọt lệ đục ngầu vần thơ
Thơ: Phong Doxuan
*********
CẢM TÁC:
hoàng Hồng
Tình nàng vẫn ở trong mơ
Phím đàn chau chuốt hững hờ kén trai
Tóc xuân môi én mày ngài
Dã từ bần cố vươn đài song loan ...
Thơ: Hoàng Hồng
*********
HỌA:
Lê Minh Sơn
THƯƠNG NÀNG THI SĨ
Lòng ta như đã vấn vương
Bởi nàng thi sĩ dặm trường canh thâu
Đời em đã nhuốm đủ màu
Thế gian vần vũ bạc nhàu con tim
Lang thang trong kiếp đắm chìm
Theo dòng trôi nổi niềm tin hững hờ
Ta đem ký ức hồn thơ
Nhựa lòng ánh nguyệt đợi chờ mộng đan
Tưới vào ánh mắt đêm tàn
Nuôi hồn đã tắt chứa chan nhạc tình ...
Thơ: Lê Minh Sơn
*********
HỌA:
Binh Thi Vu
VÔ VỌNG
Trăng mờ gợi nỗi vấn vương
Bóng ai trên mỗi con đường ngàn thâu
Cho dù đời đã nhạt màu
Cây khô, lá rụng, nát nhàu con tim
Em xinh phận mỏng nổi chìm
Gửi bao thương nhớ ngàn trông vẫn hờ
Lòng đau vẫn phải thờ ơ
Giọt châu tràn khóe ngóng chờ bóng ai
Bao đêm đo hết canh dài
Thức thao mơ mộng trang đài hư vô…
20.8.015 - Thơ: Binh Thi Vu
**********
HỌA:
Quang Ha
PHẬN HỒNG NHAN ....
Hồng nhan nên phận hoài vương
Quanh năm suốt tháng canh trường ngồi thâu
Thầm thương duyên phận úa màu
Đời hoa nát nhụy thêm nhàu khối tim
Tránh sao bảy nổi ba chìm
Tình trôi nhạt nhẽo càng im dạ hờ
Than trời trời mãi thò ơ
Lỡ nào xua đuổi duyên hơ hững đan
Và nay đây giấc mộng tàn
Ôm sầu nhỏ lệ mà than chữ tình
Thơ: Quang Ha
*********
HỌA:
Pham Duy Khai
NỢ TANG BỒNG
Phong trần gánh nợ còn vương
Vầng dương khuất lấp con đường đêm thâu
Tóc xanh giờ cũng phai màu
Hùng anh lỡ vận, đã nhàu trái tim
Sá chi sóng gió nổi chìm
Non sông ai gánh ngày đêm ơ hờ
Quê hương vọng tiếng à..ơ
Kiến công,lập nghiệp mong chờ tâm Đan
Xót thay viễn cảnh điêu tàn
Câu thơ gởi hận chứa chan tâm tình
Thơ: Pham Duy Khai
**********
HỌA:
Tat Ha
PHẬN TRĂNG
Trăng rằm vẫn sáng vầng trăng
Mặt hoa vẫn dáng chị hằng lung linh
Phù du lấp lánh cuộc tình
Hai tâm hồn vắng một mình khát khao
Trời trong lấp lánh ánh sao
Dòng sông in đậm trăng vào trong sông
Đã từ lâu dạ vẫn trông
Đã từ lâu phận má hồng đợi ai
Sông sâu , biển rộng đêm dài
Lòng người khó liệu một hai đâu thành
Đêm dài khắc khoải đợi anh
Hỏi người trong mộng mái tranh ấm
lòng
Thơ: Tat Ha
*********
HỌA:
Nguyễn Tuyết
LỆ TÌNH
Còn ai khóc giọt lệ tình
Dòng đời trôi nổi đôi mình xa nhau
Em về ôm thú thương đau
Anh đi mang giọt lệ sầu còn vương
Đời như giấc mộng vô thường
Đêm trôi trăng lạc bước đường phù vân
Trường giang sóng vỗ xa gần
Lời buồn em hát phân ưu nỗi niềm
Đọa chi phận gái thuyền quyên
Đêm tàn lữ khách niềm riêng khóc thầm.
Thơ: Nguyễn Tuyết
**********
DỐC CẠN TRĂNG THƠ ...
Nghiêng bình dốc cạn trăng thơ
Rớt sầu nguyệt đếm lá mơ lịm hồn
Sao rơi mảnh vỡ vùi chôn
Sương mờ bóng phủ vọng hồn lệ rơi
Hóa thân tơ kén óng ngời
Lập lòe như bóng ma trơi cuối đồi
Riêng ta ôm mảnh sầu trôi
Tình kia vương lụy qua rồi thời gian
Rượu bầu nghiêng ngã mộng tàn
Thềm khuya trăng lạnh lệ chan ly buồn
Mưa lòng chuốc cạn tim chùng
Từng canh vàng võ cơn nguồn nỗi đau
Tình rơi trên phiến lá sầu
Đếm từng hương lệ mưa ngâu dội về
Chuông chùa thức tỉnh cơn mê
Canh ba gà gáy ê chề xót xa
Men say chếch choáng bóng ngà
Trăng nâng chén mộng cùng ta tự tình ....
30.05.2016
Thơ: Giang Hoa
########
HOẠ:
Tran Chien
THÓI ĐỜI TRỚ TRÊU..
Giờ lòng gửi hết vào thơ
Nhớ ai ai nhớ mà ngơ ngẩn hồn
Tưởng rằng ký ức vùi chôn
Đâu hay tấc dạ bồn chồn lệ rơi
Ngày xanh xuân sắc rạng ngời
Tím màu sim tím buông lơi cuối đồi
Nay nhìn cánh lục bình trôi
Lòng sao cảm thấy bồi hồi thế gian
Hoa kia đẹp mấy cũng tàn
Trang đài ít kẻ không chan lệ buồn
Thói đời mấy được sẻ suôn
Khi vui là lúc khơi nguồn niềm đau
Tinh khôn càng nặng u sầu
Nắng nhiều tất sẽ mưa lâu dội về
Lòng càng yêu thích say mê
Khi tan mộng sẽ ê chề xót xa
Lang thang dưới bóng trăng ngà
Nhủ lòng chỉ với chính ta sự tình...
Thơ: Tran Chien
########
HOẠ:
Hung Do
KHI:
Buông tuồng ngả ngớn với Thơ
Trãng ngàn thu vẫn giấc mơ nao lòng
Để hồn thi sỹ Long đong
Bầu Thơ chén tửu chìm trong mơ màng
Khi vui Mười Sáu trãng tròn
Khi buồn trãng khuyết gieo buồn vần Thơ
Dại khờ lữ khách ngẩn ngơ
Nhớ thầm bóng một hằng Nga buông tuồng
Ngẫm đời trong cõi tròn vuông
Càng mơ mộng lại càng Vương nỗi sầu
Trãm nãm khó dịu niềm đau
Bởi bao nghiệp chướng tình đầu tạo lên
Thơ: Hung Do
########
HOẠ:
Lu Hà Dòng Thơ
Tỉnh Mộng…
cảm đối thơ Giang Hoa: Dốc Cạn Trăng Thơ
Người cô phụ nghiêng bình cạn cốc
Mảnh trăng thơ gió thốc nguyệt hờn
Thái hư ảo cảnh dập dờn
Sương rơi lã chã chập chờn đòi cơn…
Cha mẹ nhện âu sầu chăng lưới
Thương con tằm tức tưởi kéo tơ
Ngoài sân đom đóm hững hờ
Phòng the giá lạnh lờ mờ đèn chao…
Ly rượu dốc nghẹn ngào nhỏ lệ
Biết cùng ai tri kỷ tri âm
Thủy triều lên xuống ầm ầm
Rừng thông nấm cỏ thì thầm suối reo…
Mưa tầm tã chân đèo ai đó
Khách gọi đò bến lở bờ hoang
Cầm canh gà gáy bàng hoàng
Giật mình tỉnh mộng mơ màng chuông xa...
Mõ lốc cốc giang hà quan tái
Thắp nén hương ái ngại tình tang
Bình minh le lói phũ phàng
Men say chuếnh choáng bẽ bàng Hằng Nga…!
*Dốc cạn trăng thơ: lục bát
30.5.2016 = Thơ: Lu Hà
########
HOẠ:
Hai Dang
_______Giấc Mộng Hoa________
Lời này gởi đến nàng thơ
Như tằm rút ruột nhả tơ trao hồn
Bao năm tình ngỡ lặng chôn
Vần ai gieo mộng khiến hồn rụng rơi....
Bây giờ như ánh sáng ngời
Thắp lên khát vọng mơ đời chung đôi
Dặn lòng chớ để tình trôi
Từ đây quyết giữ không rời...dối gian....
Cầu mong mộng đẹp đừng tàn
Đừng thêm cay đắng....đừng chan nỗi buồn
Bên nhau xóa những sầu tuôn
Nồng nàn say đắm quên nguồn đớn đau...
Thu ơi xin chớ buông sầu
Khơi chi lá úa...mùa ngâu tìm về...
Chân thành dệt khúc si mê
Tình thơ giăng lối hẹn thề tình xa...
....Giang Hoa hình bóng ngọc ngà
Một dòng sông chảy thi ca đậm tình!
___Thơ: Hai Dang
########
HOẠ:
Lê Minh Chiến
TÌNH HẬN ...
Mộng sầu lệ đỗ chứa chan
Tình sầu ôm hận võ vàng thiên thu
Kiếp xưa đã vụng đường tu
Kiếp nầy ắt phãi đền bù mới xong
Thôi đành đễ giạ thong dong
Thuyền xuôi gặp nước vui trăng lững lờ
Vui cùng. Hòa vận dòng thơ
Đễ tâm thoát cảnh tình xưa bẽ bàng
Thơ: Lê Minh Chiến
########
HOẠ:
Lê Văn Toán
HẠ ĐÂU?
Bên chiều phượng nở vần thơ
Tiếng ve hờn lẫy thờ ơ hạ hồn
Trống trường vãn nhịp từng chôn
Giờ đây bỗng thấy bồn chồn mưa rơi
Nhớ trang lưu bút rạng ngời
Sắc màu nghiêng ngả chơi vơi bóng đồi
Từng câu từng chữ bềnh trôi
Dìu ai về với phía đời thế gian
Ngày xưa phượng đỏ đâu tàn
Cài trên vạt tóc gió ngan ngát buồn
Hương cười kia cứ trào tuôn
Màu răng trắng khểnh khuya luồn nhẹ đau
Làm cho ánh nguyệt lem sầu
Làm Sao lấp lánh rủ nhau chẳng về
Đưa hồn bám lấy vườn mê
Mong gần nhưng vẫn vụng về với xa
Người ơi nét ngọc thương ngà
Làm ai nhớ mãi đến xa ngã tình!
Thơ: Lê Văn Toán
########
HOẠ:
Khoi Le
** ĐÊM NGHIÊNG CÁNH MỘNG **
Đêm sầu uống cạn vần thơ
Chao nghiêng cánh mộng hồn ngơ ngẩn hồn
Nụ đời rớt tủi cô thôn
Hỏi ai còn thức bồn chồn quạnh rơi
**
Trăng thơ chạm tiếng đau đời
Ngậm ngùi cơn sốt lụy lời đơn côi
Sông buồn rửa nhịp hồn trôi
Tận cùng dạo bước qua đồi nhân gian
**
Mang thơ lấp hạt thu tàn
Kèm ly rượu đắng chứa chan giọt buồn
Huê tình nở nụ cười suông
Ngửa vầng trăng khóc khơi nguồn nỗi đau
**
Xa xa vọng tiếng kinh cầu
Đếm nghiêng giọt lệ chàng ngâu rớt thề
Đưa em vào dựa cơn mê
Giấc cô miên rảo đi về nẻo xa
**
Đêm say dưới bóng trăng ngà
Ngả nghiêng cánh mộng còn ta với nàng
Mai này qua bến đò ngang
Đừng quên cõng ánh trăng vàng cô thôn.
Thơ: Khoi Le
########
HOẠ:
Ery Nguyễn
TRĂNG LỒNG ĐÁY NƯỚC....
Ta cùng hoạ bút đề thơ.
Ngắm trăng tả cảnh trong mơ ru hồn.
Đêm ngày vọng nhớ trào tuôn.
Lệ nhoà thắm đẫm nỗi buồn chơi vơi.
Hằng đêm ngóng đợi rã rời
Châu thân héo úa bến đời nhân gian.
Hận thương số kiếp hồng nhan.
Vấn vương vạn thuở chẳng than cùng người.
Hỏi rằng nên khóc hay cười
Phận hèn kém sắc , chẳng lời oán ai.
Rượu bầu chuốt cạn chén say.
Quên đi tất cả chuổi ngày thương đau.
Tình em lắm nỗi cơ cầu.
Sầu đau dịu vợi nhớ câu người thề.
Tỉnh say , say tỉnh cơn mê.
Bên lầu vọng nguyệt nảo nề.....lệ sa.
Men say nghiêng ngữa là đà
Trăng lồng đáy nước bóng ta .......cùng chàng.
Thơ: Ery Nguyễn
########
HOẠ:
Nguyễn Thu Dung
Ta không trách trời gieo nghiệt ngã
Mà thương thân nay đã đơn côi
Giờ đây héo hắt người ơi
Nhớ về ngày ấy mà rơi lệ sầu
Thơ: Nguyễn Thu Dung
#######
HOẠ:
Thu Dung Nguyen
Đêm tàn ru mộng tình thơ
Ngỡ ngàng bóng nguyệt lại mơ vỡ hồn
Xạc xào vướng bỡi nụ hôn
Xa mờ một cõi bồn chồn lệ rơi
Ngoài sân óng ả sao trời
Lập loè đơm đớm một thời có đôi
Bây giờ ôm cánh sao rơi
Một mình đếm ngược dòng đời qua nhanh
Thơ: Nguyen Thu Dung
########
HOẠ:
Tuấn Tôn
CHUỐC TÌNH
******************
Người ơi dốc cạn trăng thơ ,
Tàn khuya vẫn chuốc dạ ngơ ngẩn buồn .
Men tình rượu ái vùi chôn ,
Vó câu bóng liễu bồn chồn châu rơi !
Sao mai mây chặn chưa ngời ,
Hồ trăng như vỡ tan rơi đỉnh đồi .
Thương người nhấp chén ly bôi ,
Lầu son sương phủ nhân hồi thế gian !
Bầu nghiêng thả giọt men tràn ,
Chén nghiêng trăng lặn hoà chan lệ buồn !
Trăng Hàn rao bán rao buôn ,
Năm canh mấy khắc dập dồn tình đau !
Tình hoà vào chén rượu sầu ,
Lệ hoà vào giọt mưa ngâu não nề .
Cửa thiền đánh thức cõi mê ,
Từng canh mõ điểm dội về xót xa !
Lầu son chếnh choáng dáng ngà ,
Ngàn ly rượu đắng mình ta chuốc tình !
Thơ: Tuấn Tôn
########
HỌA:
Quang Hoang Quoc
Chiều buồn nghiêng nắng
.............
Sao em lỡ vội lấy chồng
Để anh ở lại buồn không hỡi người
Mau tặng nhau một nụ cười
Để anh chụp lại đủ mười cái răng
Những đêm trở gió hơi căng
Đem ảnh ra ngắm dưới trăng đỡ buồn
Buồn hơn con ớt chuồn chuồn
Mong ngày nào đó tắm nguồn yêu thương
Người đâu nhìn thật dễ thương
Quen trên face book vấn vương thật rồi
Đọc thơ cũng thấy bồi hồi
Không lẽ em bỏ cuộc chơi thật à
Tình face đơn giản nhưng là
Thuần túy trong sáng khó mà nhạt phai
Đau lòng cho phận làm trai ....
Ông tơ bà nguyệt se sai thật rồi
Nên lạc mất trầu giao bôi
Đành ôm phận mỏng nhìn em tôi lấy chồng
Dốc cạn Trăng thơ
Tuyệt lắm !
Chủ Nhật, 28 tháng 5, 2017
VÓ NGỰA ...
Đường xa vạn nẻo trút cơn sầu
Vó ngựa chân dừng giữa bể dâu
Đứng giữa thôn làng quay cổ lại
Nhìn ngang thục nữ bước qua cầu
Cương ghìm tráng sĩ tay cầm nỏ
Mũ chếch anh hùng mặt trổ râu
Hảo hán ngơ về nơi đã hẹn
Tình xưa nghĩa ấy mộng duyên đầu ..
29.05.2016
Thơ: Giang Hoa
########
HOẠ:
Ery Nguyễn
CÁCH TRỞ...
Sông giang cách trở khó qua cầu
Tiếng ngựa vang rền giữa núi sâu
Ngóng đợi nơi này hình bóng rũ
Chờ mong chốn ấy tựa mi sầu
Bao ngày khắc khoải ôm hoài vọng
Những buổi âm thầm nhớ đọng lâu
Kỷ niệm qua rồi xin hẹn lại
Ân tình một thuở vẹn ban đầu..
Thơ: Ery Nguyễn
########
CẢM TÁC:
Nguyên Lê
Một con ngựa bạch một yên cương
Tráng sĩ hiên ngang mọi nẻo đường
Oai hùng chinh chiến nơi xa mạc
Ngước mắt trông vời nhớ cố hương
Đường xa vạn dặm ngựa sải bước
Hảo hán ung dung dáng oai hùng
Người ngựa cùng tiến về phía trước
Bụi cuốn xa mờ bỏ sau lưng
Thơ: Nguyên Lê
########
HOẠ:
Phạm Trọng Tân
NHỚ TIẾC
Vời vợi dòng trôi, chốn bể dâu
Nhớ nhung quê cũ, mãi luôn sầu
Vấn vương bóng dáng, lòng in dấu
Xao xuyến vóc hình, dạ vẫn cầu
Chới với tay chèo, thương rứt cấu
Chênh chao đò nhỏ, nhớ bền lâu
Chơi vơi vần điệu, hồn buồn nẫu
Khắc khoải đơn côi, tiếc thuở đầu
Thơ: Phạm Trọng Tân
########
HOẠ:
Anna Phan
GIỮ ĐẠO PHU THÊ
Gạt hết đau thương với nỗi sầu
Anh lìa chốn cũ đến ngàn dâu
Tâm còn bịn rịn khi rời xóm
Dạ cứ nôn nao buổi rẽ cầu
Tiễn bạn trang đài tuôn lệ ngấn
Đưa chàng thiếu nữ vuốt chùm râu
Đôi lời gửi gắm người nên giữ
Đạo nghĩa phu thê tới bạc đầu !
Thơ: Anna 29/5/16
########
HOẠ:
Nghia Hoang
TRÁNG SI
̃
Cưỡi ngựa ghìm cương đứng giữa cầu
Mơ màng mắt dõi hướng về đâu
Anh hùng lẫm liệt oai phong dáng
Mũ chếch gươm cầm vểnh ngược râu
Chiến trận ngang về thăm xóm cũ
Ngờ đâu sắc thái đổi thay mầu
Đau lòng tráng sĩ buồn khôn xiết
Bạch mã tung bờm bốn vó câu
Thơ: Nghia Hoang
########
HOẠ:
Quang Hoang Quoc
Giang hồ mỏi cánh biết về đâu
Vó ngựa dừng chân chửa hết sầu
Cũng muốn quay về miền ước hẹn
Tráng sĩ bên mình ngựa thương , mâu
Tặc lưỡi tung roi đành bước tiếp
Bỏ lại người em nép bên cầu
Hằn thù còn mang bao dấu vết
Gác lại tình xưa lỡ duyên đầu....
Thơ: Quang Hoang Quoc
########
HOẠ:
Hai Dang
____Võ Đông Sơ + Bạch Thu Hà____
Đông Sơ tử trận Thu Hà sầu
Lửa khói đau lòng cuộc bể dâu
Máu đổ hồng loang khô thắm lại
Duyên khao khát vọng ước mơ cầu
Anh hùng chiến địa thương cùng nỏ
Mỹ nữ phòng the sợ với âu
Vó ngựa đường tình xin lỗi hẹn
Thương nhau hãy nhớ buổi ban đầu
Thơ: Hai Dang
########
HOẠ:
Khoi Le
***MƯỚN NGỰA NGỒI ***
Ta già chẳng phải đấng mày râu
Vó ngựa đường xa nắng hói đầu
Ghé đến đồi thông hoa nở rộ
Hỏi rằng thiên mã chạy về đâu
Yên cương xí xọn thuê làm mẫu
Giả tướng truy phong mướn khách hầu
Thất vận cần chi cung với nỏ
Ghi hình rồi xuống chớ ngồi lâu.
Thơ: Khoi Le
########
HOẠ:
Metho Duong
VÓ NGỰA MUÔN TRÙNG
Trỗi tiếng đêm đêm nhạc khúc sầu
Biên thùy vó ngựa giục nương dâu
Đồi non tráng sĩ cầm tay súng
Lạch suối thuyền quyên đợi quãng cầu
Vũ hát hòa say tình thiếp phận
Lời ca mộng thắm nghĩa mày râu
Dường bao sóng nhịp muôn trùng vỗ
Đoạn khải hoàn vui lãng tử đầu...
Thơ: Metho Duong
########
HOẠ:
Catinh Phunu
ĐÁ TRÔNG CHỒNG
nhân gian khắc mãi khúc đau sầu
Tượng đá mong chồng cõi bể dâu
Đứng đợi ngàn năm lòng chẳng mệt
Chờ mong mấy độ trí chưa nhàu
Khơi xa vẫn biệt biền không bóng
Biển cả mù tăm tắt nhịp cầu
Dạ vẫn trung trinh bên bến đợi
Đường xuôi Vạn Lý mãi chờ nhau
Thơ: Catinh Phunu
#######
HOẠ:
Tuấn Tôn
MÃI NGUYỆN
******************
Ngàn non dặm vắng thả u sầu ,
Bóng hạc trăng huyền ủ bãi dâu !
Rẽ nước thuyền giăng buồm ngoảnh lại ,
Dòng xuôi nhạn xoải cánh sang cầu !
Sương chuyền đậu bám mềm thân cỏ ,
Tuyết chuyển bâu đè lạnh mõm câu !
Lãng tử về nơi thề hứa hẹn ,
Đào Mai mãi nguyện thắm duyên đầu !
Bài hoạ - Tôn Tuấn .
#######
HOẠ:
Võ Thúy Phượng
TÂY DU KÝ
( hoạ vui cuối tuần)
Ngựa hí đường xa mệt mỏi sầu
Thầy trò lỡ bước phải về đâu
Tề thiên dẫn đội đi đàng trước
Lão quỷ gồng kinh kệ bước sau
Bát Giới luôn mồm la đói bụng
Đường Tăng miệng lẫm nhẫm kinh cầu
Nào hay đám quỷ yêu nhền nhện
Rắp tâm bày kế để gông đàu
Âm mưu bủa lưới để còng đâu
Nhậu thịt Đường Tăng sẽ sống lâu
Tỷ muội yêu tinh nhà nhện nhện
Nguyên bè đúng một lũ ma sâu
Lừa tên Bát giới ngu như lợn
Dụ gả Sa Tăng dại giống sầu
Bắt gọn Đường Tăng về nhốt động
Tề Thiên một bận cũng đau đầu
Thơ: Võ Thúy Phượng
#######
HOẠ:
Đặng Oanh
VỀ ĐÂU?!
Trời ơi sợ quá cảnh không cầu
Lũ trẻ treo mình trước vực sâu
Sóng dữ theo đàn xô kẻ lại
Người qua thác ấy rụng tim sầu.
Bao nhà máy mọc khơi mầm độc
Những tượng đài im nắng gió bâu
Bạc tỷ tranh nhau rồi cũng hết
Trời ơi sợ quá cảnh không cầu.
★*****
20/5/016
########
HOẠ:
Hưng Xuan
BẠC TÌNH
Trở lại quê hương nặng nỗi sầu
Ngôi nhà trống trải bóng người đâu
Tìm quanh chỉ thấy hàng cây sấu
Ngó tận khu vườn sát bãi dâu
Giặc đến nên chàng đi chiến đấu
Quay về thiếp đã vội qua cầu
Buồn thương kỷ niệm còn in dấu
Hẹn ước khi xưa bạc trắng mầu
Thơ: Hưng Xuân
#######
HOẠ:
Hung Do
Duyên mới:
Khi dồn tất cả nỗi hận sầu
Trở Thành vó ngựa suốt đêm thâu
Nhẹ vơi tiềm thức niềm nung nấu
Thành ký ức thôi mối tình đầu
Ngọt ngào quá khứ dẫu khãc sâu
Nhớ nhung như gió thoảng qua cầu
Mơ màu duyên mới niềm yêu đấu
Còn thẫm đẫm hơn cả tình đầu
Thơ: Hung Do
########
HOẠ:
Van Minh Nguyen
Mưa mấy độ rài gọt dạ sầu
Chùn chân mỏi gối cuộc bể dâu
Trăm năm 1kiếp quây đầu lại
Tóc đả hoa râm lọ qua cầu
Tráng sĩ ghì cương tay giáo nỏ
Được mất bại thành quyện tóc râu
Văng vẳng bên tai lời trước hẹn
Thoáng kiếp nhân sinh ...mái bạc đầu.
######
HOẠ:
Van Minh Nguyen
GiÓ NGỰA
Gió ngựa hà hơi chuyển khúc sầu
Nước đại dập dồn vượt nương dâu
Kẻ sĩ một đi không trở lại
Thục nử nhà ai...?có qua cầu
Chinh chiến xa trường vui cung nỏ
Ngất chí nam hùng bạc tóc râu
Cho người chốn củ trơ câu hẹn
Tình xưa nghĩa ẩy vẹn mộng đầu
Thơ: Van Minh Nguyen
########
HOẠ:
Lu Hà Dòng Thơ
Hư Danh Mây Khói…
Họa thơ Giang Hoa: Vó Ngựa…
Lã chã sương trăng cuộc thảm sầu
Hằng Nga buồn tủi cánh đồng dâu
Khói vương đèn sách chân dừng bước
Sương ảo công danh áo vướng cầu
Tư Mã vinh hoa đen bút mực
Đào Tiềm đàn hạc bạc chòm râu
Cổ kim ngơ ngác đi đâu đó
Nhân thế xôn xao trọc lốc đầu….
29.5.2016 = Thơ: Lu Hà
########
HOẠ:
Nguyễn Chiến
NGỰA TUNG VÓ ...
Lãng tử đào hoa phóng ngựa sầu
Cung tình bỏ bạn mãi triền dâu
Dừng chân cảnh vắng xoay mình lại
Bước khỏi đồi hoang lỡ nhịp cầu
Nghĩa nặng câu thề tay bẻ kiếm
Yêng hùng miệng thét vểnh mày râu
Hờn duyên điểm ấy thôi chờ hẹn
Nghĩ tủi dồn đau nặng mái đầu
Thơ: Nguyễn Chiến
#########
Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017
ĐẬP VỠ CUNG TÌNH ...
Sang thuyền trở bến ngược dòng xuôi
Ngõ ấy giờ đây kỷ niệm vùi
Gãy gánh hồng tơ đành bỏ lại
Rơi thề chỉ rối nghẹn chờ nguôi
Phòng loan úa liễu đau mòn mỏi
Gối phụng buồn ai tủi ngẫm ngùi
Đập vỡ cung tình duyên thuở đó
Cho hồn nhẹ hẫng cố tìm vui ...
28.05.2016
Thơ: Giang Hoa
VŨ ĐIỆU ...
Thủy mạc liêu tình liễu thướt tha
Trời đen chuyển gió hạc bay sà
Oanh vàng rủ bạn bay về cõi
Hoẵng xám kêu đàn nhảy chặng xa
Giữa cảnh người đi rời ý mộng
Chiều thu biển hát dạo âm hòa
Sang thuyền bến lỡ giờ ôm hận
Vũ khúc nghê thường lệ đổ sa ...
27.05.2016
Thơ: Giang Hoa
########
HOẠ:
Ery Nguyễn
MIÊN TRƯỜNG..
Điệu vũ miên trường mộng thiết tha
Cung thương dạ khúc nữ giao hoà
Trà nâng chén ngọc vai kề cận
Rượu chuốc ly ngà chuyện vãng xa
Sáo thổi từng âm sầu gió quyện
Đàn rung khúc đoạn tủi châu sa
Tàn canh nguyệt lặn sau nhành liễu
Nhạn lượn chao mình giữa tiếng ca
Thơ: Ery Nguyễn
#######
HOẠ:
Phạm Trọng Tân
ƯỚC AO
Nhớ nhung dáng cũ, dõi trời xa
Vương vấn hình xưa, mãi thiết tha
Vời vợi sông xanh, tình rộn rã
Xạc xào cây biếc, nghĩa tuôn sa
Xôn xao gió giỡn, thơ gom cả
Xao xuyến bao tình, nhạc đọng hòa
Ao ước sum vầy, mơ thỏa dạ
Khát khao tổ ấm, mộng luôn sà
Thơ: Phạm Trọng Tân
#######
HOẠ:
Đặng Chấn Hưng
ĐÀN RƠI
**
Ngồi buồn ở chốn vắng đàn rơi
Lá biếc vây quanh đất rã rời
Cỏ mọc bên người như bụi rậm
Cây luồn dưới đất tựa màn tơi
Bao mùa gió thổi không còn nắng
Những vụ mưa tuôn chẳng có trời
Một mảnh tình trông theo nỗi nhớ
Mong chàng kết dạ đến đây chơi.
Thơ: Đặng Chấn Hưng
#######
HOẠ:
Hung Do
V:
Biển sóng ngàn đời gợn thiết tha
Thuyền mơ trãm lối vẫn La Đà
Đêm hè đỏ quạnh màu trãng ngả
Tiếng Quốc kêu tràn ngập xót xa
Thương mộng người trong cảnh xa nhà
Tháng ngày ôm ấp bóng hãng Nga
Thủy chung để cõi lòng say lả
Nhung nhớ lại về lúc chiều sa
Thơ: Hung Do
########
HOẠ:
Nghia Hoang
DÁNG HOA
Tuyệt lắm ô kìa dáng thướt tha
Cười duyên thiếu nữ rất xinh là
Mơ màng mắt biếc nhìn về cõi
Yểu điệu thân ngà ngắm chốn xa
Giữa mảnh vườn xuân vờn cánh bướm
Ong bay hút mật đậu nhành hoa
Làm bao ánh mắt si mê ngắm
Cảnh đẹp người xinh đúng vậy mà
Thơ: Nghia Hoang
########
HOẠ:
Lu Hà Dòng Thơ
Bóng Ma Sầu...
họa thơ Giang Hoa: Vũ Điệu…
Đom đóm lập lòe chẳng chịu tha
Từng đàn dắt díu bụi cây sà
Bóng đen lạc lõng trăng mờ ảo
Mây trắng chập chờn gió hú xa
Thăm thẳm rừng sâu sương lã chã
Hắt hiu đồi trọc hạt mưa sa
Thảm thê nấm cỏ hồn hoa dại
Giun dế thâu canh nhạc tấu hòa…!
27.5.2016= Thơ: Lu Hà
########
HOẠ:
Tuấn Tôn
CÕI NHỚ
*************
Nẻo cũ đâu lời gọi thiết tha ,
Đường xưa chẳng thấy lũ chim sà !
Đê viền nước chảy duềnh lên bãi ,
Gió thổi mây tràn dạt lũng xa !
Vẫn thế nhưng mà tan biển mộng ,
Còn nguyên đã lại nát duyên hoà !
Thương dòng để gãy cầu sông hận ,
Cõi nhớ đêm ngày chở lệ sa !
Thơ: - Tôn Tuấn .
########
HOẠ:
Võ Thúy Phượng
HỒN MA
Đêm huyền ảo xuất hiện hồn ma
Hõng cẳng vờn bay đến đậu sà
Bổng chợt ôm đầu van vĩ khóc
Rồi như vật vã thở từ xa
Khuya về gió thổi rờn sương lạnh
Sáng hững phùn mưa rợn đổ hoà
Nức nỡ tàn canh vì kiếp phận
Oan tình mãi oán một người ta
Thơ: Võ Thúy Phượng
#######
HOẠ:
Quang Hoang Quoc
Lan thiên một cõi mộng thướt tha
Nắng đã nhạt phai hạc bay sà
Mây lùa gió giỡn long hồi cõi
Em đùa tóc nhẩy chặng về xa
Chiều xanh nhuộm thỏa vùng thơ mộng
Hằng cung so phím dạo âm hòa
Đắm mắt dõi nhìn đêm ôm hận
Hồn thấu liêu trai lệ vỡ òa...
.........Thơ: Quang Hoang Quoc
########
HOẠ:
Hoa Mùa Hè
TIẾNG ĐÀN MA
Lãnh lót tơ đàn vọng vẳng xa
Hồn hoang lửng thững gót buông sà
Ôm đầu rũ dáng thầm than khóc
Đổ gục thân hình nức nỡ ca
Tức tưởi từng câu sầu nẫu ruột
tuôn tràn khúc uẫn lệ chan hoà
Oan lòng đẫm luỵ bờ oan trái
Để mãi chưa nhoà chuyện khuất qua
Thơ,: Hao Mùa Hè
########
CẢM NHẬN:
Lu Hà Dòng Thơ
Vũ Điệu Hồn Ma Thảm Sầu
Bình thơ Giang Hoa và Lu Hà
Vũ Điệu...
Thủy mạc liêu tình liễu thướt tha
Trời đen chuyển gió hạc bay sà
Oanh vàng rủ bạn bay về cõi
Hoẵng xám kêu đàn nhảy chặng xa
Giữa cảnh người đi rời ý mộng
Chiều thu biển hát dạo âm hòa
Sang thuyền bến lở giờ ôm hận
Vũ khúc nghê thường lệ đổ sa ...
27.05.2016 Giang Hoa
Bóng Ma Sầu...
họa thơ Giang Hoa: Vũ Điệu…
Đom đóm lập lòe chẳng chịu tha
Từng đàn dắt díu bụi cây sà
Bóng đen lạc lõng trăng mờ ảo
Mây trắng chập chờn gió hú xa
Thăm thẳm rừng sâu sương lã chã
Hắt hiu đồi trọc hạt mưa sa
Thảm thê nấm cỏ hồn hoa dại
Giun dế thâu canh nhạc tấu hòa…!
27.5.2016 Lu Hà
Họa thơ là một việc cực kỳ khó. Có khi tự nghĩ ra một bài thơ còn dễ hơn người họa lại. Vì họa thơ đòi hỏi phải có kiến thức trình độ uyên bác về thơ đường, ngoài việc anh phải họa theo vần và tránh dùng lại các chữ của người ta mà còn phải biết nâng lên một tầm tư duy sáng tạo mới. Nếu phù họa theo ý tưởng người xướng càng tốt, nếu không ý tưởng của mình trí tưởng tuợng của mình thêu dệt ra một ngữ cảnh tâm linh độc đáo. Nếu không sẽ sa vào cảnh nhai lại bã mía người ta nhả ra. Người ta viết về vịt gà thì mình ngan ngỗng.
Một bài thơ chỉ có chữ là chữ đơn điệu nhàm trán cứ gào lên yêu thuơng đau khổ mà xét cho cùng nhạt phèo rỗng tuyếch chả yêu thương đau khổ quái gì. Chưa nói là tình trạng nhái thơ, nhại thơ, đạo thơ. Thành ra một bài thơ đường uyên bác thâm sâu thành ra nông cạn. Họa mà cố gò ép sao cho đúng niêm đúng luật thôi chưa đủ mà phải biết bày tỏ cho người đời biết tâm trạng nỗi lòng mình.
Nàng Tây Thi có bệnh đau bụng, mỗi khi nhăn mặt ôm bụng thì đẹp vô cùng. Nàng Đông Thi cũng gỉa vờ nhăn mặt thì mọi người chạy cả. Họa chăng có đám ma qủy dở ngô dở ngọng chúng mới thích khen Đông Thi đẹp mà thôi.
Thực ra mấy năm nay tôi bỏ bẵng cái anh thơ đường, không quan tâm lắm. Quanh đi quẩn lại chỉ thấy thương trăng khóc gió, bướm lượn nhạn sà, lá rụng mưa rơi mà ý tưởng thì nông cạn, tình cảm hời hợt nhạt phèo mà các ông bà con giời cố ra công mà gò ép chữ sao cho đúng niêm luật mà hồn thơ rỗng tuyếch. Mặc áo thụng vái nhau, rêu rao thơ mình hay còn vạch mặt chỉ tên người khác thơ không hay bằng vài cái comment dớ dẩn què cụt ngắn ngủn bâng quơ, vì ngu dốt trí tuệ kém cỏi thì đổ cho là thơ lộn xộn khó hiểu... Tôi không quan tâm đến thơ thiên hạ làm thơ dở, ai viết gì mặc họ. Họ có mồm có tay thì tự do mà viết. Trừ thơ nhạc rỏm bịp đời bịp thiên hạ nặng qúa tôi mới lên tiếng. Còn người khác tôi phớt ăng lê không can gì đến mình. Thời gian trên Facebook là để tìm giao du các chân tài. Trong số các chân tài tôi rất ngưỡng mộ nữ sĩ Giang Hoa. Ngoài chuyện thiên hạ làm thơ ra, trừ các cụ than vãn về đời thế cuộc hay thơ ngạo báng chêm chọc có ý nghĩa sâu cay tôi mới đọc. Còn làm thơ tình mà cứ cái anh thơ đường xem ra không ổn, nên tôi quan tâm đến thể khác. Nhưng dù sao thơ đường vẫn còn có chất trí tuệ hơn cái làn sóng thơ tự do nhà nhà làm thơ người người làm thơ ai cũng là thi sĩ cả, vô thưởng vô phạt nhăng cuội, viết văn xuôi rồi xuống dòng bảo là thơ đó.
Tôi cứ nhẩn nha chơi thơ với nữ sĩ Giang Hoa về thơ đường. Tiện tay ghi lại vài dòng lưu niệm coi như bình thơ để phòng bị, ngộ nhỡ tôi về quê hương vĩnh hằng vui vầy với các nàng tiên trên sông Ngân Hà, còn lại chút tình thơ văn để lại cài cắm trên các trang mạng Internet, Facebook, Blogs v. v….Hậu thế mai sau ai đó thích và nhớ đến tôi tiện lợi tra cứu nghiền ngẫm. Ai chê thì thôi.
Vũ điệu, bư ớc nhảy của những bóng ma sầu là điều tôi muốn bàn đến cả hai bài đường thi của Giang Hoa và Lu Hà.
Giang Hoa:
"Thủy mặc liêu tình liễu thướt tha
Trời đen chuyển gió hạc bay sà"
Lu Hà:
"Đom đóm lập lòe chẳng chịu tha
Từng đàn dắt díu bụi cây sà"
Thủy mặc là cảnh hồ nước hoang liêu có những cành liễu thướt tha trong khoảng trời đen mênh mông chỉ nghe thấy tiếng gío chim hạc sà xuống , đom đóm lập lòe chẳng chịu buông tha từng đàn cô hồn ma quái dắt díu nhau dưới từng gốc cây bụi cỏ sập sà gốc cạy gai góc dây leo chằng chịt. Một cảnh tượng rờn rợn từ hai câu đầu của cả 2 bài thơ.
Giang Hoa:
“ Oanh vàng rủ bạn bay về cõi
Hoẵng xám kêu đàn nhảy chặng xa“
Lu Hà:
“Bóng đen lạc lõng trăng mờ ảo
Mây trắng chập chờn gió hú xa “
Oanh vàng hoẵng xám cầm thú đối nhau nơi sơn thủy động hồ hoang dã rủ bạn gọi đàn bay về cõi xăm cùng với những bóng đen lạc lõng của những linh hồn oan khiên không nơi nương tựa khói nhang, mờ ảo mây trắng chập chờn có thể là vùng rừng thiêng nước độc khỉ ho cò gáy vượn hú cú kêu thác gào gió rít cảnh tượng thật là ghê rợn…
Giang Hoa:
“Giữa cảnh người đi rời ý mộng
Chiều thu biển hát dạo âm hòa“
Lu Hà:
“Thăm thẳm rừng sâu sương lã chã
Hắt hiu đồi trọc hạt mưa sa “
Con người ta lúc còn sống thì luôn khát khao những dự định hoài bão mơ mộng và một khi đã ra đi về thế giới bên kia là câu chuyện cuộc đời đã chấm dứt chỉ còn những chiều thu biển hát sóng vổ rì rào hòa âm cùng với mưa gió trăng sao cát bụi vần vũ trong khoảng thinh không mênh mông vô tận, khác chi nơi rừng thẳm tuyết dày sương rơi lã chã đồi trọc mưa sa trên những nấm mồ lạnh lẽo hoang vu...
Giang Hoa:
“Sang thuyền bến lở giờ ôm hận
Vũ khúc nghê thường lệ đổ sa ...“
Lu Hà:
“Thảm thê nấm cỏ hồn hoa dại
Giun dế thâu canh nhạc tấu hòa…!“
Giang Hoa vi ết: Sang thuyền bến lở có khác chi lỡ bước sang ngang? Bước chân đi cấm kỳ trở lại. Ví như phận người con gái lấy chồng tưởng là nơi trọn mặt gửi vàng có chỗ dựa cho tấm thân bồ liễu mảnh mai? Ai ngờ là nơi địa ngục trần gian như bao cô gái Việt Nam làm dâu bên Đài Loan, Nam Hàn v.v...Rồi ôm một mối hận thiên sầu vạn cổ, uất ức chết đi thành những con ma nữ áo trắng nhảy vũ điệu nghê thường cánh tay áo phất phơ trong làn su ơng mờ ảoTrần gian là những nấm mồ cỏ dại âm u có giun dế bầu nạn tấu nhạc suốt canh thâu.
Theo tôi cả hai bài thơ đường Giang Hoa và Lu Hà sáng tác, có gía trị nhân văn tâm linh đó. Rất đáng được hậu thế coi trọng. Còn như khinh rẻ xem thường thì đành chịu vậy thôi. Đọc thơ, hiểu thơ còn phụ thuộc vào trí tưởng tượng và cảm ngộ của mỗi người vốn dĩ rất khác nhau. Thơ đường xưa nay là loại thơ mà các tao nhân mạc khách dùng để thù tạc xướng họa. Thơ cốt nói cái chí và tâm trạng của mình hoàn toàn không có ý thức giai cấp. May ra thì thơ trúng ý muốn nhiều người, còn không chỉ nói ra cái tâm trạng của chính tác gỉa đó mà thôi. Cho nên gía trị bài thơ không phải là làm hài lòng tâm lý suy ng ĩ nhiều người cùng giai cấp? Thơ đường có cảnh giới của tâm linh, khi tâm linh mình đạt tới cảnh giới đó thì mình không thích. Nếu mình không thích không hiểu thì nên im lặng và biết tự trọng có lẽ tốt hơn.
27.5.2016 Lu Hà
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)