ĐỈNH PHÙ VÂN ...
Dương tà rọi bóng đỉnh phù vân
Ánh rạng chiều buông phủ giữa trần
Có phải người đi rời ngõ tục
Hay là bậu đến trả đời ân
Ngày xưa chỗ hẹn đêm mờ ảo
Cảnh cũ hồ soi nguyệt sáng ngần
Bỏ lại tơ lòng mơ những tháng
Quay về chốn nghĩa đợi tình thân
23.03.2017
Thơ: Giang Hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét