ĐỘC HÀNH ...
Sỏi đá đường chênh vạn ngõ gành
Xa nhìn chỉ một mái nhà tranh
Về nơi biển ái bên thềm mộng
Hẹn bến bờ duyên ngưỡng cửa thành
Những buổi thu tàn se tím dạ
Bao ngày chớm hạ trở hồn xanh
Tà dương chiếu tỏa chân trời rực
Giữa cảnh miền hoang bước độc hành ...
24.11.2016
Thơ: Giang Hoa
*********
HỌA:
Hoài Xuân
ĐỘC HÀNH ...
Quanh co lối cát bãi triền gành
Lấm tấm đu đưa mấy miếng tranh
Gác kiếm gianh hồ tìm chốn mộng
Rời nghề tửu điếm đến xây thành
Chiều buông ngẫm nghĩ hờn thương dạ
Sáng bận quên đời tiếc tuổi xanh
Dấu bước hoàng hôn sao mọc rực
Đồng tâm chẳng có một mình hành ..
Thơ: Hoài Xuân
*********
HỌA:
Tat Ha
BƯỚC ĐỘC HÀNH
Hoang vắng đường xa bước độc hành
Mong về nơi ấy có được anh
Ở chốn trong mơ thường hiện hữu
Nơi này giấc ngủ trọn năm canh
Tới bến bờ duyên miền mòn mỏi
Mong người tri kỷ nguyện ước thành
Thỏa ước bấy nay trời đông lạnh
Hâm lòng giá rét bởi tình anh ...
Thơ: Tat Ha
*********
HỌA;
Nguyễn Tuấn
BƯỚC ĐỘC HÀNH
Đường vắng chiều nay bước độc hành
Khói buồn lan tỏa túp lều tranh
Nỗi sầu trĩu nặng luôn canh cánh
Sự nghiệp oằn vai ắt khó thành
Những buổi hẹn hò không thể tránh
Nhiều lần từ chối thấy mong manh
Con người nào phải là thần thánh
Để một mình anh bước độc hành ..
Thơ; Nguyễn Tuấn
*********
HỌA:
Thanh Binh Do
VI HÀNH ...!🌷👬❤
"Hoà THƠGIANGHOA"
🌷❤❤🌷
☕⛱☕
📚
TA từng vượt thác - Lại băng gành !
EM sắc hương trời - Đẹp tựa tranh !
TA muốn gian truân - Hoài mãi tránh !
EM. Mong hạnh phúc - Ước mơ thành !
TA. Lưu luyến bạn - Se niềm hạnh !
EM. Vấn vương đời - Dệt mộng.xanh !
TA. Thấu hiểu nhau -Lòng Trắc ẩn !!!
EM cùng ta thử - Chuyến Vi hành .,!
🌷❤🌍❤🌷
☕⛱☕ Thơ: Thanh Binh Do
👬
24-11🌷2016
*********
HỌA:
Trần Tòng
LẠC BƯỚC ...
Thuyền neo lữ khách rảo bên gành
Ở tận chân đồi những mái tranh
Khói tỏa chiều lan buồn não nuột
Tình len cõi nhớ tủi hoang thành
Nồng ân chửa trọn còn đen trắng
Thắm nghĩa chưa tròn lại đỏ xanh
Chẳng lẽ hồn đau đành lạc bước
Rằng hay dạ buốt phải vi hành.
Thơ: Tòng Trần
*********
HỌA:
Bầu Trời Đêm
XA MẠC XANH
Quanh co đụn cát ưỡn đầu gành
Chấm chấm men theo bước bức tranh
Chốn ấy tha hồ mình với mộng
Xa rời cảnh phố nhức âm thanh
Hoàng hôn đã trải vàng trong dạ
Đức hạnh bên đời sánh tuổi xanh
Trốn ấy nàng ...con...sa mạc rực
Đông ơi chẳng rét bởi tình anh....
Thơ: Bautroidem
*********
HỌA:
Trần Thư
Y ĐỀ
Lặng lẽ chiều nay bước độc hành
Trở về chốn cũ mái nhà tranh
Hàng tre khóm trúc còn nguyên vẹn
Mơ ước cao sang mộng chẳng thành .
Ròng rả tháng ngày nơi đất khách
Thời gian mòn mỏi tuổi Xuân xanh
Duyên tình xa cách giờ lỗi hẹn
Phận số không may cũng phải đành ...
Thơ: Trần Thư
**********
HỌA:
Nguyễn Chiến
…..THEO MÙA /…..
Lối cũ đò xưa vượt thác gành
Sang bờ trở lại túp lều tranh
Nồng ân thuở đó chờ ươm mộng
Nghĩa gửi ngày nao hẹn ướm thành
Những độ vào thu nhìn cảnh tím
Theo mùa mãn hạ ngắm đồi xanh
Giờ đây tủi ái chùng duyên phận
Trải bước cùng ai vẹn lữ hành ...
Thơ: Nguyễn Chiến
***********
HỌA:
Vang Xuan
DUYÊN THỀ ...
Liêu xiêu bến nước nẻo đường gành
Chẳng phải mơ màng vết chiến tranh
Mộng ái miên man nơi cửa động
Hồn mê khắc khoải chốn cung thành
Duyên thề đòi đoạn mầu đang tím
Nghĩa hẹn nôn nao sắc vẫn xanh
Nỗi nhớ tình xưa còn sáng rực
Hồn thơ nhạc quyện khúc quân hành.
Thơ: Vang Xuan
*********
HỌA:
Trần Trang
ĐỠ BỊ HÀNH ...
Ngắm cảnh hoàng hôn rớt giữa gành
Nhìn lam tím đỏ cứ đua tranh
Tìm viên ngọc quý hòng thêu mộng
Kiếm cả đồi mơ vẫn chửa thành
Nóng nực nôn nao loang cõi dạ
Bồi hồi xáo động giấc nồng xanh
Mong ngày hạnh phúc nhanh hồng rực
Để trái tim đen bớt bị hành...!
Thơ: Nguyễn Trang
***********
HỌA:
Phạm Trọng Tân
CHIỀU QUÊ ...
Xao xuyến đường làng bước độc hành
Xôn xao xóm nhỏ, mái nhà tranh
Lững lờ khói trắng, diều tung cánh
Tha thướt mây hồng, cò lượn gành
Biêng biếc sóng vờn đò đối ảnh
Dạt dào nước giỡn bờ cây xanh
Say sưa cảnh sắc, phố phường lánh
Da diết miền quê, tránh thị thành ...
Thơ: Phạm Trọng Tân
*********
HỌA:
Bảo Như
MƠ BƯỚC SONG HÀNH !
Quạnh hiu đường đến bãi đầu gành
Khói tỏa sương mờ che liếp tranh
Ai đã xây nên tòa dấu ái
Nó mong được chữ nợ duyên thành
Để cho giờ nhói tim rơi lệ
Mà nhận nỗi đau dạ tái xanh
Mãi mộng ngày nao cùng cất bước
Có chăng mơ hảo chuyện song hành ?
Thơ: Bảo Như
*********
HỌA:
trần trọng triết
BƯỚC SONG HÀNH.
Buồn thương gió thổi ở ven gành.
Ngoảnh mặt đau nhìn xóm lá tranh.
Tớ, bạn xa lìa nơi cõi mộng.
Tôi , mình bỏ lại chốn đô thành.
Đầu thu lặng lẽ sầu non thẳm.
Cuối hạ âm thầm nhớ biển xanh.
Ngóng đợi xuân về hoa rực nở.
Đông tàn quạnh quẽ...Bước song hành...
Thơ: trần trọng triết
**********
HỌA:
Phong Tran
KIẾP ĐỘC HÀNH
Vạn lý đường xa lắm gập gành
Sương mờ dưới núi phủ lều tranh
Phong trần một kiếp còn vương mộng
Lữ khách ngàn đời ước nguyện thành
Trải những hoài mong còn xót dạ
Mơ từng kỷ niệm thuở ngày xanh
Hoàng hộn đổ bóng chiều vàng rực
Khắc khoải tâm tư kiếp độc hành..!
Thơ: Phong Tran
**********
HỌA:
Nguyên Cvtn
HOANG VU ...
Sa mạc hoang vu bước gập gành
Tìm về bến mộng mái nhà tranh
Về nơi tình ái đem chôn giấu
Điểm hẹn mai sau hạnh phúc thành
Những buổi đông lùa tan tác mảnh
Sẽ ngày xuân đến lộc tươi xanh
Bình minh khởi sắc màn đêm lụi
Biển cát mênh mông bước độc hành ...
Thơ: Nguyên Cvtn
*********
HỌA:
Tuan Tran
HẢI HÀNH ...
Trải mộng ngày mơ những thác gành
Con thuyền rẽ sóng đẹp như tranh
Đời vui xướng họa bình thơ cảnh
Kiếp nhộn hòa ca giảng nghĩa thành
Lộng lẫy hoa vàng thêm sắc đỏ
Ngời ngời nụ thắm điểm màu xanh
Chân trời bấc thổi từng cơn lạnh
Góc bể bình minh rạng hải hành ...
Thơ: Tuan Tran
*********
HỌA:
Đỗ Chung
CHINH PHU ...
Ngựa hí dậm chân đứng mé gành
Sơn khê hiện bóng tấm lều tranh
Kìa ai đang đọc Hồng lâu mộng
Có kẻ nhìn qua Vạn lý thành
Độc mã sa trường quên bán dạ
Đơn thương quan ải gởi hồn xanh
Chinh phu khoác chiến bào rừng rực
Dừng bước nén đau tiếp bộ hành
Thơ: CHUNG ĐỖ
*********
HỌA:
Thanh Huy
HẢI HÀNH ...
Đã trải cùng nhau vượt thác gành
Mây hồng rạng rỡ ngắm dường tranh
Xây nhà sắc rực niềm mơ trỗi
Giữ lửa màu tươi giấc mộng thành
Nhịp trỗi tình đan nhìn nẻo thắm
Tim hòa nghĩa ủ lập vườn xanh
Ngày mong tháng đợi thương hoài cảm
Lặng lẽ về quê chuyến hải hành.
24-11-2016 - Thơ: Huy Thanh
*********
HỌA:
Thanh Ân
DẶM HÀNH …
4:12 PM 24/11/2016 – 25/10/Bính Thân
Thuyền ái lênh đênh những ngọn ngành
Thường thì mấy đoạn muốn giành tranh
Giữa đường lắm lúc ham niềm mộng
Cận bến nhiều khi thích nỗi thành
Thu kết dòng Hương mang sắc tím
Đông tàn núi Rệ giữ màu xanh
Ngày xuân sắp đến bao nhiêu kẻ
Sánh bước cùng nhau với dặm hành …
Thơ: Thanh Ân
*********
HỌA:
Mười Nguyễn Văn
ĐỜI DU MỤC ...
Bát ngát thênh thang, chẳng gập gành
Mênh mông không một mái nhà tranh
Nực nồng nắng đốt thân cô lữ
Lạnh lẽo mưa rơi khách độc hành
Mòn mõi đôi chân tìm đất hứa
Mịt mờ ánh mắt vọng trời xanh
Mong manh một kiếp đời du mục
Mải miết mà sao mộng chẳng thành…?
Thơ: Nguyễn Văn Mười
*********
HỌA:
Tôn Tuấn
ĐỢI KHỞI HÀNH
**********************
Những buổi chiều mơ vượt suối gành ,
Đêm nằm thưởng nguyệt dưới lều tranh !
Màn sương cuộn cuốn vương niềm mộng ,
Mảng khói lùa bay chạm giữa thành !
Nhắc nhở bao điều ghi cõi dạ ,
Khuyên lời mọi lẽ khắc đầu xanh !
Tình yêu sẽ kết xuân càng rực ,
Vững bước hoà vui đợi khởi hành !
Thơ: Tôn Tuấn .
*********
CẢM TÁC :
Thành Nguyễn
Đã trọn niềm yêu vượt thác gành
Tim lồng chẳng quản mái nhà tranh
Chiều hôm miễn được bên người mộng
Sớm tối cùng nhau dạ chân thành ...
Thơ: Thành Nguyễn
*********
HỌA:
Phạm Hữu Lộc
---- QUAY VỀ CHỐN CŨ ----
Chẳng ngại đường xa vượt thác gành
Quay về chốn cũ dựng lều tranh
Mơ tìm cõi hạnh xe duyên đượm
Ước đến miền duyên kết mộng thành
Tối ngắm trăng bên dòng suối bạc
Ngày hong nắng chỗ cánh đồng xanh
Phong trần bỏ lại đời rong ruỗi
Đã mõi, dừng thội... bước lữ hành
- Dalat, 25.11.2016 ---//--- phl
Thơ: Phạm Hữu Lộc
*********
HỌA;
Miền Đông Mến Khách
BƯỚC ĐỘC HÀNH
Sự nghiệp chông chênh mãi gặp gành
An bày cuộc sống chớ đua tranh
Công danh trĩu nặng hoài dang dỡ
Phú quý oằn vai ước chẳng thành
Mấy bận giông cuồng hờn thuở dại
Bao mùa bão lộng tiếc thời xanh
Nhìn trăng trải bóng bên hồ lặng
Lưỡng lộ miền xa bước độc hành ...
Thơ: Miền Đông Mến Khách
*********
HỌA:
Huỳnh Sarah
Chông chênh một vó đảo đường gành
Gõ nhịp vang đều vẽ nét tranh
Phố thị muôn màu nơi cửa ngõ
Quê nhà đủ sắc trước cung thành
Hoa hường rủ rượi đèo mây tím
Cỏ lạ rùng mình vẫy vực xanh
Gió thoảng ru hồn người lữ khách
Nào đâu chịu cảnh sống đơn hành ...
Thơ: Huỳnh Sarah
*********
HỌA:
Minh Nguyen Ngoc
ĐỘC HÀNH TRÊN ĐỈNH HẢI VÂN.
Hải vân mây phủ,lắm thác gành.
Rừng núi đan chen,phủ cỏ tranh.
Một trời non nước như cảnh mộng.
Đỉnh đèo in dấu trấn thủ thành.
Ngăn cách đôi miền se tím dạ.
Thông suốt đôi bờ mộng hồn xanh.
Tâm cảnh đan chen,lòng rạo rực
Một mảnh tình riêng,bước độc hành.
Thơ: Nguyen Ngoc Minh
*********
HỌA:
Phi Anh
TỐC HÀNH ...
Đường vắng quanh co tận cuối gành
Tim vàng hai quả một chòi tranh
Tiễn đưa bạn ngọc nơi sông vắng
Gặp lại người yêu ở cổng thành
Nhớ lúc về già đầu tóc trắng
Tưởng hồi son trẻ tuổi còn xanh
Chiều hôm dặm liễu đường xa thẳm
Vội vã về quê phải tốc hành ...
Thơ: Phi Anh
*********
HOÀI NIỆM ...
Tôi bỏ lại khung trời đại học
Rơi chìm trong cơn lốc tang thương
Trải qua sóng gió tình trường
Còn đâu cái tuổi vấn vương một thời
Giờ nhìn lại châu rơi nhòa lệ
Người bước sang lối rẽ bỏ quên
Ve sầu tháng cũ rỉ rên
Giờ buồn giấu nhịp tim rền thắt đau
Nhớ lại những buổi đầu gặp gỡ
Hoa tình duyên đang nở hương yêu
Lá thư tím mộng loang chiều
Con đường lá rụng tiêu điều vàng thu
Trời hôm ấy sương mù lan tỏa
Mình cùng nhau đàm tọa tương lai
Se niềm hoài ước sau nầy
Hóa thành đá thạch tim ai lạc đường
Bao hoài bão vấn vương đã chết
Gặp lại nhau như vệt mũi dao
Con tim lại bỗng dâng trào
Rung đầy xúc cảm xuyến xao vỡ òa ...
01.04.2017
Thơ: Giang Hoa
Cảm nhận về bài thơ "HỒN ĐI LẠC" của Bích Yến Nguyen
Bút danh: Giang Hoa
*****
Thơ: HỒN ĐI LẠC.
Tác giả: Giang Hoa
Anh có biết trời hôm nay gió lặng.
Không có anh nên nỗi vắng đong đầy.
Chiều mưa buồn khe khẽ lá vàng bay.
Em ray rức hồn quay về bên ấy.
Đợi anh đến lửa tình yêu nồng cháy.
Nơi xa xôi chỉ có vậy anh yêu !
Lá vàng rơi xào xạc nhớ mỗi chiều.
Em thổn thức đìu hiu buồn giận dỗi.
Anh xa vắng để em sầu lạc lối.
Thiếu ánh trăng nên lá vội rơi tràn.
Anh đâu rồi em ôm cả nắng vàng.
Trăng âu yếm hay tình trăng phiêu bạt.
Mây hờn gió để hồn em đi lạc.
Không có anh nắng xơ xác lặn rồi.
Trời như hiểu nên mưa khóc sụt sùi.
Mưa tức tưởi hay lòng tôi tan vỡ.
Em gửi đến cả tình yêu trăn trở.
Đợi anh về nhưng thấy sợ mưa ngâu.
Dải sông ngân ai nỡ bắt nhịp cầu.
Tháng bảy qua hoa cau buồn trước cửa.
Về anh nhé ! dù tình mình không tựa.
Thì nơi nầy đã lạnh giữa tàn đêm.
Em luôn mộng mảnh nguyệt ghé qua thềm.
Để tình mình mặn nồng thêm năm tháng.
Cảm Nhận:
Văn Niêm Phạm.
-+++++++++++
Bích Yến Hoa Nguyên là một nữ thi sĩ yêu kiều diễm lệ ,tài sắc vẹn toàn.Cô có một tâm hồn thủy chung son sắt.Tình yêu và thơ của cô hòa quyện vào nhau để thăng hoa trong từng cảm xúc.cung bậc thơ ca.Chẳng hạn trong bài "HỒN ĐI LẠC" mà tôi giới thiệu hôm nay là một điển hình..Mời các bạn cùng tham khảo bài thơ nêu trên:
HỒN ĐI LẠC là một bài thơ 8 chữ được viết thành 6 khổ .Mỗi khổ 4 câu..
Nội dung là lời tâm sự của nàng cô phụ gửi cho người tình xa bày tỏ tâm trạng.của mình.
Anh có biết không hôm nay trời gió lặng.
Không có anh nên nỗi vắng đong đầy.
Mưa chiều buồn khe khẽ lá vàng bay.
Em ray rức quay hồn về bên ấy...
Chiều buồn ngồi một mình ngắm cảnh mưa rơi và lá vàng bay lã chã người cô phụ chạnh lòng cảm phận nhớ đến người yêu đang xa khơi ngoài vạn dặm.Nàng tỏ bày lời thơ hết sức nồng nàn thiết tha sâu đậm.
" cảnh gió lặn mưa tuôn lá vàng rơi ..."cũng giống cảnh nàng cố nén thương sầu mà dạ vẫn héo đau.
Nàng cô đơn vì lẻ bạn .Bởi thương nhớ mà trông chờ.Vì lo âu nên gửi lời nhắn nhủ....Niềm vui của nàng là mong sao người yêu thấu hiểu lòng mình nên thường ước mong được vun vén đắp bồi không để tình yêu phủ rêu mờ theo năm tháng cho dù có xa xôi. Lúc nào nàng cũng dành cho chàng quả tim nồng đang rực cháy.
Nàng nhắc lại trong những chiều xưa , khi thu về sang mùa đổi lá...những lúc đó không có chàng nàng cảm thấy cô đơn buồn thật nhiều và giận hờn chàng mọi thứ .
Đợi anh đến lửa tình yêu nồng cháy.
Nơi xa xôi chỉ có vậy anh yêu !.
Lá vàng rơi xào xạc nhớ mỗi chiều.
Em thổn thức đìu hiu buồn giận dỗi.
Quả đúng tình yêu là vậy.
Lời của bài hát mang tên "Biển nổi nhớ và em" cũng nói.,ca rằng.
"Biển xa cánh buồm một chút đã cô đơn.
Gió âm thầm không nói mà núi phải mòn.
Anh không phải là chiều mà nhuộm hồn em đến tím..."
Thế mới biết khi đã yêu nhau rồi mới biết ngày là cay đắng...
- Biết nhớ thương là không nguôi.
- Biết vì ai mà mong chờ .
- Cho nên ta nghe nàng nói :
Anh vắng xa để em sầu lạc lối...
Thiếu ánh trăng nên lá vội rơi tràn.
Anh đâu rồi em ôm cả nắng vàng.
Trăng âu yếm hay tình trăng phiêu bạt.
Lời cô phụ như tiếng tơ đồng chứa chan thương cảm khiến cho kẻ đang yêu hoặc tình yêu dang dở phải thương buồn.!.
Điểm đáng nói là nàng cô phụ đã vay mượn ngoại cảnh để hòa đồng , hoặc nhân hóa biểu tượng , làm rõ trạng thái cảm xúc nội tâm con người như: mây hờn, nắng xơ xác., mưa khóc, .tức tưởi. v.v...
Mây hờn gió để hồn em đi lạc.
Không có anh nắng xơ xác lặn rồi.
Trời như hiểu nên mưa khóc sụt sùi.
Mưa tức tưởi hay lòng tôi tan vỡ...
Thật là hay .!
Mây hờn gió để hồn tôi đi lạc.Phải chăng cô phụ ví tình nàng và chàng như gió với mây.? Nên cuộc tình nàng như gió bỡn mây, đùa bềnh bồng châu du khắp nẻo...rồi lạc bước sông hồ .Tình chàng đã đưa nàng đến thiên đàng hay rơi sa địa ngục khổ đau.!
Em gửi đến cả tình yêu trăn trở ...
Đợi anh về nhưng thấy sợ mưa ngâu.
Dãy sông ngân ai nỡ bắt nhịp cầu.
Tháng bảy qua hoa cau buồn trước cửa.
Nàng phân trần cùng chàng những trăn trở, đợi mong....lo lắng trách hờn và nói lên niềm hy vọng tương lai mơ ước.Đó là nỗi xót xa cay đắng muộn phiền chờ đợi. Sự lo sợ tình dở dang như Ngưu Lang Chức Nữ ...sợ thấy mưa ngâu. Vì hội ngộ tương phùng rồi cũng biệt ly như Chúc Nữ chàng Ngưu.
Trách sông ngân ai nỡ bắt cầu...Ai đã làm cho tình phân cách ?... Đàn Ô Thước bắt nhịp nối cho tình Ngưu còn tình cô phụ đọạn lìa thì ai là kẻ bắt cầu cho nàng qua bến hẹn.!
Tháng bảy đã qua , mùa hoa cau đã trổ ..ước hẹn sai lời ...Em nhìn hoa .cau trước cửa nhà đẫm lệ sầu.than.buông lời oán trách.
Dù tình yêu đang còn dang dở thế mà dạ mãi hoài mong . Cô phụ thôi thúc người yêu hãy mau quay về ... dù mai nầy không tròn duyên đẹp phận..Không chung sống bên nhau. Nhưng nếu anh còn nghĩ đến tình em thì mau quay về chốn cũ .Nơi đây giữa tàn đêm sẽ không còn lạnh nữa bởi mình đã chung đôi .Nàng hy vọng nối kết nửa mảnh nguyệt khuyết thành vầng trăng tỏ rạng qua thềm lồng chung thành một vần trăng sáng đẹp duyên ngời
Về anh nhé ! dù tình mình không tựa.
Thì nơi nầy đã lạnh giữa tàn đêm.
Em luôn mộng mảnh nguyệt ghé qua thềm.
Để tình mình mặn nồng thêm năm tháng.
Tóm lại :
"HỒN ĐI LẠC" là một bài thơ tuyệt vời...là một bản tình ca.Một phổ khúc nhạc.Lòi thơ êm ái nhẹ nhàng.Ngọt ngào tinh tế...sâu xa , lắng đọng.Trau chuốt nhịp nhàng âm điệu.
Bài thơ như gom tất cả chân tình gửi đến người
yêu .
Tôi xin chân tình cảm ơn tác giả và các bạn đã cùng tôi tham gia tìm hiểu.nội dung bài thơ nầy.
Sau cùng là phần cảm tác thêm của tôi cùng tác giả Giang Hoa - Bích Yến Nguyen.
Bài thơ hoa thắm sắc hồng.
Lời thơ nắng ấm sưởi lòng cố nhân.
Âm điệu nhạc khúc trỗi ngân.
Ý thơ ái đậm tràn ân nghĩa tình.
Cám ơn tất cả.....
.
TPHCM ngày 29/3/2017.
Phạm Văn Niêm .
ĐỈNH PHÙ VÂN ...
Dương tà rọi bóng đỉnh phù vân
Ánh rạng chiều buông phủ giữa trần
Có phải người đi rời ngõ tục
Hay là bậu đến trả đời ân
Ngày xưa chỗ hẹn đêm mờ ảo
Cảnh cũ hồ soi nguyệt sáng ngần
Bỏ lại tơ lòng mơ những tháng
Quay về chốn nghĩa đợi tình thân
23.03.2017
Thơ: Giang Hoa
TIẾNG VE GỌI HÈ ...
Thuở nọ con đường trỗi tiếng ve
Mà như nhớ lại buổi trưa hè
Còn nghe vỡ ổ đàn chim ré
Vẫn mộng tan trường cuốn vở che
Phận tủi duyên sầu gom nét vẽ
Hờn ai nghĩa đượm hát câu vè
Bây giờ kể chuyện ngày xưa nhé
Những tháng vui buồn lẳng lặng nghe
25.03.2017
Thơ: Giang Hoa
MỘNG TƯỞNG ...
Ngỡ tưởng ai về thấy mộng rêm
Hoàng hôn ủ rũ rớt bên thềm
Mây buồn phủ rộng khu vườn ái
Gió vỡ loang mờ cảnh nguyệt đêm
Cũng tại hương tình sao vắng vẻ
Mà như cõi hạ chẳng êm đềm
Con đường thuở ấy giờ xa lạ
Ngõ hạnh bây chừ quẩn nhớ thêm
25.03.2017
Thơ: Giang Hoa
LỜI BÌNH :
"VÌ AI" của nhà thơ.GIANG HOA .
GIANG HOA là bút danh của nhà thơ BÍCH YẾN NGUYỄN .Một nữ thi sĩ mà bấy lâu tôi ngưỡng mộ tài danh. Cô còn là người thường được bạn bè gọi là "máy sản xuất thơ đường luật" vì cô sáng tác nhiều thơ và nhanh như máy...
Tôi thích đọc những dòng thơ cúả thi sĩ không vì sự đồng cảm với tư tưởng tâm trạng sầu buồn.... nỗi hoài vọng lụy ái của nhà thơ mà thích bởi lời thơ trong sáng dễ hiểu. Có khuôn sáo nhịp điệu,âm thanh bổng trầm.như nhạc khúc. thơ có hồn và mang tính nhân văn.
Chẳng hạn bài thơ 'VÌ AI"của tác giả vừa họa xướng với Thi sĩ MIÊN HANH.
Nội dung bài thơ diễn tả tâm trạng nỗi lòng của một kẻ cô đơn trong giây phút chạnh lòng trước buổi chiều tà đổ bóng
Dưới đây là bài thơ của tác giả GIANG HOA..
VÌ AI..
Bóng đổ hồn nghiêng nén nén sầu.
Buông chiều khúc nghẹn nghẹn từ đâu .
Buồn giăng gác trọ lòng hoang lạnh.
Nỗi vắng cô đơn phút chạnh lòng.
Để mộng đìu hiu hồn quạnh vắng.
Sương dầm nhỏ giọt giọt tình say.
Hương đưa rẽ lối đường xưa hận.
Nguyệt khóc vì ai lệ lệ đầy...
******
Bài thơ tứ tuyệt gồm 2 khổ được tác giả gửi gấm
Ở khổ đầu với 2 câu mở :
Bóng đổ hồn nghiêng nén nén sầu.
Buông chiều khúc nghẹn nghẹn từ đâu.
Chiều đổ bóng...in dáng hình người ngả nghiêng.khiến cho ai đó chợt thấy hồn mình cùng nghiêng ngả.. bao vẩn vơ uẩn khúc dâng lên nghẹn nghẹn. Những nghẹn ngào đến từ sự hoang hoải trống vắng mênh mang trong tâm hồn mà lòng ai mang nặng. Phải chăng nghẹn nghẹn đã đến từ ái đậm tình sâu và từ sự hững hờ ...vong phụ của tình nhân trước cảnh chiều tà nghiêng mình bóng đổ mà kẻ cô đơn phải nén nén sầu buồn cho không tuôn dòng lệ đổ.?
Trong lời mở bài nầy, tác giả xử dụng liên điệp từ : nén nén, nghẹn nghẹn vừa nhấn mạnh ý nghĩa vừa gieo nhịp điệu âm khúc nhạc thơ gieo niềm xúc động tuyệt thú lòng người đọc..
Buồn giăng gác trọ lòng hoang lạnh.
Nỗi vắng cô đơn phút chạnh lòng
Khi tình đã cô đơn...mà lòng luôn hoài niệm thuở ban đầu lưu luyến ấy...rồi lỡ vỡ tình sầu và người tình đi xa. bỏ lại căn gác trọ bơ vơ , cô độc cùng vời người tình lỡ..Trong cảnh huống buồn giăng gác trọ hoang vắng lạnh lùng ôm trọn gói cô đơn để rồi mỗi chiều xuống hoàng hôn về phủ bóng phải chạnh lòng tha thiết ...da diết nhớ nhung.
Để mộng đìu hiu hồn quạnh vắng.
Sương dầm nhỏ giọt giọt tình say.
Cố nhân vẫn chưa về chốn cũ. Kẻ đợi chờ với muôn ngàn luyến nhớ Ôm
giấc mộng tình, Đìu hiu hồn xác.mộng đẹp thưa dần ..Đêm thâu quạnh vắng ngồi hóng sương rơi..."".Sương dầm nhỏ giọt..giọt tình say"..Lời thơ hay quá....Những giọt sương là những giọt tình tuy thấm lạnh mà say tình đậm ái..
Hương đưa rẽ lối đường xưa hận.
Nguyệt khóc vì ai lệ lệ đầy ..
Tình yêu rẽ lối. Hương ái ân bay về nẻo khác. Vị yêu đương giờ chỉ còn là dư âm hoài niệm. Đường xưa biệt dạng cố nhân'Kẻ ở lại sầu tủi hận lòng Và Nguyệt phải khóc(trăng sầu) vì cảm thương phận bạc kiếp hồng nhan.Nguyệt khóc còn mang ý nghĩa người đàn bà mắt mờ lệ đẫm làm cho trăng phải chanh lòng.
Hương đưa rẽ lối hay chia ly đôi đàng ÁI ân về nẻo khác ...bỏ đừờng xưa vắng lặng...người tình lỡ sầu buồn trong niềm đau hận tủi. Đúng là hỏi tại VÌ AI....?
Vì chàng duyên phận bẽ bàng.
Vì chàng Thiếp chịu trăm ngàn đắng cay.
VÌ AI còn là một lời trách khéo nhẹ nhàng và cũng là một câu tự trách mình ..Ôi quả là chua xót đáng cám thương.?.
Tóm lại VÌ AI là một bài thơ hay ...Xin cám ơn tác giả nhà thơ GIANG HOA..
Phạm Văn Niêm 19/3/2016....
KHÚC PHƯỢNG CẦU ...Gửi nỗi cuồng si dạo nốt đầuSay nhìn lãng tử nén buồn thâuĐàn buông khóc đoạn âm thầm tủiThả phím hờn cung lặng lẽ sầuGãy đoản hồn thu tràn chén hậnRơi chùng bóng hạ đổ dòng châuTàn đêm lạnh lẽo lời ai oánLở dỡ tình ly khúc Phượng Cầu *... 20.03.2016 Thơ: Giang Hoa* Điển tích " Khúc Phượng Cầu kỳ Hoàng "
#######
HỌA:Quang Hoang Quoc
GIẤC MƠ
Bỗng ngợp tình đời giấc mơ đầuThơ nhạc bay bổng giữa canh thâuTự tình ngây ngất tâm hờn tủiÂn ái si mê trí mộng sầuCon tạo có xoay chăng tình hậnVận trời như thoảng hạt sa châuMới hay giong ruổi hoài ân oánDuyên chỉ lên hương phút hoạt cầu................ Thơ: Quang Hoang Quoc
#######
HỌA:Phong Doxuan
LẮNG NGHE KHÚC PHƯỢNG CẦU
Hiểu thấu tình ai húc nhạc sầu Mây trời khỏa nước bến sông sâuTình tang đàn khóc lan vòm núiNgặt nghẽo hồn than vọng gác lầu
Rớt thẳm chiều hoang buồn trỗi dậyTan vào tối quạnh lạc đường câuTàn hoang buốt lạnh lời ca oánĐắm đuối tình tôi khúc Phượng cầu Thơ: Phong Doxuan
#######
HỌA:Hưng Xuân
CUNG ĐÀN SẦU
Đêm buồn trống trải tiếng mưa ngâuGảy tiếng đàn lên bớt nặng sầuLãng tử nơi đâu giờ lặng bóngCòn tôi một góc nhỏ dòng châuCung trầm não nuột đời oan tráiTiếng bổng kêu than vọng chốn lầuƯớc nguyện mai ngày vui trẻ mãiDuyên về kết chặt bước qua cầu Thơ: Hưng Xuân
#######
HỌA:My Chau Nguyen
--- VÌ NHAU ---họa nđ bát đồng âm
Ái vỡ tình đau khởi mộng đầuXa người trắng mãi bởi đêm thâuNiềm riêng tỏ cạn nào ai thấuNỗi hận trào dâng mấy kẻ sầuMột thuở lìa nhau càng thấy nẫuĐôi lần gặp gỡ mới tràn châuCành xưa lá rủ chim còn đậuNếu được về sau cũng chỉ cầu---MC 3kn 20.3.16 --- Thơ: My Chau Nguyen
#######
HỌA:Tuấn Tôn
HOÀ THI***********Những nốt hoà thi lại khởi đầu ,Khơi nguồn cảm xúc gợi ngàn thâu !Cung trầm dạ xót càng thêm tủi ,Khúc bổng lòng đau sẽ lại sầu !Dứt bỏ tơ hồng tăng nỗi hận ,Buông rời chỉ thắm cạn dòng châu !Khơi đàn vọng nỗi niềm như oán ,Dạo tiếp tình thơ sẽ thoả cầu ! 20/3/016 - Thơ:- Tôn Tuấn .
#######
HỌA:Hà Ngân
ĐÀN TRANH
Nhìn chị đàn tranh bắt nhịp cầu Người ơi tận hưởng thả hồn sâuThơ hay Đường Luật hòa trong máuGiỏi phím tình ly khúc phượng cầuThánh thót âm vang dây mười sáuTrầm ngâm lắng đọng nốt cung đầuHòa lòng kết hợp không hề dấuRéo rắc , trầm tư nhạc vướng sầu... Thơ: Hà Ngân
#######
HỌA:Quang Khai Pham
CHẠNH :
Si mê khúc dạo buổi ban đầuĐắm đuối cho hồn trĩu nặng thâuPhím trỗi nao lòng nghe muốn tủiĐàn buông hụt hẫng nhói thêm sầuLy đầy nghẹn đắng xua quên hậnChén cạn môi mềm ngậm nuốt châuKhúc phượng như hờn câu trách oánHay chăng lãng tử vẫn mong cầu . Thơ: Quang Khai Pham
#######
HỌA:Cao Quang Sau
TRI ÂM PHƯỢNG CẦU
Tiếng sét tình yêu buổi dạo đầuAi ngờ lãng tử phải buồn thâuTừ lâu dạo khúc bao người mộngBỗng chốc vương mang bấy lụy sầuTrắc ẩn Tương Như lòng có thấuBồi hồi Trác nữ dạ tuôn châuTri âm mấy kẻ trong trời đấtCảm khái tâm can khúc phượng cầu Thơ: Cao Quang Sau
#######
HỌA:Hung Do
Nguyện ước cầu
Lịch sử từ xưa mối tình đầuThường tràn màu sãc những đớn đauVần Thơ cảm thán trong rung cảmKẻ sỹ than thay vạn nỗi sầuTửu đãng lòng say dậy khát khaoHoa xưa Hương vẫn ngát tuôn tràoĐôi dòng lệ chảy vào sâu thẩm Chúa rủ lòng thương nguyện ước cầu Thơ: Hung Do
#######
HỌA:Vương Đào
THUỞ ẤY...
Thuở ấy bên anh ngọt tiếng đầuNghe từng nốt bổng cạn đêm thâuHòa trong bản nhạc nào đâu tủiTrỗi đoạn tình yêu chẳng biết sầuMới nhịp thời gian...lòng uất hậnChưa tròn kỷ niệm...xót dòng châuNiềm tin hóa bụi thành ân oánVó ngựa truy phong nhảy vọt cầu. Thơ: Vương Đào
#######
HỌA:Quang Khai Pham
CHẠNH :
Si mê khúc dạo buổi ban đầuĐắm đuối cho hồn trĩu nặng thâuPhím trỗi nao lòng nghe muốn tủiĐàn buông hụt hẫng nhói thêm sầuLy đầy nghẹn đắng xua quên hậnChén cạn môi mềm ngậm nuốt châuKhúc phượng như hờn câu trách oánHay chăng lãng tử vẫn mong cầu . Thơ: Quang Khai Pham
#######
HỌA:Le Quoctrung
....KHÚC PHƯỢNG CẦU....
Bất chợt vừa nghe KHÚC PHƯỢNG CẦUCho lòng Trác nữ lụy dòng châuThầm mơ nối sợi tơ buồn nẫuMuốn hợp tình duyên ái khổ sầuMở quán bên đường say với bậuRồi xây nhạc tửu giữ công hầuLìa gia rối dạ ai nào thấuCũng tại vì yêu KHÚC PHƯỢNG CẦU. Thơ: Lê Quốctrung
########
HỌA:Manh Tien Nguyen
72* ĐỢI BÊN CẦU– nđt – thập láy – giao cổ
Hồn si lưỡng lự buổi ban đầuRuột xót âm thầm giữa cảnh thâuLặng lẽ cung đàn êm ái tủiTrầm ngâm tiếng nhạc ngẩn ngơ sầuKhô cành ngọc – bẽ bàng thân thiếpKhắc khoải tâm chàng –đẫm nguyệt châuĐã vậy nàng sao còn tấp tểnhTìm ai thấp thỏm đợi bên cầu20 /03 /16 – Thơ : Manh Tien Nguyen
#######
HỌA:Nguyễn Chiến
…….Y..ĐỀ…
Vẳng tiếng đàn ai khúc nhạc đầu Cung trầm thảng thốt đượm đêm thâu Hòa âm nức nở vần chi tủi Luyến láy cần rung vít nhịp sầu Lẩy trỗi tơ lòng sao tửu hận Lệ rơi tẻ nhạt phủ hồn châu Canh dài đứt đoạn trời ngâu oánVận kiếp kỳ tâm đoản Phượu Cầu Thơ: Nguyễn Chiến
#######
HỌA:Trà Thì Thơ
THÔI NGUYỆN CẦU
Đàn buông nguyện thỏa nối duyên đầuGửi gắm tâm tình vọng đẫm thâuCảnh lạ phương trời mong mãi thấuĐường quen đất mẹ ước hoài sâuLòng vương rộn rã tưng bừng sáoDạ giữ âm thầm nấc nghẹn châuMỏi mắt từng đêm tràn điệu nãoĐìu hiu lẻ bóng lặng thôi cầu Thơ: Trà Thi Thơ
#######HỌA:Kim Lien Mã
BẢN ĐÀN LỖI
Quỳnh tương cạn chén giấc mơ đầuƯớt đẫm mi tình nuối mộng thâuRéo rắt tình tang cung sáo tủiMênh mang tích tịch quãng tiêu sầuTài hèn kém sắc đành ôm hậnĐức mõng non mầu phải buông châuHẹn ước ba sinh thời huyễn ảoNgười sao rũ bỏ lúc qua cầu !20.3.2016 Thơ: Kim Lien Mã
#######
HỌA:Chinh Lê
TỲ BÀ ...
Tỳ bà một cõi giữa đêm thâuNhư hờn như oán mối duyên đầuLỡ bước cung sầu thêm nức nởChàng ơi chàng hỡi giờ nơi đâu Thấm thoát thoi đưa tóc bạc mầuBa chìm bảy nổi đời bể dâuĐàn ai lỗi nhịp như hờn oánTrỗi khúc tương sầu suốt đêm thâu Thơ: Chinh Lê
#######
HỌA:Tuan Guyant Nguyen
. . ~~THẢ NỐT ĐẦU~~~~~~~~~~~~~~~~~~Ảo não đàn khuya dạo phút đầuRung đàn ái quyện lạc hồn thâuChàng gieo dạ khúc ôm tình tủiThiếp hát câu hò ủ mộng sầuPhím đoản cầm rơi buồn uất hậnCung chùng sáo vọng nén tràn châuCòn ngơ ngác giữa dòng ai oán Bỏ lại ân nồng phút ngỡ cầu Thơ: Tuan Guyant Nguyen
#######
HỌA:Hung Tran Dai.THÁNG BA HOA MỘC MIÊN (*)
Mộc miên hoe lửa ửng trên đầuTiếng Cuốc rỉ rên đêm lạnh thâuCành liễu gió lay sương bạc trắngCuối vườn lựu thả lá ưu sầuBóng em qua cửa xuân chen lốiGợn nước dưới cầu hạ điểm châuKhúc nhạc tình xưa loang mặt sóngDề dề ngọn cỏ, vệ sông Cầu Thơ: Hàn Yên Tử - 25/3/2016
(*)- Hoa Mộc miên có tên khác là Hoa Gạo.
#######
HỌA:Phạm Văn Niêm
BÀI THƠ HAY QUÁ.Phạm Văn Niêm cùng họa góp vui...
""TRÁC VĂN QUÂN''...
Ngày xanh luống muộn chẳng duyên đầu. Bổng gặp chàng TƯƠNG đắm mộng thâu.(Chàng TƯƠNG NHƯ) Cũng tại VƯƠNG TÔN gieo hận tủi. (TRÁC VƯƠNG TÔN cha Trác Văn Quân)Nên nàng ái nữ chịu bao sầu. Lìa cha trốn mẹ tình thâm hận. Vấn bước theo chàng đẫm giọt châu. Khúc Phượng cầu hoàng thê thảm oán. Ngưu Chàng Nữ Chức đợi Ô cầu......
"KHÚC PHƯỢNG HOÀNG...." ..
Xuân thời lỡ mộng vỡ duyên đầu. Bổng gặp tình lơ mắt lệ thâu. Lãng tử phiêu bồng gieo hận tủi. Hồng nhan gối lẻ phận thương sầu. Vong thề để Thiếp trăm ngàn hận..Bội ước cho Nàng vạn giọt châu. Chim phượng xa hoàng buông não oán. Đàn khuya ai trỗi biệt ly CẦU...!... Thơ: Phạm Văn Niêm
#######
CẢM TÁC:Quynh Hoa Quynh Hoa
Tiếng Đàn Mỵ Châu.
Xin đời đừng trách Mỵ ChâuNhân duyên sơ định buổi đầu là cha.Nõ thần là của Quốc gia.Trao qua tây giặc,đâu tha cha mình.
Mỵ Châu là gái đẹp xinhMê chi thằng giặc vì tình khổ đauXin người chớ trách Mỵ ChâuTrăm năm lông ngỗng gieo sầu rẽ duyên. 21/3/2016. Thơ,: Quynh Hoa Quynh Hoa
########
HỌA:Duc Ducsolex
MƠ HÃOThân tăng Bich yên Nguyên ---------------
GỬI chút tình si tới gió ngànSAY hồn hiệp sỹ chốn dương gianĐÀN trùng phím loạn sầu mơ hãoTHẢ mối tơ vương hỡi mộng tànGÃY cánh chim hoàng ôm chén hậnRƠI cung thiện xạ lệ tuôn trànTÀN canh ấp ủ câu thề nguyệnLỠ dở nâng niu một tiếng đàn
Hoạ cùng bạn thơHà nội 21/3/216 Đức Solex
#######
HỌA:Hoai Thuy To
THÙ DAI
Ngàn mai vẫn hận mối duyên đầuMặc số nay đà thoả đẫm thâuKẻ bội ngày xưa đời diễm phúcVà ta cũng trọn sống không sầuÔng trời khéo dệt tình oan trãiQuả đất quay tròn nghĩa nghẹn châuKỷ niệm ngờ phai lần bỗng đếnVò thân nát khổ bữa xin cầu... Thơ: Hoai Thuy To
#######HỌA:Phi Anh
KHÚC ĐÀN XƯA ...Tâm sự cùng ai cạn gót đầuPhòng the trằn trằn trọc suốt canh thâuKhúc đàn Tư Mã rung cung thảmKhiến ả Trác Quân đẫm giọt sầuGởi mối tình ân bao nỗi nhớNgậm ngùi bể ái mấy hàng châuCung thương cung oán thiên trường hậnNước chảy hoa trôi mấy nhịp cầu Thơ: Phi Anh
########
TRÍCH DẪN :Ngô Thái " Nguồn điển tích văn học "
"KHÚC PHƯƠNG CẦU" Của Bichyen Nguyên - là bài thơ Đương luật khá nhuàn nhuyễn và chuẩn mục, - nhát là hai cặp Thực - Luận rát hay, Bài thơ có nhiều từ cổ, đượm vẻ buồn man mac..nói về một tình yêu của đôi trai tài gái sắc... trong điển tích Văn học.Tỉm hiểu Điển tích: “Khúc phượng cầu hoàng”Tư Mã Tương Như, tự Tràng Khanh, người ở Thành Đô đời nhà Hán. Người rất đa tài, văn hay, đàn giỏi.
Khi lìa quê lên Tràng An để lập công danh, đến con sông đầu làng, Tương Như viết trên cầu một câu: "Bất thừa cao xa tứ mã, bất phục quá thử kiều" (Không ngồi xe cao bốn ngựa, không qua lại cầu này nữa).
Nhưng vốn con người phóng lãng hào hoa rất mực nên mua được một chức quan nhỏ, làm trong ít lâu, chán, cáo bịnh, qua chơi nước Lương, rồi trở về nước Thục. Đến đâu, Tương Như cũng dùng bút mực và cây đàn để giao thiệp bằng hữu.
Trong khi đến đất Lâm Cùng, Tương Như vốn sẵn quen với Vương Cát là quan lệnh ở huyện, nên đến chơi. Cát lại mời Tương Như cùng đi dự tiệc ở nhà Trạc Vương Tôn, vốn viên ngoại trong huyện. Nghe tiếng Tương Như đàn hay nên quan huyện cùng Trác Vương Tôn yêu cầu đánh cho một bài.
Họ Trác vốn có một người con gái rất đẹp tên Văn Quân, còn nhỏ tuổi mà sớm góa chồng, lại thích nghe đàn. Tương Như được biết, định ghẹo nàng, nên vừa gảy đàn vừa hát khúc "Phượng cầu hoàng (Chim phượng trống tìm chim phượng mái).
Chim phượng, chim phượng về cố hương,Ngao du bốn bể tìm chim hoàngThời chưa gặp chừ, luống lỡ làng.Hôm nay bước đến chốn thênh thang.Có cô gái đẹp ở đài trang,Nhà gần người xa não tâm tràng.Ước gì giao kết đôi uyên ương,Bay liệng cùng nhau thỏa mọi đường.
Nguyên văn:
Phượng hề, phượng hề quy cố hương,Ngao du tứ hải cầu kỳ hoàng,Thời vị ngộ hề vô sở tương,Hà ngộ kim tịch đăng tư đường.Hữu diệm thục nữ tại khuê phường,Thất nhĩ nhân hà sầu ngã trường.Hà duyên giao cảnh vi uyên ươngTương hiệt cương hề cộng cao tường.
Trác Văn Quân nghe được tiếng đàn, lấy làm say mê, đương đêm bỏ nhà đi theo chàng. Trác ông tức giận, quyết định từ con.
Đôi trai gái đó mở một quán nấu rượu. Vợ chồng cùng cặm cụi làm.
Sau Hán Vũ Đế đọc bài "Tử hư phú" của Tương Như, khen tài mới vời vào triều, ban chức tước. Lại sai chàng cầm cờ tiết, thay nhà vua về Ba Thục chiêu an bọn phụ lão tùng phục nhà Hán. Lần này thỏa chí bình sinh, Tương Như áo gấm vinh quy được người đón rước long trọng. Nhưng làm quan ít lâu, lại chán, cáo bịnh lui về quê.
Trong "Bích Câu kỳ ngộ" có câu:Cầu hoàng tay lựa nên vần,Tương Như lòng ấy, Văn Quân lòng nào.Và, trong "Đoạn trường tân thanh" của Nguyễn Du cũng có câu:
Khúc đâu Tư Mã phượng cầu,Nghe ra như oán, như sầu phải chăng!
đều do điển tích trên. (Nguồn Điển tích Văn học)