HỜN AI ...
Ta về ngậm cỏ nuốt hờn sâu
Chạnh để niềm riêng phút lỡ đầu
Bỏ lại sau lần câu nghĩa ấy
Quay về trước hẹn chữ tình đâu
Thì thôi bạc phước nên hằn tủi
Đã thế đời nhân trả hận sầu
Dã ái tâm người trăm vạn nẻo
Mà sao mọi lẽ cứ đèo lâu ...
14.01.2017
Giang Hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét