Thứ Tư, 9 tháng 2, 2022
Cảm Nhận khi đọc xong bài thơ " BUÔNG " của nhà thơ Giang Hoa.
-------------
LỜI BÌNH: PHẠM NIÊM
Tình cảm là sự rung đông của cõi lòng của con tim.Tình cảm được bộc lộ qua cái nhìn ánh mắt bờ môi, qua hành động ngôn từ.Nó còn thể hiện qua những trạng thái tâm hồn như buồn vui ái luyến ,ghét giận sân si.
Tình cảm được phân loại như sau:
- Tình yêu quê hương.
- Tình yêu gia đình.
- Tình bạn bè thân thiết.
Tình cảm nói chung nó là sự bình thường trong xã hội trong cuộc sống của mỗi con người chúng ta.
Còn thi ca là sản phẩm của thi nhân, được sáng tạo bởi con người qua nét bút lời ngôn.
Thi ca là món ăn tinh thần của nhân loại.Thi ca phản ánh tính nhân văn , nghệ thuật , biểu hiện cho tâm hồn con người.Ngày xưa Phật đã dùng thi ca mà giảng dạy đạo lý.Nữ sỹ Giang Hoa nay cũng nhằm mục đích mượn thi ca để "Văn dĩ tải đạo".Chúng ta hãy đọc bài thơ sau đây của tác giả để so sánh quan điểm nầy.
Thơ : BUÔNG.
TÌNH có chăng là lẽ tự nhiên.
THƠ hong dưới nắng rực chân thiền.
CŨNG dòng tứ tuyệt bên thư án.
HẾT cuộc hí trường giữa vạn thiên.
MÀU hạ hoàn năng giàu chất sáng.
HƯƠNG thu hóa mộng ngập tâm hiền.
LỬA hừng vụt cháy thiêu lòng dạ.
CHỮ SĂC KHÔNG MÀNG CHỮ NỢ DUYÊN.
Giang Hoa.
Đây là một bài thơ thất ngôn bát cú theo thể loại Khoán thủ tung hoành trục.
Nội dung nói rằng con người có cuộc sống, có tình duyên.. nghĩa bạn là lẽ thường mà tạo hóa ban cho , nhưng chúng ta cần phải biết trân trọng mến quý .Sống sao có ý nghĩa bởi cuộc đời ngắn ngủi tựa chốn hí trường ,như sân khấu và không tồn tại bao lâu trong sự vạn thiên biến đổi của tạo hóa sắp đặt an bày. Cho nên tác giả Giang Hoa nói:
Tình có chăng là lẽ tự nhiên.
Thơ hong dưới nắng rực chân thiền.
Hai câu mỡ đầu theo nghĩa đen thì không có gì sắc xảo., nhưng nghĩa bóng ta phải hiểu rằng giữa cuộc đời vô thường này có rồi không , không để rồi có . Cũng như đến để rồi đi, đi để rồi đến.Do vậy Tình có chăng là lẽ tự nhiên thôi.
Thơ hong dưới nắng rực chân thiền.
Thơ hong dưới nắng không phải là đem phơi vì thơ ướt lệ mà ý nói thơ phơi bày ra trước vầng dương dưới mắt mọi người phơi bày những điều hay ý đẹp tỏa sáng để người có tâm thiện lành rọi soi vẻ nét , thấy ánh sáng đạo lý rèn luyện nhân tâm.( chân thiền).
Cũng dòng tứ tuyệt bên thi án.
Hết cuộc hí trường giữa vạn thiên
Vũ trụ tuần hoàn ...bốn mùa thay đổi theo qui luật.Nhưng tất cả mang nhiều sắc màu đặc biệt khác nhau đều tuyệt diễm.
- Mùa xuân không khí trong lanh ấm áp mát mẻ.
- Mùa hạ mắng hong ,sen vàng ngậm vị., hoa cúc trổ bông khoe màu sắc thắm.
,- Mùa thu hương lan tỏa ngát mùi.,cảnh thu mơ màng thơ mộng, gợi nhớ gieo sầu cho tình yêu trỗi dậy.
Giang Hoa nói đúng thật:
Mùa hạ hoàn năng giàu chất sáng.
Hương thu hóa mộng ngập tâm hiền.
Con người vì bởi tham sân si theo bản ngã khi mà mình chưa hay không sở hữu điều mơ ước , tâm sinh nhiều phiền não. Lửa sân hận cuồng mê bất chợt vụt cháy tâm can đốt thiêu lòng chân dạ thiện, quên đi lời Phật dạy ĐỜI LÀ VÔ THƯỜNG mà BUÔNG BỎ bởi Sắc bất thị không không bất thị sắc., và cuối cùng Nhà Thơ Giang Hoa đã kết thúc bài thơ của mình với hai câu kết:
Lửa hừng vụt cháy thiêu lòng dạ.
CHỮ SẮC KHÔNG MÀNG CHUYỆN NỢ DUYÊN.
Cuối cùng tôi xin mượn hai câu thơ trên để kết thúc bài cảm nhận của mình.
"Tình có chăng là lẽ tự nhiên.
Thơ hong dưới nắng rực chân thiền."
Xin chân tình cảm ơn các bạn.
Phạm văn.