***
Chiều cuối hạ mây bay lác đác
Lá vàng rơi tôi lạc về Kinh
Chân lê bước chỉ một mình
Tràng Tiền nghiêng dáng chênh vênh ngỡ ngàng
Phố rêu phong con đường xưa cũ
Nay trở về bỡ ngỡ lối buồn
Lệ rơm rớm mắt ướt tuôn
Nhớ ngày hai buổi tuổi hồn nhiên yêu
Tôi lần bước mỗi chiều mưa đổ
Huế Cố Đô duyên nợ tình người
Chân vương vấn níu chơi vơi
Con sông Hương lạc lối đời rẽ ngang
Giờ trở lại muôn ngàn thổn thức
Tiếng chuông chùa xuôi ngược vọng quanh
Chân qua cửa ngõ Hoàng Thành
Vẫn chuông Thiên Mụ lời kinh nhẹ nhàng
Dốc Nam Giao xuôi lăng Tự Đức
Lên Đông Ba phải ngược dòng Hương
Ngắm đồi Cảnh Vọng phủ sương
Bủa mờ mịt những con đường năm xưa
Thuyền ai xuôi về bờ đứng tựa
Gác mái chèo neo giữa lòng thu
Nghe trong trẻo tiếng hò ru
Mê hồn lữ khách giọng đưa đẩy sầu
Điệu nam ai từng câu rối dạ
Khách qua sông mái ngả tay chèo
Điệu hò luyến giọng phiêu diêu
Như thầm ý gửi bao điều vỡ tan
Thuyền trôi dưới bóng trăng soi sáng
Ẩn đầu non ánh rạng chiều tà
Ai ngâm khúc điệu ngân nga
Nam Bình sầu cảm đậm đà chất quê
11.11.2021