Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2019








TÌNH KHÔNG 
     "Cô nhạn xuất quần - Nđt"

Lặng lẽ xa nhà bỏ chốn quê 
Người đi ngưỡng tuổi xế buông tà 
Thân buồn nặng gánh bao điều phải
Vợ đã xuôi đò lúc cảnh sa 
Nhổ bến rong thuyền nương ngõ lạ 
Nhìn cây mục rễ úa thân già
Thương đời lữ thứ trăm ngàn khổ
Dặm nẻo thăng trầm cố sẽ qua ..
                      30.03.2019 
                  Thơ: Giang Hoa

Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2019






GIẤC MƠ XƯA ..

Lặng lẽ nhìn xa xa góc chân trời
Xế tà xuống trăng vàng phơi trên tóc
Nắng phai mờ lăn lóc ẩn đầu non
Dìu gót liễu đi mòn theo con dốc

Bước ngại ngùng qua dọc phía đồi mơ
Một thời ấy tuổi thơ còn ngơ ngác
Lối hẹn hò bên thác nước rừng thông
Lá rơi đổ bềnh bồng bay lác đác

Gió vi vu thổi dạt áng mây trôi
Về tứ phía một phương trời vô định
Người ra đi bịn rịn mắt không rời
Nhòa bóng nguyệt xa xôi mờ loang lổ

Con đò tình cũng từ đó bặt tin
Nơi cố quận bóng hình xưa gom giữ
Đến bây giờ vẫn áng ngự trong tim
Anh có biết từng đêm em thổn thức

Say nụ hồng ngây ngất giấc chìm sâu
Chưa nồng thắm nỗi đau hóa khờ dại
Câu chuyện buồn kể mãi lệ tràn châu
Trăng rơi rụng bi sầu vương khóe mắt

Và từ ấy mộng tình em chôn chặt
Nghe phũ phàng từng cung bậc xót xa
Mùi hoa dại thoáng qua hương ngào ngạt
Bay nồng nàn huyễn hoặc giấc mơ xưa
                                28.03.2019
                           Thơ: Giang Hoa

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2019








ĐÊM TĨNH MỊCH 

Sang chiều gió thổi lạnh vào trong 
Chạnh nỗi niềm riêng buốt cả lòng 
Mỗi độ thu buồn rơi tím cảnh 
Khi vầng nguyệt tỏ rớt nhòa song 
Thì âm vũ điệu dây chùng xuống
Cũng khúc Cầm Dao nhịp đảo vòng 
Vọng mãi đường cung gầy cảm xúc 
Nghe dường nghĩa ái nhuộm đầy rong
                         25.03.2019
                    Thơ: Giang Hoa

Thứ Ba, 26 tháng 3, 2019






CÁI RÉT NÀNG BÂN

Bây giờ đã đến tháng ba 
Nàng bân trước ngõ sắc tà trở hanh 
Cây vừa trổ mộng màu xanh 
Se se cái lạnh lá cành thắm tươi 

Hè vào còn sót nụ cười 
Tháng ba chợt đến nhớ người năm xưa 
Áo len ngày trước thêu thùa
Em chưa kịp gửi thuyền đưa ngược bờ 

Nhìn manh áo cũ thẫn thờ 
Xưa đan mối chỉ đường tơ dịu dàng 
Tâm tư gửi hết vào chàng 
Thế rồi biền biệt đò sang bến người 

Cũng từ đó tắt nụ cười 
Sắc xuân héo úa theo thời gian đi 
Tháng ba nhớ lại mỗi khi 
Tình còn thổn thức những gì năm xưa
                         26.03.2019
                    Thơ: Giang Hoa










Lời bình: Phạm Văn Niêm
Tác phẩm: TÍM TI-GÔN
Tác giả: Giang Hoa
----------------------------------

"TÍM TI GÔN" là một bài trường thiên tứ tuyêt .Gồm 6 khổ thơ, mỗi khổ 4 câu.Nội dung kể lại câu chuyện tình diễm lệ sầu buồn của một nàng con gái ,do tác giả nhà thơ Giang Hoa trải vận.

TÍM TI GÔN ...

Lá đổ chiều thu đọng nét buồn
Ngoài song buông sắc tím Ti gôn
Nhìn hoa hoang dại lòng chùng xuống 
Cảm xúc trào dâng úa ngập hồn.

Trời sương lành lạnh bước chân ai 
Bóng dáng nghiêng nghiêng nắng đổ dài 
Nhìn cánh hoa rơi bay xác lá
Mộng người xưa cũ có ai hay.

Sắc nhuộm hoàng hôn tim thổn thức 
Ngày xưa kỷ niệm dưới trăng vàng
Sương mờ khói phủ Ti gôn vỡ
Hoa rụng quanh hồ tím ngõ sang.

Cảnh đó giờ đây màu tím biếc
Muôn chiều lá đổ xác hoa bay 
Ai về qua lối khung trời nhớ
Lệ mắt cay cay úa liễu gầy.

Ti gôn còn đó người không thấy
Tím vỡ tim yêu tím ngỡ ngàng
Sắc tía chiều tà mây khắc khoải
Trách thầm người ấy rẽ sang ngang.

Đã mấy thu rồi hồn vỡ vụn
Xao lòng cảm nhớ phút ly bôi
Tà nghiêng góc phố hoa phơi xác
Ngỡ dáng ai về lệ ướt môi...

Giang Hoa
---------------------------------------------------
*
Mây trắng mờ bay trên bầu trời mờ nắng úa, gió heo may nhẹ đưa vài chiếc lá ly cành...bên song cửa chùm hoa Ti gôn buông mình khoe sắc tím đang vẫy gió lả lơi.Một chiều thu êm ả đầy thơ mộng nhưng cũng gợi vẻ sầu buồn cho người con gái đơn phận lẻ loi ngồi ngắm cảnh. Tác giả giới thiệu:

Lá đổ chiều thu đọng nét buồn.
Ngoài song buông sắc tím ti gôn.
Nhìn hoa hoang dại lòng chùng xuống.
Cảm xúc trào dâng úa ngập hồn.

Tiếng gió vi vu...lá rơi xào xạc cơ hồ như tiếng chân ai nhẹ bước.Vài cánh Ti gôn vỡ đổ lăn lốc trên mặt đất., nhìn xác hoa tím trắng ,lòng cô gái nhớ lại bài thơ" Hai săc hoa Ti gôn" của thi nhân TTKH. Bài thơ kể lại chuyện tình buồn của một cô gái dở dang mộng đẹp ban đầu, nàng nén lòng cất bước sang ngang sống với người chồng mà lòng thì vẫn ôm hình bóng của người yêu xưa cũ, khó thể mờ phai hay lãng quên qua năm tháng.Tác giả Giang Hoa dường như muốn mượn hình ảnh sắc hoa Ti gôn nói lên tâm trạng của cô con gái ở đây., khi đứng trước buổi hoàng hôn về có sương rơi, gió lạnh và hoa lá tả tơi bay. ...với vài cánh ti gôn rớt tan vụn vỡ.

Trời sương lạnh bước chân ai.
Bóng dáng nghiêng nghiêng bóng đổ dài.
Nhìn cánh hoa rơi bay xác lá.
Mộng người xưa cũ có ai hay.

Hoàng hôn, vệt nắng in bóng ngả nghiêng, chiều tà...đêm về, trời trở lạnh.... con tim cô đơn, vì bẽ bàng duyên phận, phải thổn thức, xót chua với những kỉ niệm chưa mờ phai. Sương mờ, khói phủ, Ti gôn vỡ...một mối tình vỡ tan sầu nhớ trọn đời. Và không biết ai kia thế nào, còn riêng ta thì cứ mãi tương tư ôm mối tình vô hy vọng. Và bài thơ của TTKH lại vẳng vọng bên tai em:

" Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời.
Ái ân lạc lẽo của chông tôi.
Mà từng thu chết từng thu chết.
Vẫn giấu trong tim một bóng người."
TTKH (Hai sắc hoa Ti gôn).

Em nói:

Sắc nhuộm hoàng hôn tim thổn thức.
Ngày xưa kỉ niệm dưới trăng vàng.
Sương mờ khói phủ Ti gôn vỡ.
Hoa rụng bên hồ tím ngõ sang.

Đường xưa ngõ cũ, hoa rụng quanh hồ đến tím ngõ, có phải hoa rụng nhiều đến tím ngõ hay bởi em buôn nhiều đến tím cả chân trời?

Ôi đau lòng khi nhìn kỉ niệm chốn xưa...khiến em nghẹn ngào...những giọt nước mắt tuôn chảy cho cuộc tình tan vỡ. Giang Hoa nói:

Cảnh đó giờ đây màu tím biếc.
Muôn chiều lá đổ xác hoa bay.
Ai về qua lối khung trời nhớ.
Lệ mắt cay cay úa liễu gầy.
Thờ gian quá lâu rồi, muôn chiêu lá đổ.

"Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn.
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn".(TTKH).

Tại sao vậy ?

Vì mùa thu trước ta chung đôi.Tay trong tay và bên nhau cùng nhặt hoa .Em còn nhớ lời anh nói ngày nào:

" Em ơi hoa giống như tim vỡ.
Anh sợ tình mình cũng vỡ thôi.,"(TTKH).

Thuở ấy, ngây thơ em đâu hiểu biết.nên cứ vô tư vui cười không nghĩ ngợi, và luôn miệng bảo anh rằng" Cứ yêu nhau đi cho đời trẻ trung mãi mãi.và một khi đã yêu rồi thì mảnh tình khó sẻ làm đôi."

Nay Ti gôn còn đó ,mà người bên kẻ khác, và ai kia tròn đôi đẹp phận.Em nhìn hoa Ti gôn tím vỡ tim yêu, ngỡ ngàng vì trái ngang số phận.và chỉ mình ta đơn lẻ dư thừa.đứng ngắm cảnh hoàng hôn tím tái u buồn. Mây bầu trời ảm đạm thê lương lững lờ sầu gom tụ, như sắp đổ giọt châu sa.

Ti gôn còn đó người không thấy.
Tím vỡ tim yêu tím ngỡ ngàng.
Sắc tía chiều tà mây khấc khoải.
Trách thầm người ấy khẽ sang ngang.

Sao em không trách thẳng chàng bội bạc mà lại tự trách thầm, trách khẽ chứ? Phải chăng em cũng hiểu không phải tại chàng rồi? Tại em quá yêu anh và tin tưởng, nên giờ đây hiện thực quá ngỡ ngàng. Anh không dối gian mà do em vướng nợ.

Bao năm với mối duyên hờ, làm người tình lỡ..hữu duyên vô phận không danh nghĩa vợ chồng.Em đớn đau đến hồn tan dạ nát, vóc ngọc bơ phờ, liễu mòn mắt héo.Em ôm tình yêu mờ mờ, ảo ảo vì em cố giữ mãi tính chất đẹp đẽ, hương vị ấm nồng của tình yêu.Nhớ mãi lời ngọt ngào, yêu vòng tay quyến rũ ấm áp của anh ,cảm nhận lại thiết tha của những giờ phút ly bôi.

Và hôm nay, cứ mỗi độ thu về, khi chiều tà đổ bóng, nhìn hoa rơi, cánh vỡ mà lệ nhòa mi đẫm...

"Tím hoa tím cả hoàng hôn
Ti Gôn vỡ nát em hồn nát tan.
Người ơi duyên phận lỡ làng.
Tà nghiêng góc phố cô nàng đợi ai ?"
(Phạm Văn Niêm.)

Đã mấy thu rồi hồn vỡ vụn.
Xao lòng cảm nhớ phút ly bôi.
Tà nghiêng góc phố hoa phơi xác.
Ngỡ dáng ai về lệ ướt môi ..

Thật thương cảm cho mối tình tay ba thầm lặng, trái ngang, nghiệt ngã mà tạo hóa an bày., hay oan khiên kiếp trước.Nhưng, bài thơ gieo xúc động lòng người, qua những tiếng than nghẹn ngào, những giọt nước mắt khóc cho một cuộc tình lỡ mộng.

Xin cám ơn nhà thơ Giang Hoa đã thả một sắc tím vào hồn để ai cảm nhận một nét sắc Ti gôn mỏng manh dễ vỡ, một mối tình thơ mộng trong sáng nhưng đẹp như tên của loài hoa làm cho người đọc một cảm giác bâng khuâng, dịu êm ,nhẹ nhàng đầy thi vị với lời thơ súc tích, nét bút mượt mà.,đậm tính nhân văn về tình yêu trai gái.
.
Phạm Văn Niêm.
Trà Vinh-1.8.2018
https://www.facebook.com/Nhabaonhandan/

Thứ Hai, 25 tháng 3, 2019





GÁNH ĐỜI ..

Hoàng hôn đổ bóng chiều rơi
Câu thơ lục bát gánh đời đi qua
Đò tình chở mấy chuyến phà
Tím se mắt lệ nhạt nhòa lao đao

Lặng nghe sóng nước rì rào
Trên sông lác đác cánh bèo ngược xuôi
Tịch tà ẩn khuất sau đồi
Tiếng chèo mái đẩy xa xôi vọng về

Con đò ngóng đợi sông quê
Nhớ con chim Quốc hàng tre cánh đồng
Nhớ hàng dậu tựa bên sông
Nhớ đêm thâu tiếng côn trùng râm ran

Nhớ con thuyền đợi đò sang
Quạnh hiu bến cũ mênh mang nỗi lòng
Khoảng trời phương ấy trở đông
Xa xăm cố quận nghìn trùng chân mây 

Mắt nhìn đau đáu phía tây
Mỏi mong tin nhạn biệt dài giờ đâu ..
                          25.03.2018
                     Thơ: Giang Hoa









HOÀI MƠ ...

Lãng tử hoài mơ lại tháng ngày
Nên rời viễn xứ trở về đây
Nhìn gian bếp lửa loang màu khói
Dõi cảnh nhà ai rộn tiếng chầy
Lũ trẻ cầm roi dàn trận đánh
Ông già vỗ trống bủa trùng vây
Rừng văng vẳng sáo bên đồi vọng
Mãi trọn niềm vui ở chốn nầy....
                           24.03.2016
                      Thơ: Giang Hoa





LẠC CẢNH ..

Lạc ngã triền non nắng đổ chiều
Đi vào cảnh lạ gió vờn xiêu
Đìu hiu ngõ vắng toàn cây cỏ
Lạnh lẽo rừng hoang chỉ chú Tiều 
Bỗng tiếng ai đàn âm vẳng lặng
Như dòng suối chảy nhịp lồng phiêu 
Hồn sao thấy dại niềm ngơ ngẩn
Mộng thẫn thờ say tưởng sóng triều
                    24.03.2018
                Thơ: Giang Hoa

Thứ Sáu, 22 tháng 3, 2019








Lời bình: Phạm Văn Niêm
Tác phẩm: VỀ VỚI EM
Tác giả: Giang Hoa 
 Chiều chiều chim vịt kêu chiều.
Bâng khuâng nhớ bậu chín chiều ruột đau.
(Ca dao).

Hai câu thơ lục bát trên chứa chan đượm nồng tình cảm đã nói lên sự thương yêu ngút ngàn và da diết nhớ mong trong lòng nàng cô phụ khi mà người chồng mãi còn đi xa vắng chưa trở lại nhà. Đọc câu ca dao tôi chợt nhớ  đến bài thơ: "VỀ VỚI EM" của tác giả nhà thơ GIANG HOA (Bích Yến Nguyễn). Một bài thơ ngũ ngôn 5 khổ  20 câu thật hay. Cũng đồng tâm trạng xuyến xao ..
ngóng đợi trông chờ đức lang quân của mình đang viễn xứ hà phương.!
Mời các bạn đọc bài thơ của tác giả...

VỀ VỚI EM.

Về với em anh nhé ?!
Nơi đây nắng đã vàng.
Bồng bềnh mây ngà trắng.
Có cả khói sương tràn.

Anh về sương đông lạnh.
Hạt mưa bắt đầu rơi.
Từng hạt rơi từng hạt.
Lung linh mái tóc bời.

Nếu về cuối mùa thu.
Lá bàng rụng nhiều quá!
Dưới gốc cây cội già 
Em nhặt từng lá rụng...

Đếm bao thu rồi nhỉ!
Lá thư tím bao niềm.
Từng dòng chữ nét vẽ
Em vẫn mãi đi tìm.

Hoàng hôn cũng vội tắt.
Trống vắng khoảng trời mông.
Về với em anh nhé!
Hương say đượm cõi lòng.

GIANG HOA - 23/9/2016.

Vào đầu thu đất trời như rộng mở...nắng hanh vàng trải dài trên hoa lá. Mây ngà trắng lượn bay trên bầu trời xanh thẳm ...xa xa, phía cuối chân đồi khói bếp nhà ai bảng lãng hòa quyện với sương mù tràn vây phủ kín  núi rừng hoang dã.
Một chiều thu tuyệt đẹp dưới ngòi bút tả cảnh của nhà thơ qua bài ngũ ngôn tứ tuyệt 5 khổ 20 câu đày sắc nét sinh động. Bức tranh thu với lời nhắn nhủ kẻ bạn lòng rằng chàng hãy mau về chốn cũ. Quê hương ta đó nơi ngập tràn thương yêu, vẩy đầy màu sắc và ở đây người yêu chàng đang mõi mòn trông đợi. Nàng đang hòa hồn với cảnh đẹp thiên nhiên đón chờ bóng cố nhân quay lại.
Nàng nhắn nhủ người yêu.:

Về với em anh nhé.
Nơi đây nắng đã vàng.
Bồng bềnh mây ngà trắng.
Có cả khói sương tràn

Nàng giục giã người yêu :anh ơi ...hãy về với em ngay.! Ta cùng bên nhau tay trong tay dạo cảnh chiều thu nhạt nắng. Nếu đợi đông về thì trời lạnh mưa rơi.Em phải dầm mưa ra đón đợi. Em giận anh và sẽ khóc thật nhiều....anh sẽ thấy mưa hoa trong ánh mắt. Những giọt lệ mỹ nhân tuôn theo mưa  từng hạt rơi từng hạt ...mưa hoa rơi lã chã..! Rơi vì sung sướng..niềm vui hận tủi...
Trong mưa  tóc em rối bời vì sũng ướt  gió lùa. Em rất cần có bàn tay anh vuốt ve chải chuốt và để mái tóc nầy mượt mà lung linh khi có bình minh đầy nắng ấm.

Anh về sương đông lạnh.
Hoa mưa bắt đầu rơi.
Hạt mưa rơi từng hạt.
Lung linh mái tóc bời.

Còn như đến cuối thu anh về. Em cũng mừng, nhưng lòng buồn biết mấy .Bởi chờ đợi quá lâu.Khi lá bàng rơi chồng chất... khối biệt ly trĩu lòng.Em lăng ngồi dưới cội cây già góp nhặt lá rơi như góp gom kỉ niệm
Nhưng lá rơi nhiều quá...kỷ niệm đã đong đầy...tình mãi còn xa cách.Em  vẩn vơ buồn vô hạn.,!

Nếu về cuối mùa thu.
Lá bàng rụng nhiều quá.! 
Dưới gốc cội cây già.
Em nhặt từng lá rụng.

Thu qua rồi đông lại. Em đếm thời gian theo ngày tháng. Đã bao lần thu đông. Em cứ chờ còn anh mãi ở...,? 
Thương nhớ đến thẩn thờ. Em tìm lại những lá thư thư xưa ...ngắm nhìn từng  câu văn nét chữ tím đậm ái nồng.Em trở về dĩ vãng tìm vui với chút vị ngọt ở những bức thơ xưa.
Về với em anh nhé...? Đừng để những trang thư tím màu chung thủy trở thành màu tím ruột bầm gan.?

Đếm bao mùa thu rồi nhỉ?
Lá thư bao nỗi niềm.
Từng dòng chữ nét vẽ.
Em vẫn mãi đi tìm.

Anh biết không , mỗi chiều tắt nắng.hoàng hôn như vội vả..
Cảnh vật chìm sâu vào bóng tối.zem bơ vơ lạc lõng lẻ loi.Ngẫng phía trời xa nhìn khỏang không mẻnh mông em thấy mình bé nhỏ không có anh bên cạnh chở che.
Trong bơ vơ cô độc bổng mơ hồ nghe tiếng gió có ai hát khúc nhạc từ xa vẳng lại.

"Về đây bên nhau ta nối laị tình xưa.
...chuyện tình mà bao năm qua..."
Em chợt sung sướng  mỉm cười vì ai đó cũng đồng cảm với mình là nhắn gọi người yêu quay về chốn cũ.

Hoàng hôn cũng vội tắt.
Trống vắng khoảng trời mông.
Về với em anh nhé. 
Hương say ngập cõi lòng.

VỀ VỚI EM bài thơ thật cảm xúc..Hay quá xin chân tình cám ơn tác giả GIANG HOA  đã cho tôi một rung động tâm hồn.

Phạm Văn Niêm 

Thứ Năm, 21 tháng 3, 2019







SẦU THU ...
  "Ngũ độ thanh - giao cổ đối"

Vỡ vụn đường tơ nắng đổ vàng
Buông chiều vội vã níu hồn trăng
Người đi thuở ấy còn vương nợ
Mộng ủ ngày xưa vẫn nhớ nàng
Lãng tử mơ về / nơi cố quận
Trên dòng biển / trở ngược đò ngang
Buồn giăng tủi hạ nhìn thu chết
Bởi số hồng duyên mặn nghĩa chàng ...
                  20.03.2017
            Thơ: Giang Hoa

Thứ Ba, 19 tháng 3, 2019








THÁNG BA TRỞ VỀ 

Tôi về vào giữa tháng ba 
Hoa xoan phủ tím góc nhà sân sau 
Phía ngoài hoa gạo trở màu 
Vào đêm sắc trổ lá sầu tương tư 

Lẫn trong dát bạc sương mù 
Sắc kia còn đọng loang mờ bóng ai 
Xoan thơm lượn suối tóc dài
Nhớ xưa một thuở trâm cài tuổi thơ 

Cái thời còn trẻ mộng mơ 
Hẹn con đò cũ sang bờ thông lao 
Thế rồi thuyền sóng chênh chao
Dạt vào bến lạ bờ ao xứ người

Cũng từ đó lặng lẽ trôi
Muôn phương vẫn nhớ bồi hồi tháng ba 
Xuân còn đọng chút mặn mà 
Gái trai mớ bảy mớ ba hát chèo 

Lả lơi sắc lụa ngang eo 
Tiếng đàn rộn dốc bản Mèo năm xưa 
Hoa chưa kịp đã nửa mùa 
Sắc hoa gạo đỏ gió lùa vào tim 

Bỗng dưng khắc khoải nỗi niềm
Câu thơ rớt xuống nhận chìm tháng ba ..
                            15.03.2019
                       Thơ: Giang Hoa






BÓNG MẸ ..

Trên cành một đóa vàng mai 
Nở khi tàn tết sót vài bông hoa 
Nhớ xưa mẹ ướp hương trà 
Con ngâm thơ phú đượm đà sắc hương 

Ngoài sân rụng một búp vàng 
Dáng xuân nghiêng ngả bên hàng giậu thưa
Cảnh nhà êm ấm sớm trưa 
Đôi khi nghe tiếng rơi mưa mỗi chiều 

Con sông đứng tựa đìu hiu 
Thiếu con đò cũ thiếu nhiều mẹ ơi!
Sau nhà khói bếp từng hồi 
Cuốn theo nỗi nhớ bồi bồi thắt đau 

Trước vườn hai dãy hàng cau 
Trái chưa đơm nụ nhịp cầu bẻ đôi 
Con về trăng đã bạc rồi
Nhớ thương bóng mẹ lúc hồi còn xuân 

Vườn dâu liếp cải tảo tần
Sớm hôm cõng nắng xuôi dần phía đông 
Lội ao bắt cá ven đồng 
Hai vai nặng gánh kềnh cồng suốt năm 

Đến mùa tuốt lúa dưới trăng 
Ủ thơm hạt gạo đượm vàng nồi cơm 
Lửa rơm một đụn đỏ ươm 
Cong cong ngọn khói gió nồm đẩy đưa 

Thế rồi giờ đã đến mùa 
Bóng nhòa dáng mẹ gió lùa qua song 
Ngoài kia đồng lúa mênh mông 
Không còn giọt nắng ấm hồng mẹ ơi!
                            20.03.2019
                        Thơ: Giang Hoa

Thứ Hai, 18 tháng 3, 2019





ĐÊM VẮNG VẺ 
       
Ngó cảnh trời khuya đã lịm dần 
Hiên ngoài lặng lẽ tiếng rời chân
Nhìn ra cạnh ngõ giàn thiên lý 
Ngoảnh lại triền non những vết lằn 
Rực rỡ trăng vàng loang cả núi 
Ngơ ngàng phượng đỏ rớt đầy sân 
Dòm qua kẽ vách sao mà lạ 
Có phải người xưa vẫn ngại ngần
                         18.03.2019
                      Thơ: Giang Hoa