Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2018





MƯA DA DIẾT

Dẫu biết mây quần lại đổ MƯA
Sao mà ngán ngẫm phải dầm MƯA
Về ngang biển dỗi say làn gió
Đến giữa sông hờn giận cảnh MƯA
Nỗi khổ con đường đi ngập nước
Tâm buồn mọi nẻo thấy tràn MƯA
Ngoài kia vẫn nổ đầy tia chớp
Cũng tại qua mùa trở tiết MƯA
                      01.09.2018
                 Thơ: Giang Hoa

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2018








KHÚC TỪ LY

Ai đàn vũ điệu nốt trầm pha
Trỗi khúc từ ly lệ chảy nhòa
Nhả đoạn cung buồn xen phách lỡ
Nghe từng nhịp lỗi tấu lời ca
Tình hoang lạc lõng chiều sương khói
Cảnh tím đìu hiu giữa tịch tà
Rối cả đường tơ hồn vỡ vụn
Tâm giờ ở tận phía trời xa
                   14.06.2018
               Thơ: Giang Hoa


BÌNH THƠ: 
Văn Niêm Phạm

KHÚC TỪ LY.

Đêm hiu quạnh dưới bóng trăng tà một mình em ngồi tĩnh lặng,...Bỗng từ đâu vọng lại tiếng đàn....tiềng đàn thật não nùng ,ai oán... Ai đã tấu ," KHÚC TỪ LY" khiến chạnh lòng nhi nữ và mắt nàng nhòa lệ chảy :

Ai đàn vũ điệu nốt trầm pha.
Trỗi khúc từ ly lệ chảy nhòa.

Lắng nghe tiếng đàn xa, lòng trĩu nặng buồn, cung trầm,  bậc bổng âm thanh tức tưởi tưa tiếng oán than , như nỗi lòng cô phụ đang uất nghẹn thương sầu vì cuộc tình dang dở ..
Bởi tình lang lỗi hẹn quên thề.

Nhả đoạn cung buồn xen phách lỡ.
Nghe chừng nhịp lỗi tấu lời ca.

Một hình ảnh yêu thương đã xa mờ ,  nhạt nhòa mà chưa quên lãng.Một mối tinh hoang hoải với niềm hy vọng mong manh huyễn ảo tợ khói sương luôn quẫn quyện u buồn, đôi khi cũng tuyệt vời với áng vân hồng rực sắc trong buổi chiều tà...Nhưng, chỉ một thoáng để rồi sau đó phủ bóng hoàng honoom trùm vũ trụ làm u tối mênh mông.

Em ngồi lặng ngẫm hoàng hôn, nghe từng nhịp đập trái tim...con tim thổn thức, xót xa,  chơ vơ , tủi buồn vì cô quạnh.
" Em ngồi lặng lẽ tim tan vỡ.
Nhớ bóng hình anh khuất nẻo xa.
Đìu hiu lối cũ khi chiều ngả.
Vắng lặng đường xa bóng tịch tà".

Tác giả nói:

Tình hoang lạc lõng chiều sương khói..
Cảnh tím đìu hiu giữa tịch tà.

Khúc Từ Ly ai trỗi với âm điệu thiết tha nức nở như tiếng than khóc của con tim bể vỡ càng lúc càng gieo đậm nỗi sầu.Người khảy đàn chừng như cuồng đau si dại ,còn người nghe thì  hồn tâm bấn loạn rối ren ,  xuyến xao, nát tim vụn vỡ .

Rối cả đường tơ hồn vụn vỡ.
Tâm giờ ở tận phía trời xa.

Quả là;

Ai rằng thả mộng buông tình.
Mà sao vẫn đậm bóng hình không quên.

Thật thiết tha bùi ngùi cảm xót đầy xúc động.với bài thơ KHÚC TỪ LY của Giang
Hoa Bích Yến Nguyễn..

Xin chân tình cảm ơn tác giả đã cho tôi viết bài cảm nhận nầy.

Thành phố Trà Vinh 29/6/2018.
Phạm Văn

**********









CHẠM THU ..

Thu vừa đến len từng ngõ ngách 
Màu vàng loang lẫn vạt tím ngà
Sắc giăng đồi núi xuyên qua 
Trải dài tận góc chiều tà đợi trăng 

Nguyệt vừa ló chị Hằng cùng Cuội 
Soi xuống trần những chuỗi óng vàng 
Hoa chung sắc tím ngập tràn 
Lả lơi với gió quyện loang ảo huyền 

Dưới lầu Nguyệt bút nghiên áng ngữ 
Cảnh diễm tình tư lự thong dong
Vần thơ dệt trổ đôi dòng 
Chờ người quân tử đã lòng từ lâu

Men trà tửu đàm câu đối ẩm 
Đượm ý trong sắc thắm bên ngoài
Thao thao bất tuyệt vần xoay 
Tâm đầu ý hợp duyên khai nghĩa tình 

Trăng trên đỉnh dưới lầu Cổ Nguyệt 
Giàn hoa lan điểm xuyết vài bông 
Lửng lơ khoe sắc tím hồng 
Giọt sương rơi khẽ ánh long lanh vàng 

Có trà tửu có lan rừng nở 
Có cùng người quân tử hợp lòng 
Câu thơ tứ tuyệt bích song 
Ý trong ngôn ngoại hạ dòng thủy lưu ..
                              28.08.2018
                         Thơ: Giang Hoa

Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2018






BƯỚC CÔ LIÊU ..

Cát vờn gót liễu ngọc ngà
AI vương sắc nhớ ánh tà đổ nghiêng
Gợn lòng tím ẩn bên triền
Nhuộm tràn cơn gió triền miên dốc đời

Nhìn trăng vừa ló góc trời
Lẫn sao bắc đẩu bỗng rơi rụng đầy
Giọt sương chạm khẽ cỏ lay
Thì thầm cát níu chân gầy lối xưa

Thu buồn vội rớt tiếng mưa
Giọt rơi phiến lá giọt vừa chạm tim
Chân lê đếm bước soi tìm
Ẩn trong lớp cát nỗi niềm xót xa


Thu buồn ngăn lối chân qua 
Ngõ xưa như đã nhạt nhòa phong rêu
Ai thêu ánh rạng tơ chiều
Để cho nguyệt thẹn cô liêu một mình


                          27.08.2018
                      Thơ: Giang Hoa







GỬI VÀO GIÓ LỜI THÌ THẦM 

Em muốn tỏ đôi lời cùng gió
Dưới trăng sao cây cỏ giao hòa
Tự tình ong bướm say hoa
Nghe dường tiết tấu bài ca đất trời

Bình minh dậy rạng ngời bốn phía
Sương ảo nhòa sắc tía phủ loang
Vàng thu lá đổ ngập tràn
Chiều trên lối nhỏ miên man nghĩ về

Thì anh hỡi câu thề ngày trước
Đôi chúng ta lỡ bước qua cầu
Có gì ngần ngại ưu sầu
Lẻ đôi bóng nhạn về đâu lạc loài

Tìm hạt bụi lỡ bay vào cát
Loãng theo mây nhòa nhạt tình ta
Em tan biến dưới bóng tà
Như chim Hải Yến lẫn hòa trời cao

Nghe khe khẽ xạc xào chiếc lá
Đất trời như nghiêng ngã say say
Hồn em khép lại héo gầy
Như thu úa lá như cây úa vàng ..
                      26.08.2018

                  Thơ: Giang Hoa

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2018







CHIỀU BÊN PHU VĂN LÂU

Nhìn hoa sứ ngoài sân khoe sắc
Cánh nụ phơi trầm mặc sự đời
Mùa nầy tiết hạ đến rồi
Tháng tư trở lại nắng rơi xác chiều

Bên áng sách xuyên lều trăng chếch
Bút thao thao ngờ nghệch dại khờ
Duyên nồng gói trọn vào thơ
Ý uyên ương kết mộng mơ nghĩa hồng

Cũng thuở ấy bên dòng Hương Huế
Phu Văn Lâu đò rẽ ngược sông
Trên thuyền đối ẩm đôi dòng
Đôi ta thêu dệt hoàng hôn dưới tà

Trăng rớt ngọc liễu ngà nép tóc
Dệt áo tình một góc trời thơ
Thời gian như một giấc mơ
Con đò trở mái hững hờ cứ trôi

Nhìn hoa sứ tả tơi nghiêng ngã
Héo nỗi lòng người đã ở đâu
Huế trầm tích lệ mưa sầu
Bên vườn phủ lối hoa cau trắng ngà

Chiều Cổ Nội chiều tà xuống núi
Cảnh trầm tư lủi thủi một mình
Cung tơ quyện lẫn cung tình
Nghe trong cõi đất Thần kinh thổi vào

Mưa rớt hạt lá lao xao đổ
Nhớ bao mùa hoa sứ đợi trông
Còn đâu đâu nữa sứ hồng
Chỉ nghe tiếng thở phiến lòng của cây
                             25.08.2018
                        Thơ:  Giang Hoa







CHUYẾN TÀU CHIỀU

Tôi tiễn người đi lúc xế tà
Chiều buồn vắng lặng giữa sân ga
Mưa bay lất phất từng cơn gió
Thấp thoáng xa xa những mái nhà

Tiếng còi xé tan màn sương lạnh
Tàu chuyển mang người mãi khuất xa
Ngoảnh lại một màu đen tiễn bước
Tà dương bóng phủ dãy Ngân hà

Xưa có người sang bắt nhịp cầu
Cứ vào tháng bảy ướt mưa ngâu
Tình kia vẫn mãi thiên thu ấy
Giờ kẻ đi còi vọng suốt thâu

Tau đi tàu đến sân ga vắng
Bóng tàu bỏ lại sợi chiều loang
Mưa rơi buốt lạnh lòng cô phụ
Níu gót chân di mộng trùng trùng

Xa xa vọng từng hồi chuông đổ
Xé nát không gian tĩnh mịch buồn
Bỏ lại một chiều thu ảm đạm
Ai còn nhớ bóng lặng cô thôn

Đứng rủ bên đường buông sắc nhớ
Ga buồn lạnh bước quá bơ vơ
Giọt sầu vướng tím phôi phai nhạt
Pha lẫn sương rơi gió phủ mờ

Nhà thờ khánh đổ buồn tê tái
Ngập phút chia tay rẽ lối đời
Lạnh lẽo sân ga tàu hun hút
Thuyền tình bỏ bến quạnh trơ vơ
                           25.08.2018
                      Thơ: Giang Hoa 


                         



GIẤC NỒNG ..

Ru em giấc ngủ nồng nàn
Gió lay bờ trúc hôn làn tóc mây
Chiều nay ngọn liễu nghiêng say
Sương đơm gói trọn đong đầy trong tim

Ngày xưa khắc khoải nỗi niềm
Ấp ôm mật ngọt lặn chìm trong mơ
Nồng hương có tự bao giờ
Sương lòng thổn thức tưởng tơ một mình

Vần thơ thêu dệt chữ tình
Đường tơ mối chỉ lung linh sắc hồng
Hé rèm trộm ngắm qua song
Đèn khuya dưới bóng bềnh bồng dáng em

Nguyệt soi nghiêng ngã bên thềm
Ghé rèm soi tận nỗi niềm dịu êm
                              25.08.2018
                         Thơ: Giang Hoa


                                 



CHẠM THU

Trời tháng bảy mưa ngâu về khắp nẻo
Lòng như chùng dạ héo giữa xót xa
Ngày anh đi hò hẹn dưới trăng tà
Rồi thoáng chốc thành người xa kẻ lạ

Thu vừa đến mà sao trời lạnh quá
Cây trút hoa mưa xối xả giăng buồn
Vương sắc hồn lệ nén vẫn trào tuôn
Trong khoảnh khắc từng luồng qua kí ức

Bỗng trở lại như thuyền đời quay ngược
Nhớ ngày xưa ta bước một con đường
Nơi công viên ghế đá góc cổng trường
Trên con phố nắng tràn giăng phượng lửa

Kỷ niệm cũ còn vương những lời hứa
Năm tháng dài duyên lỡ chỉ còn ai
Con đường xưa thoang thoảng nức hoa lài
Ai ngắt vội rồi cài lên mái tóc

Giờ thu đến nhìn từng cơn gió lốc
Thổi vào hồn từng góc cạnh khe tim
Rơi giọt buồn em cuốn quýt đi tìm
Thời gian lặng hoang chìm trong đêm vắng

Ngồi thổn thức một mình trong tĩnh lặng
Mượn vần thơ thức trắng dệt từng thâu
Gói trọn tình bút những vần bi sầu
Trời tháng bảy mưa ngâu về khắp nẻo
                                25.08.2018
                           Thơ: Giang Hoa 
                  




GIỌT LỆ

Em đã khóc anh giờ có biết
Khoảng thời gian biền biệt xa rồi
Nén cơn buồn lệ đổ rơi
Thắm sâu nét bút trang đời lênh đênh

Em nhớ mãi bóng hình còn đó
Hai chúng ta đã rõ về nhau
Tình xưa thắm mặn buổi đầu
Hương nồng còn đượm vẫn sâu ngày nào

Em gom hết chôn vào dĩ vãng
Nụ hoa tình tản mạn nồng yêu
Nhốt vào tim cả vạn điều
Ép từng cung bậc lãng phiêu cõi miền

Em không thể lặng yên anh hỡi
Để quên đi dù bởi một giây
Đừng làm đau với những ngày
Từng đêm bóng liễu úa gầy đơn côi

Sao cứ nghĩ lệ trôi gối ướt
Bởi yêu nhau từng bước hiểu nhau
Có xa cách rẽ hai đầu
Đường tình như vạn phép mầu mặn thêm

Em gõ cửa trái tim thức dậy
Cháy lửa tình níu lấy ước mơ
Duyên tròn vẹn kết đôi bờ
Đừng nên cắt vội sợi tơ giăng chiều

Đêm mộng ảo vườn yêu ta dệt
Ngọn nến tình em kết hoa đăng
Thêu hoa gấm nguyệt nở tràn
Dưới đêm sáng rực ánh trăng gối đầu
                          25.08.2018
                      Thơ: Giang Hoa






ĐÊM HƯ KHÔNG

Dạo bước hoang tìm bóng liễu thông
Trăng soi sóng nước gió mênh mông
Trời thu tím ngắt trời lơ đãng
Sắc tím trong tôi tím cả lòng

Giờ đây cạn chén cùng trăng rượu
Bến nước tình nào thấu hiểu không
Đứng trước hàng lau hòa gió biển
Tiếng thông reo như vạn tiếng đồng

Gió đưa ngọn liễu thu xơ xác
Trời cũng se vàng cảnh lả lơi
Lạnh ngắt bên song bình rượu nhạt
Cõi lòng tan nát ấy chơi vơi

Nghe mùa thu lạnh lá chơ vơ
Cây cỏ hoang tàn buồn ngơ ngác
Đã mấy thu đi khách mịt mờ
Qua miền lữ thứ ai còn nhớ

Có kẻ quê nhà ngóng thẩn thơ
Con đò bến nước ngày xưa ấy
Trăng soi nửa mảnh trăng hờn dỗi
Hỏi cả trời thu thu lặng tờ

Xe ngựa từ đâu tung cát bụi
Bên đường quán cốc ghé thư đưa
Chỉ là trang bút dòng ly biệt
Nước mắt tuôn rơi giữa phiến mưa

Chén rượu này ta xin uống cạn
Rót sầu men ngập xác hồn trơ
Hỏi trời nhân thế là chi vậy
Mộng tím trong ai đổ tím mờ 
                          24.08.2018
                      Thơ: Giang Hoa 

Thứ Năm, 23 tháng 8, 2018









NGÕ MỘNG

Đông về lạnh lẽo kéo trời mưa
Cõng gió về ngang phủ rặng dừa
Nguyệt ẩn tâm buồn quanh ngõ ấy
Sương tràn lá đổ ngập đường xưa
Rồi sang nẻo cũ tim sầu héo
Rẽ lại vườn hoang cảnh mới vừa 
Bỗng nhớ người đi vào một thuở
Ngây nhìn chỗ hẹn phố chiều thưa
                                24.08.2018
                            Thơ: Giang Hoa 





NGUYỆT SAY ..

Chờ sương chắt lọc ủ men trà
Vị lẫn thơm lồng thoảng rất xa
Sáng dạo bình minh lầu thưởng lãm 
Chiều sang Viện Trúc cảnh giao hòa 
Mơ màng mặc khách tìm tri kỷ
Ảo diễm phong tình tựa sắc hoa 
Cảm đóa sen hồng rơi giữa mộng
Đàm thơ dưới nguyệt đã say ngà
                      24.08.2018
                 Thơ: Giang Hoa




CHUYỆN NGÀY XƯA

Mỗi độ trăng tròn cứ tưởng tơ 
Từng đêm nghĩ lại thấy như khờ 
Chưa tròn sắc mộng bao điều đã 
Ướt đẫm trang tình một thuở mơ
Bỗng chợt vì ai hoài cảm đến
Thà luôn phụ nghĩa để không chờ
Trong lòng vẫn ủ người xưa ấy
Chuyện cũ đau buồn nhớ tuổi thơ
                            24.08.2018




THU LẠI VỀ..

Đã mấy thu rồi anh chẳng lại
Từng canh gió thổi hạ đi rồi
Sương tràn giữa tiết đơm sầu muộn
Nắng đổ bên rèm đỡ lạnh côi 
Thấy ngõ triền non người trở mộng
Nhìn bên bãi suối kẻ sang đồi 
Mơ hoài cũng đến ngày tương ngộ
Vẹn cả ân tình đũa có đôi 
                      24.08.2018
                 Thơ: Giang Hoa



THUỞ XƯA ..

Thời gian gõ nhịp suốt canh sầu 
Nỗi khổ chan đầy lệ thấm sâu 
Viễn xứ xa nhà băng dặm nẻo 
Tình yêu vẹn cảnh nhớ bên cầu
Sao rời bến cũ người đi biệt 
Dẫu biết tâm buồn mộng ở đâu 
Kết nghĩa tào khang giờ thỏa ý
Niềm say lối hẹn thuở ban đầu
                         24.08.2018
                     Thơ: Giang Hoa




ÔI CHAO ..

Chiều ni Huế răng buồn chi lạ
Dáng cô thôn bóng ngã ven đường
Áo dài nón lá tím thương
Trải dài theo lối nắng hường níu vai

Nắng rơi phố gió cài hoa tóc
Cung Nguyệt Đình ngã dọc bóng soi
Nhớ người xưa ấy một thời 
Hương Trà Vỹ Dạ là nơi lối về

Chiều ni Huế tỉ tê răng lạ
Dòng sông Hương khói phả sương mù 
Nì O ngâm Huế đi O
Ôi chao .. nghe thẹn tiếng hò phiêu diêu

Thuyền theo nước chênh chao soi bóng
Cầu Tràng Tiền nét mộng nghiêng cong 
Mười hai nhịp sáu đường vòng 
Ôi chao .. lối ấy mặn nồng hương xưa 
                           14.08.2018
                       Thơ: Giang Hoa

Thứ Ba, 21 tháng 8, 2018










MƯA THÁNG SÁU ...

Tháng sáu lại trở về
Cơn mưa chiều chợt đổ 
Ảo vỡ tỉnh cơn mê 
Tiếng lá rơi xào xạc

Mưa khờ dại lê thê
Mưa sầu tuôn rỉ rả
Mưa chẳng buồn rơi hạt
Mưa lạc hồn đam mê

Tháng sáu về mưa giận
Rụng chiếc lá vàng thu
Hat sương đổ mịt mù
Vụng về mưa nhạt nhẽo

Tháng sáu giữa hẹn hò 
Rồi người đi xa mãi
Mưa rửa hết lời thề
Lệ nhòa giọt mưa vỡ 

Nghe tiếng thở xa xăm
Vọng về trong hoang dại
Nhớ lại những tháng năm
Vỡ òa bao kỷ niệm ...
         13.07.2016
     Thơ; Giang Hoa

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2018











CHUYỆN TÌNH TÔN NỮ ..

Mùa đông rồi anh có về nữa không 
Trời trở tiết nỗi lòng em sao lạ
Ngoài kia gió vô tình cây trút lá 
Hoa trổ muộn hờn nghiêng ngã sầu tuôn 

Chiều không anh gợi lại bao nỗi buồn
Tìm hơi ấm sưởi lòng đêm băng giá
Nơi xa đó mong trời sang nắng hạ 
Hong lại tình cho lá nở vào đông

Nắng chở về dù chỉ chút ấm nồng 
Hương tình cũ như hừng lên ngọn lửa 
Anh có về em xin làm điểm tựa
Bóng vãn chìm nếp giữa dấu chân di

Đã mấy mùa đông đi rồi đông đến 
Thuyền chênh chao lỡ hẹn chuyến đò xưa
Bến lặng buồn trăng tỏa trở nên thừa
Nhánh liễu sầu gió đưa hồn thờ thẫn

Xa góc núi một màu loang đỏ ửng
Vầng trăng soi hờ hững rọi thu không 
Anh có về mọi thứ vẫn như còn 
Tình em đó như dòng sông dịu mát

Không bờ cập thuyền xuôi chèo buông mái 
Anh có về nhìn lại bến đò ngang
Nổi bềnh bồng hàng vạn cánh hoa Đăng
Ẩn theo gió mảnh hồn băng Hoàng Thị
                          21.08.2018
                       Thơ: Giang Hoa

Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2018










CHIỀU THU ...

Chiều phố núi sương gầy qua ngõ vắng
Men theo triền đợi bóng lặn đường thôn
Sương trắng giăng gió lượn cảnh mê hồn
Vô tình quá ánh trăng luồn đỉnh núi

Mái nhà tranh tựa dáng bên dòng suối
Nhìn trăng lên hòn đá cuội mĩm cười
Nhớ dáng xưa vắng bóng chỉ một người
Thu rụng lá mây trời giăng mắt biếc

Hồn trống vắng mưa sầu rơi lạnh tuyết
Muốn hỏi người đã biền biệt về đâu
Bởi vì sao thu lại đến khoe màu
Đêm hoang hoải bao sầu dâng lạnh lẽo

Xa một thuở mây giăng đầy khắp nẻo
Vẫn biết rằng hoa muốn ghẹo trăng non
Để lòng thu thổn thức nhớ mỏi mòn
Hương khói lãng tình son vùi một thuở

Kỷ niệm đắng niềm đau trào nức nở
Bức thư tình đã viết dở thời yêu
Hồn giá băng đã lịm chết bao điều
Ngơ bóng nhạn nhìn chiều thu vỗ cánh....
                  10.08.2016
            Tho: Giang Hoa

Thứ Năm, 2 tháng 8, 2018







NHỚ MÙA THU ẤY!

Đêm thờ thẫn ngắm bức tranh họa
Bóng người xưa đã xóa trong tim 
Nhưng giờ sao mãi cứ tìm 
Nghe tình thổn thức lặn chìm vào mơ 

Hồn ngơ ngẩn hoang mờ quạnh quẽ 
Ngơ ngàng nhìn qua kẽ song thưa 
Trăng soi cuộn ngọn gió lùa 
Xuyên qua khe cửa nhớ mùa thu bay 

Ngày anh đến cũng ngày thu úa 
Lá rụng rơi ngập ngụa hồn em 
Cũng từ đó dưới trăng thềm 
Xưa lời hứa hóa nỗi niềm đớn đau 

Anh lạc mất lệ nhàu gối ướt 
Hận tình ai rẽ bước sang ngang 
Đếm mùa thu úa lá vàng 
Rớt dòng thu lệ chứa chan nỗi lòng
                         01.07.2018
                    Thơ: Giang Hoa







CHIỀU QUA PHỐ ..

Khói chiều bảng nhãn rơi dần 
Chạm tay đụng đóa phù vân giữa đời
Vàng thu cát bụi lả lơi 
Mắt huyền ngậm giọt sương rơi lệ nhòa 

Đất trời vũ trụ giao thoa 
Dư âm vụn vỡ gió hòa vào mây 
Thu sương phủ trắng úa gầy 
Tím vương bối rối hồn ai ngỡ ngàng

Trời chiều lá rụng sắc vàng 
Xa xa chuông đổ vọng vang góc trời 
Hồn nghe tiếng tịch lặng trôi
Âm thu tĩnh mịch chơi vơi cõi lòng
                     31.07.2018
                 Thơ: Giang Hoa

**********

HỌA:
Liên Bùi

TIẾNG THU

Thu vàng hồn mộng ngất ngây
Gió đưa nhẹ thổi lá bay trên đường
Để ai lòng dạ vấn vương
Cỏ cây cũng nhuốm màu sương ướt đầm

Trời kia mưa nắng vũ vần
Mây kia đổi sắc phong vân võ vàng
Hạ dời để đón thu sang
Chút se se lạnh mênh mang cõi lòng

Lắng chìm vào cõi hư không
Lạc vào cõi mộng bồng bềnh phiêu du
Gió reo xào xạc tiếng thu
Chuông chùa điểm tiếng vang từ rất xa.. 
31.7.2018 - Thơ: Bùi Liên

***********

HỌA:
Tôn Tuấn

CÕI TRẦN
*************

      Bóng tà bảng lảng lui dần ,
Chiều sa ánh lụi bước chân chốn đời !
      Lại cuồng say cảnh đèn lơi ,
Bụi trần toá hoả , mây trôi , châu nhoà !

      Ngày đêm tới phút giao thoa ,
Điện giăng muôn sắc , nhạt nhoà áng mây !
      Dáng ngà thân ngọc héo gầy ,
Dạ ai bối rối , liễu bay , lỡ làng !

      Ngước nhìn sắc nguyệt chuốt vàng ,
Mõ chuông đổ nhịp , âm vang khắp trời !
      Lầu cao xao xuyến buồn trôi ,
Cõi trần gian bỗng , đầy vơi nỗi lòng !
Thơ: Nguyễn Tôn Tuấn
                        
**********

HỌA:
Tuyên Lê Minh

TÌNH THU

Sắc thu nhuộm thắm thinh không
Bên chiều lá đổ xao lòng vàng rơi
Mây về xanh áo bầu trời
Thả mình yểu điệu mà soi trên dòng

Hồn thu ẩn gửi má hồng
Mắt nàng ngời sáng để lòng ai say
Êm đềm gió vãng vườn cây
Trái hồng đỏ mọng , cúc này nở hoa

Tiếng thu đâu vẳng ngân nga
Chuông thờ điểm nhịp lan xa khoảng trời
Tiếng hò ai hát ngoài khơi
Bao tình muốn gửi bên trời thu sang .
Ngày 31.07.2018.
Thơ: Lê Minh Tuyên

***********

HỌA:
Đoàn Mạnh Hùng

CUỐI TRỜI VIỄN DU  

Bao ngày anh vẫn nhớ mong
Bước chân qua phố dặn lòng chớ quên
Ngõ xưa tĩnh lặng êm đềm
Chờ người thuở ấy dịu êm gót hồng

Chiều về thu lại mênh mông
Cung đàn luyến ái mặn nồng lưu duyên
Ngây thơ vóc liễu tóc huyền
Yêu em mắt biếc dịu hiền đắm say

Đài trang khuê các hao gầy
Điệu đà giáng ngọc ngất ngây em cười
Nghe tình vẫn thắm nét môi
Đôi ta phiêu lãng cuối trời viễn du...
Thơ: Đoàng Mạnh Hùng

***********

HỌA:
Dinh Ninh Nguyen

MƯA ĐÊM
&
Mưa đêm ào ạt bớt dần
Cô đơn gối chiếc một thân với đời
Trăng vàng lẻ bóng buông lơi
Đi đâu nửa mảnh chơi vơi nhạt nhòa

Mênh mông tứ hướng cùng thoa
Trên trời dưới biển giữa là tầng mây
Để cho thương nhớ hao gầy
Lỡ chia hai nửa sợi dây ngơ ngàng

Bao thu ngắm ánh trăng vàng
Màn đêm vẳng tiếng mõ vang giữa trời
Giao hòa trời đất lặng trôi
Thế gian cách biệt đầy vơi nỗi lòng
SG : 31/7/18
Dinh Ninh Nguyen

***********

HỌA:
Hieu Nguyen Minh

VÔ ĐỀ

Hạ oi nóng cũng qua dần
Trời xanh điểm ánh phù vân rạng ngời
Vẳng nghe tiếng nhạc chơi vơi
Thuyền đi để lại lệ rơi nhạt nhòa

Hỏi lòng ai có giao thoa
Gởi vào nỗi nhớ vỡ òa gió mây
Tím thu sương phủ héo gầy
Cành thôi nuôi lá để rơi ngỡ ngàng

Mùa sang tháng Tám lá vàng
Ngân nga tịnh độ chuông vang xa vời
Thời gian cứ lặng lẽ trôi
Cầu mong vạn vật ngàn đời bình an
31/7/2018
Thơ: Nguyen Hieu Minh

***********

HỌA:
Nguyễn Chiến

CHIỀU TRÊN BÃI BIỂN 

Hoàng hôn bóng ngả vơi dần 
Ánh vàng tỏa nhẹ buồn thân với đời 
Sương chiều gió nhẹ lả lơi 
Hòa mây đẫm lệ chơi vơi ướt nhòa 

Sao trời biển nước giao thoa  
Lăn tăn sóng vỗ bọt hòa chân mây  
Sương rơi ướt nhẹ vai gầy 
Đau lòng quân tử đứng ngây ngỡ ngàng 

Thuyền trôi ngả bóng mầu vàng 
Buồm lay lắt gió đảo ngang giữa trời 
Âm thầm tĩnh lặng nhẹ trôi 
Hồn như gửi lại buồn khơi cõi lòng ….
31..07..18.. Thơ: Nguyễn Chiến

***********

HỌA:
Đỗ Đình Hữu

CHIỀU BUỒN

Khói chiều loảng thoảng tan dần
Vô tình thấy  lá phù vân dưới trời
Gió thu cành liễu buông lơi
Ngậm trong  đôi mắt tuôn  rơi nhạt nhoà

Hòn người theo nắng dung thoa
Thấy vầng ánh  bạc đan hoà cùng mây
Thương thân cây gạo  trơ ngầy
Tim vương bối rối mà ai chẳng ngàng

Thương cho chiếc lá úa vàng
Chiều về chuông đổ mãi vang giữa trời
Buồn như mấy áng mây trôi
Thu ơi tĩnh mịch đầy vơi trong lòng
Thơ: Đỗ Đình Hữu

***********

HỌA:
Van Vin Luu

VÔ ĐỀ

Nghe đâu vọng tiếng chim gù
Hiu hiu thoảng gió đưa Thu đang về

Lá đan lọt nắng qua khe
Thương sao phố vắng đi về mình ai
Hạ đi sen giữ lại đài
Để hương thoang thoảng gửi hoài gió Thu

Bâng khuâng nghe tiếng chim gù
Nao nao nhớ bạn đường Thu một mình
Thơ: Vin Van Luu

***********

HỌA:
Nguyễn Tuấn

CHIỀU BÂNG KHUÂNG

Bao nhiêu mơ ước tàn dần
Lang thang sống kiếp phù vân chán đời
Đường chiều ngập lá vàng rơi
Bước chân lãng tử chơi vơi nhớ nhà

Ngồi buồn nhìn hạt mưa sa
Nghe như có tiếng nhạc hòa đâu đây
Thương thay cho chiếc thân gầy
Bao năm ngang dọc giờ đây cũng tàn

Chớm Thu trời đã nhuộm vàng
Chuông chùa ngân đổ âm vang cả trời
Ngoài kia mưa vẫn cứ rơi
Bao nhiêu nhung nhớ không vơi nổi lòng
Thơ: Nguyễn Tuấn 31/07/2018

***********

HỌA:
Nguyễn Hữu Chánh

LỜI MẸ 
--------  📚  NHC 

Lá như cũng đã vơi dần 
Nước mắt mấy độ ngấm thân giữa đời
Lời than như đã buông lơi 
Mây thu trĩu nặng ánh vơi nhạt nhòa 

Gió là tay mẹ đêm thoa 
Vuốt làn tóc rối chiều tà đan mây 
Khổ đau nặng cả vai gầy 
Mẹ ru êm ái  bóng cây tỏa ngàn

Thu qua cho lá thêm vàng 
Bóng mây bàng bạc giăng ngang bầu  trời 
Thời gian gió đã cuốn trôi
Chỉ còn lời mẹ trong tôi nặng lòng
Thơ: Nguyễn Hữu Chánh

***********

HỌA:
Mười Nguyễn Văn

VÔ ĐỀ

Đầu thu nắng nhạt phai dần
Trên cao mấy dặm thanh vân giữa trời
Sông sâu con nước đầy vơi
Cỏ cây trĩu giọt sương rơi nhạt nhòa

Xa xa trời biển giao thoa
Mong manh sợi khói giao hòa vầng mây
Đêm thu treo mảnh trăng gầy
Bạc bàng soi khắp đó đây xóm làng

Tà dương đã nhuộm sắc vàng
Chuông nhà thờ đổ vọng vang góc trời
Thời gian mãi chẳng ngừng trôi
Tình yêu hữu hạn đầy vơi trong lòng...!
Thơ: NVM   12h15   31/7/2018

***********

HỌA:
Nguyễn Hải Đăng

VÔ ĐỀ 

Chiều theo gió thoảng giao mùa 
Cây  còn xanh lá bóng hình còn say
Lặng nhìn gió thổi lá lay
Còn ai một bóng hàng cây ngắm hoài 

Tự tình điểm nét nào ai
Thu trong nỗi nhớ gọi hoài thu xưa 
Hay buồn gọi nhưng chiều mưa 
Tình cây và lá lặng nhìn dần trôi 

Thôi nào ai hỏi còn khơi 
Khơi tình thu ấy xa rời tầm tay 
Nào hay mây cũng ua bày 
Tím chiều xa khuất hỏi người nhớ ai..
Thơ: Nguyễn Hải Đăng

***********

HỌA:
Hoài Xuân

.....  HƯƠNG THU ...

Hoàng hôn mây tím loang dần
Tóc ai gió quyện đàn ngân nga đời
Áo bay buông nhẹ nghiêng lơi
Làm mi nhung đẫm bụi rời nhỏ sa

Sương vờn ngọn cỏ ướt nhòa
Mơ màng thiếu nữ gợn pha dáng hồng
Lá váng lả chả kìa trông
Nhớ nhành cây cũ vừa gồng ngẩn lên

Lối về thu nhuộm úa rền
Tô vàng ngõ hẹn  cố xen lẫn trời
Chau mày nhói dạ buồn ơi 
Nụ môi gợi thoảng hương thời vào yêu .
Thơ: Hoài Xuân

***********

HỌA:
Nguyễn Khắc Xuân

THU VỀ

"Dưới trăng quyên đã gọi hè..."
Em ơi mơ đã thu về rồi chăng ?
Vẫn còn mầu tím hoa bằng
Vẫn còn phượng lửa cuối tàn mà em ?

Ngỡ ngàng mới có một đêm 
Sáng ra cúc đã có thêm nhiều chồi
Phải chăng là lúc đất trời
Ghé hôn những lúc Trăng cười trong mây

Mưa thu cuộn nước sông đầy
Tình thu như cũng chiếm dầy trong ta
Giọt sương lay, đọng cành hoa
Rơi vào sâu thẳm chan hòa đón thu...
31-7-2018- Thơ:  Khắc Xuân

**********

HỌA:
Vu Hai

NGẬM NGÙI..
... 
Nụ xinh mắt lá biếc xanh 
Hạt sương đỏng đảnh đầu cành long lanh 
Tình buồn thoảng đỗi mong manh 
Mênh mông nỗi nhớ chòng chành chiều trôi 

Đã bao thu lỡ xa rồi  
Hạ tàn giọt nắng rụng rơi cuối trời 
Lòng đau dạ rối tơi bời
Vàng thu hiu hắt hồn côi ngậm ngùi..! 
31.07.2018 - Thơ : Vuhai

**********

HỌA:
Tan Nguyen

===CHIỀU THU===

Sương chiều phảng phất tan dần. 
Mình em lẻ bóng đơn thân bên đời. 
Thu về lá rụng tả tơi. 
Ngậm ngùi nhớ bạn lệ rơi nhạt nhòa. 

Chân cuồng bước gãy nhành hoa. 
Tay lùa sương trắng như là áng mây. 
Thương anh héo úa dáng gầy. 
Đêm về nhớ tiếng chân ai nhẹ nhàng. 

Chiều thu lá rụng rơi vàng. 
Hoàng hôn tiếng mõ lộng vang cuối trời. 
Thời gian thầm lặng mãi trôi. 
Tâm nầy trút cạn cho vơi nỗi lòng. 
Thơ:  TN pm. 31/07/18.

***********

HỌA:
Cầu Bại Độc Cô

HOANG VẮNG...

Chiều chầm chậm thả u hoài...
Khói hoang bảng lảng lan dài chân mây
Chuông thu không gọi chân ngày... 
Chiều vàng đã cạn,  vầng mây tan dần

Hoàng hôn rớt nắng phân vân
Lẩn vào mây xám theo làn gió thu
Xạc xào lá cỏ vi vu
Cánh chim lẻ bạn âm u nhuốm buồn

Nắng rơi chìm vào hoàng hôn
Mảng sương mỏng mảnh làm hồn buốt tê
Nghe sao hoang vắng não nề
Tâm tư trĩu nặng... đêm về rồi sao?!!!.
31/07/2018- Thơ: Dương Khanh

***********

HỌA:
Lê Tuấn

KIẾP LÃNG DU

Chiều qua phố ngõ chơi vơi
Bước chân dậm phải cỏ phơi nắng vàng
Trời thu lúng liếng mơ màng
Mắt nhung ngậm giọt sương tan lệ nhòa

Đất trời trời đất bao la
Lãng du một kiếp xót xa một đời
Mây bay khắp bốn phương trời
Người đi khắp nẽo muôn đời nhớ thương

Nhớ về mảnh đất quê hương
Nhớ cha nhớ mẹ sầu thương bốn bề
Nhớ người thương ở nơi quê 
Nhớ đêm trăng sáng đi về nắm tay

Nhớ thương thương nhớ ngất ngay
Bây ta đã về đây hỡi người..
Thơ:  Lê Tuấn

***********

HỌA:
Tat Ha

MỘNG MƠ 

Thả hồn theo những vạt mơ 
Gió reo lúng liếng câu thơ trao mùa 
Đồi trên tím những vạt mua 
Áo hoa điểm họa gió lùa thu sang 

Bước chân nấn ná bước sang 
Hàng cây xanh dịu mây lang thang buồn 
Cơn mưa làm ướt cánh chuồn 
Hạt dương tỏa sắc chiều buồn nhớ ai 

Tỏa hương gửi gió cùng mai 
Cánh hồng lấp ló sáng mai nắng về 
Lắng chìm hồn mộng sơn khê 
Mênh mang lời vọng gửi  về nơi nao ?
Thơ:  Tat Ha

**********

HỌA:
Dinh Thanh Lap

ĐÊM NGOÀI PHỐ 
...
Đêm buồn nghe khúc Phượng Cầu
Thương cô gái nhỏ từ lâu chưa tường 
Nhà Em ở cuối con đường
Ngày xưa hai buổi đến trường cùng nhau 

Thời gian thấm thoát đưa mau 
Làm thân viễn xứ Trời Âu xa nhà
Hoàng hôn nhuộm buổi chiều tà 
Buồn ngồi chạnh nhớ lệ sa buốt lòng 

Nhớ ngày hai đứa bên sông 
Tay cầm tay hẹn dạ không đổi dời
Nhớ vầng Trăng chứng cho lời
Mái đầu xanh hiệp muôn đời có nhau 

Mơ trầu thắm mãi bên cau 
Ngày vui rộn rã sắc màu ái ân
Nhìn sâu ánh mắt trong ngần
Lòng thêm hoang dại duyên phần  gởi trao ..
Thơ: Dinh Thanh Lap

***********