Thứ Ba, 31 tháng 7, 2018







NẾU CÓ THỂ ..

Nếu có thể khi em thức dậy 
Được choàng tay ôm lấy anh yêu 
Khát khao dệt ước đôi điều 
Mà sao vẫn thấy nỗi buồn miên man

Nếu có thể bình an hai chữ 
Đừng làm đau cất giữ nằm yên 
Ép vào tim muốn lặng im 
Đừng khơi quá khứ hư chìm lãng quên 

Em vẫn biết lênh lênh chìm đắm 
Kẻ thứ ba ngọt đắng đã nhiều 
Kiếp mang tầm gửi đìu hiu
Lo xa đến lúc xế chiều quạnh tanh

Nếu có thể xin anh khép lại 
Đừng khắc sâu ôm trái đắng lòng
Từng đêm thổn thức bên song 
Tự em cứ hỏi mộng trông tháng ngày 

Em vẫn biết tình nầy nghịch cảnh
Mỗi đêm về hiu quạnh một mình 
Còn đâu nệm ấm chăn xinh 
Đơn côi cảnh lẻ bóng hình héo hon 

Nếu có thể khi còn hạnh phúc 
Mong được gần những lúc yêu nhau 
Bây giờ nuối tiếc buổi đầu 
Nhưng đành rẽ thúy ôm sầu từ nay ..
                            31.07.2018
                      Thơ: Giang Hoa

Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2018





1 - CÁNH RỪNG SIM ..

Ngang về rẽ ngược cánh rừng sim
kỷ niệm ngày xưa vẫn muốn tìm
Tảng đá nằm trơ tòa nhũ thạch
Cơn lòng trỗi tựa thuở hoàng kim
Nhìn sương phủ kín nhiều tâm sự
Ngắm cảnh tàn hoang tận nỗi niềm
Nghĩa ấy bây giờ không trở lại
Thư tình ép giữ để vào tim
                   

2 - NGƯỜI ĐÃ KHUẤT

Hành quân bữa ấy ghé đồi sim
Nhớ mãi người xưa dạo bước tìm
Bóng cũ đâu còn ngoài nấm mộ
Tâm buồn rũ úa ngõ đường tim
Nhìn hoa đổ rụng từng cài tóc
Ngã dáng nhòa rơi mộng rớt thềm
Kỉ niệm trôi về trong quá khứ
Bây giờ kẻ ấy đã nằm im
                        29.07.2018
                  Thơ: Giang Hoa

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018









BÌNH THƠ:
Bài thơ: "VÌ AI"  của nhà thơ.GIANG HOA .

GIANG HOA là bút danh của nhà thơ BÍCH YẾN NGUYỄN .Một nữ thi sĩ mà bấy lâu tôi ngưỡng mộ tài danh. Cô còn là người thường được bạn bè gọi là "máy sản xuất thơ đường luật" vì cô sáng tác nhiều thơ và nhanh như máy...
Tôi thích đọc những dòng thơ cúả thi sĩ không vì sự đồng cảm với tư tưởng tâm trạng sầu buồn.... nỗi hoài vọng lụy ái  của nhà thơ mà thích bởi lời thơ trong sáng dễ hiểu. Có khuôn sáo nhịp điệu,âm thanh bổng trầm.như nhạc khúc. thơ có hồn và mang tính nhân văn.
Chẳng hạn  bài thơ 'VÌ AI"của tác giả vừa họa xướng với Thi sĩ MIÊN HANH.
Nội dung bài thơ diễn tả tâm trạng nỗi lòng của một kẻ cô đơn trong giây phút chạnh lòng trước buổi chiều tà đổ bóng 
Dưới đây là bài thơ của tác giả GIANG HOA..

VÌ AI..

Bóng đổ hồn nghiêng nén nén sầu.
Buông chiều khúc nghẹn nghẹn từ đâu .
Buồn giăng gác trọ lòng hoang lạnh.
Nỗi vắng cô đơn phút chạnh lòng.

Để mộng đìu hiu hồn quạnh vắng.
Sương dầm nhỏ giọt giọt tình say.
Hương đưa rẽ lối đường xưa hận.
Nguyệt khóc vì ai lệ lệ đầy...
                        ******

Bài thơ tứ tuyệt gồm 2 khổ được tác giả gửi gấm
Ở khổ đầu với 2 câu mở :

Bóng đổ hồn nghiêng nén nén sầu.
Buông chiều khúc nghẹn nghẹn từ đâu.

Chiều đổ bóng...in dáng hình người ngả nghiêng.khiến cho ai đó chợt thấy hồn mình cùng nghiêng ngả.. bao vẩn vơ uẩn khúc dâng lên nghẹn nghẹn. Những nghẹn ngào đến từ sự hoang hoải trống vắng mênh mang trong tâm hồn mà lòng ai mang nặng. Phải chăng nghẹn nghẹn đã đến từ ái đậm tình sâu và từ sự hững hờ ...vong phụ của tình nhân trước cảnh chiều tà nghiêng mình bóng đổ mà kẻ cô đơn phải nén nén sầu buồn cho không tuôn dòng lệ đổ.?
Trong lời mở bài nầy,  tác giả xử dụng liên điệp từ : nén nén, nghẹn nghẹn vừa nhấn mạnh ý nghĩa vừa gieo nhịp điệu âm khúc nhạc thơ gieo niềm xúc động tuyệt thú lòng người đọc..

Buồn giăng gác trọ lòng hoang lạnh.
Nỗi vắng cô đơn phút chạnh lòng

Khi tình đã cô đơn...mà lòng luôn hoài niệm thuở ban đầu lưu luyến ấy...rồi lỡ vỡ tình sầu và người tình đi xa. bỏ lại căn gác trọ bơ vơ , cô độc cùng vời người tình lỡ..Trong cảnh huống buồn giăng gác trọ hoang vắng lạnh lùng ôm trọn gói cô đơn để rồi mỗi chiều xuống hoàng hôn về phủ bóng phải chạnh lòng tha thiết ...da diết nhớ nhung.

Để mộng đìu hiu hồn quạnh vắng.
Sương dầm nhỏ giọt giọt tình say.

Cố nhân vẫn chưa về chốn cũ. Kẻ đợi chờ với muôn ngàn luyến nhớ Ôm
giấc mộng tình, Đìu hiu hồn xác.mộng đẹp thưa dần ..Đêm thâu quạnh vắng ngồi hóng sương rơi..."".Sương dầm  nhỏ giọt..giọt tình say"..Lời thơ hay quá....Những giọt sương là những giọt tình tuy thấm lạnh mà say tình đậm ái..

Hương đưa rẽ lối đường xưa hận.
Nguyệt khóc vì ai lệ lệ đầy ..

Tình yêu rẽ lối. Hương ái ân bay về nẻo khác. Vị yêu đương giờ chỉ còn là dư âm hoài niệm. Đường xưa biệt dạng cố nhân'Kẻ ở lại sầu tủi hận lòng Và Nguyệt phải khóc(trăng sầu) vì cảm thương phận bạc kiếp hồng nhan.Nguyệt khóc còn mang ý nghĩa người đàn bà mắt mờ lệ đẫm làm cho trăng phải chanh lòng.
Hương đưa rẽ lối hay chia ly đôi đàng ÁI ân về nẻo khác ...bỏ đừờng xưa vắng lặng...người tình lỡ sầu buồn trong niềm đau hận tủi. Đúng là hỏi tại VÌ AI....?

Vì chàng duyên phận bẽ bàng.
Vì chàng Thiếp chịu trăm ngàn đắng cay.

VÌ AI còn là một lời trách khéo nhẹ nhàng và cũng là một câu tự trách mình ..Ôi quả là chua xót  đáng cám thương.?.
Tóm lại VÌ AI là một bài thơ hay ...Xin cám ơn tác giả nhà thơ GIANG HOA..

       Phạm Văn Niêm  19/3/2016....

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2018









CHIỀU TRÊN BIỂN ..

Chiều trên biển nắng vàng cuộn theo sóng
Nước biển xanh gió lồng lộng đùa mây
Bước chân in từng dấu vết loang gầy
Lẫn vào bãi sóng vỗ say sưa hát 

In hằn dấu vết chân theo bờ cát 
Sương rớt đầy từng hạt kết thành tơ
Biển miên man sóng khát khao hôn bờ 
Rì rào kể ngày xưa thơ ấu ấy 

Lời của biển ru dìu dịu êm ái
Biển hôn bờ không ngần ngại yêu nhau 
Cát nằm yên thổn thức lệ rơi sầu 
Biển và cát hai đầu ôm nỗi nhớ 

Duyên không phận nên đành mang chữ nợ 
Con sóng buồn tư lự đến bạc đầu 
Một ngày kia sóng hờn biết về đâu 
Cát và biển quay đầu dạt muôn hướng 

Mặc cho biển mải mê hờn cuồn cuộn 
Cát im lìm sóng uốn lượn ôm bờ 
Rồi một ngày ai đó cũng hằng mơ
Thời gian đọng tưởng tơ về bến đỗ 

Dấu kỷ niệm còn in hằn nỗi nhớ
Chuyện ngày xưa ta thổ lộ yêu nhau 
Nhưng thời gian gãy đổ cả nhịp cầu 
Sóng giận dỗi âu sầu xô đi mãi 

Cát và biển sóng gầm trong sợ hãi 
Sóng xô thuyền lạc mái đẩy đi xa 
Trời tím loang lẫn nhòa ánh dương tà 
Chiều trên biển mình ta buồn nhớ lại
                          21.07.2018
                     Thơ: Giang Hoa

LỜI BÌNH:
Phạm Văn

Cùng với Nhà thơ Giang Hoa qua bài" CHIỀU TRÊN BIỂN".
-+++++

"CHIỀU TRÊN BIỂN"là một bức tranh tuyệt vời sắc nét được pha trộn một chút tình cảm nhưng thiết tha làm xao xuyến ngơ lòng đọc giả.
Một bài thơ hay quá!.

...Mây trời nắng gió, biển sóng chan hòa, quyện lẫn trộn săc màu âm thanh sóng vỗ .Biển đã ru khúc hát tình yêu và con người đứng giữa đất trời hồn cũng cảm thấy mênh mông hòa đồng với cảnh.Giang Hoa Bích Yến đúng là một nhà thơ siêu tài.Ta nghe nàng viết:

Chiều trên biển nắng vàng cuộn theo sóng.
Nuớc biển xanh gió lồng lộng đùa mây.
Bước chân in từng dấu vết loang gầy.
Lẫn vào bãi sóng vỗ say sưa hát.

Biển là nơi khắc in hằn sâu bao dấu chân trên bãi cát. Biển là chốn ghi đậm gót hài,  kỉ niệm của bao người.Biển Còn là nơi hò hẹn mộng mơ trong những buổi chiều tà hay những đêm bên nhau tay trong tay dạo bước dài trên bãi vắng.
Nhà thơ Giang Hoa đã nói lên cảm xúc của mình trước thiên nhiên trong tâm hồn qua ngòi bút tuyệt xảo  nào là hạt sương kết đọng như tơ trời ,tình thủy chung gắn bó keo sơn của biển và bờ cát.Nói đến giai điệu thì thầm,tiếng rì rào êm ả như khúc nhạc du dương của từng cơn sóng biển.
Tác giả còn ví rằng đây là những lời tâm sự của trùng dương đang kể chuyện tình của ngày thơ ấu.

In hằn dấu vết chân theo bờ cát
Sương rơi dày những hạt kết thành tơ.
Biển miên man sóng khát khao hôn bờ.
Rì rào kể ngày xưa thơ ấu ấy.

Đúng là một tình yêu nồng nàn hạnh phúc đắm say của biển và cát.Tình yêu luôn cuộn trào sôi bỏng với những nụ hôn của sóng, tiếng thì thầm như xoa dịu vỗ về, lời ru êm ả...ngọt ngào của kẻ nhân tình . Và rồi một ngày nào đó sóng biển bỏ bờ cát nằm cô lẻ bơ vơ khi triều xuống hoặc khi cuồng phong vũ bão sóng biển sẽ đổi hướng thay lòng theo chiều gió lạ.Gieó sầu gợi nhớ cho cảnh ly xa.

Lời của biển ru dìu dịu êm ái.
Biển hôn bờ không ngần ngại yêu nhau.
Cát nằm yên thổn thức lệ rơi sầu.
Biển và cát hai đầu ôm nỗi nhớ.

Tình yêu vốn dĩ là duyên với nợ. Nếu có duyên không nợ hoặc ngược lại trả nợ không duyên đều mang đến khổ đau cho nhau.
Cơn sóng tình yêu vì phong ba bão loạn khiến cát và biển quay đầu ,lệch thay đổi hướng cát im lặng nằm phơi mình bơ vơ trên bãi vắng....còn sóng thì đang uốn mình lượn sang bến khác cho cát mãi dạ hoài mơ..

Duyên không phận nên đành mang chữ nợ.
Con sóng buồn tư lự đến bạc đầu. 
Một ngày kia sóng hờn biết về đâu.
Cát và biển quay đầu dạt muôn hướng..

Sóng bạc đầu phải chăng vì ôm ấp những hoài mong lo lắng qua ngày tháng thời gian  Còn người tóc điểm bạc bởi dạn dày sương gió của cuộc đời. Sóng cũng buồn vì phong ba bão táp sẽ không biết số phận về đâu trong mưa cuồng bão loạn. Sóng cũng cảm thấy lạc loài bơ vơ như bãi cát khi phải chịu cảnh hai đầu nỗi nhớ nên dạ cũng thổn thức rã rời.

Mặc cho biễn mải mê hờn cuồn cuộn.
Cát im lìm sóng uốn lượn ôm bờ.
Rồi một ngày ai đó cũng hằng mơ.
Thời gian đọng tưởng tơ về bến đỗ

Dù cuộc đời có phong ba nghiệt ngã tiếng lòng cuồn cuộn sóng trào dâng ...cát vẫn im lìm phơi sắc trắng.ôm lấy bãi bờ thủy chung chờ đợi ngày thuyền về bến cũ. Nối sợi tơ vương.

Dấu kỉ niệm còn in hằn nỗi nhớ..
Chuyện ngày xưa ta thổ lộ yêu nhau.
Nhưng thời gian gãy đổ cả nhịp cầu.
Sóng giận dỗi âu sầu xô đi mãi 

Sự giận dỗi trách hờn mỗi ngày thêm nặng trĩu. Luôn dâng cao như sóng dâng tràn.càng đẩy chiếc thuyền tình càng lúc càng trôi xa.
Con người thiết tha với tình yêu cũng như biển mải mê cuồn cuộn sóng.và cát vàng kia ở bãi cứ để mặc tình cho sóng thỏa lòng khao khát. Bởi khi yêu nhau người ta dễ dàng chấp nhận trao nhau tất cả.và chỉ chờ đợi ,hoài mong một ngày se tơ kết mối. Đến khi thuyền tình đổi bến.thì phía chân trời xa hoàng hôn cũng tím ngắt.
Và ...
Buổi chiều trên biển , hoàng hôn cũng tím lịm  sầu thương ôi .. buồn biết mấy!...khi bóng con thuyền xưa vẫn chưa về bến cũ .Tiếng sóng biển không còn là khúc nhạc êm đềm du dương thơ mộng mà nghe chừng như là những tiếng thét gầm, hãi kinh ghê rợn. Hoặc tiếng rền than ầm ỉ vọng vẳng trong những lúc đêm về.

Cát và biển sóng gầm trong sợ hãi.
Sóng xô thuyền lạc mái đẩy đi xa.
Trời tím loang lẫn nhòa ánh dương tà.
Chiều trên biển mình ta buồn nhớ lại.

Cám ơn tác giả đã cho tôi cảm xúc trải lòng theo từng nhịp của đòng thơ, một cảm giác man mác buồn, một khúc nhạc tình du dương của biển, chỉ có biển mới gào thét hết nỗi lòng mà tác giả đã gửi trọn ..
Trà Vinh 
Phạm Văn Niêm 22/7/2018.

Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2018






TIẾNG THU ..

Lắng nghe phố nói thì thầm

Lá rơi khe khẽ nhẹ nhàng lá rơi
Thời gian cứ lặng lẽ trôi
Xa xa vẳng tiếng không lời cổ xưa

Lẫn trong gió tiếng chổi đưa

Xạc xào xác lá khóc mùa tím thu
Tương tư một chút lãng du
Ngàn phương én liệng vô hư nẻo trời

Thu phân mấy độ thu rồi

Sắc trời thu úa rụng rơi tiếng lòng
Phố chiều phủ sắc rêu phong
Mình tôi đếm lá theo dòng thời gian 
                          13.07.2018
                      Thơ: Giang Hoa

********

LỜI BÌNH: 
Phạm Văn Niêm

Cùng với nhà thơ Giang Hoa Bích Yến Nguyễn

 qua bài thơ Lục bát" TIẾNG THU".

Thơ:  TIẾNG THU.


Lắng nghe phố nói thì thầm.

Lá rơi khe khẽ nhẹ nhàng lá rơi.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi.
Xa xa vẳng tiếng không lời cỗ xưa.

Lần trong gió tiếng chổi đưa.

Xạc xào xác lá khóc mùa tím thu.
Tương tư một chút lãng du.
Ngàn phương én liệng vô hư nẻo trời.

Thu phân mấy độ thu rồi.

Sắc trời thu úa rụng rơi tiếng lòng.
Phố chiều phủ sắc rêu phong.
Mình tôi đếm lá theo dòng thời gian.

13/7 2018.

Thơ: Giang Hoa.

-+++++++++.


Một chớm thu trong thầm lặng không ồn ào.Thu đến thật êm đềm nhè nhẹ, rón rén theo bước chân thời gian như lời thơ cổ xưa muôn đời ghi lại. phát hiện thu về qua sắc vàng của lá, phố vắng hiu quạnh, trời cao gió heo may, lá rơi xào xạc.Hay nhận dạng thu về  khi thấy cánh diều bay lượn tiếng sáo vu vi dìu dặt giữa không gian.Ta hãy nghe nhà thơ nói đây:


Lắng nghe phố nói thì thầm.

Lá rơi khe khẽ nhẹ nhàng lá rơi.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi.
Xa xa vẵng tiếng không lời cổ xưa.

Mùa thu về ngập đầy xác lá,... gió thu thổi lá tung bay xạc xào như tiếng chổi của ai đang quét lá .Lá rụng chất chồng như khối sầu theo tháng năm đọng lại.Khiến những giọt lệ khóc mùa thu rơi theo từng lá đổ nhuộm tím cả trời thu.,và cũng làm cho dạ thi nhân trĩu nặng sâu buồn , tương tư bởi một chút tình thu ảo huyễn trong quá khứ xa vời, khi mà hình bóng cố nhân ....một cánh chim trời ở chốn hà phương mãi còn bạt gió.


Lần trong gió tiếng chổi đưa.

Xạc xào xác lá khóc mùa tím thu.
Tương tư một chút lãng du.
Ngàn phương én liệng vô hư nẻo trời.

Từ độ mùa thu chia ly, mùa thu biệt ngã ấy .qua mấy lượt lá rơi là bao lần sầu tuôn lệ đổ.Những giọt lệ âm thầm , con tim thổn thức tủi buồn vì đau đớn.cứ mỗi độ nhìn thu hiu hắt,bầu trời ảm đạm phủ sắc rêu phong .Bởi thời gian năm tháng mà người ra đi không đếm tính, chỉ có kẻ ở lại tính đếm thời gian theo từng chiếc lá thu rơi rụng...


Ôi thật não lòng!.


Tác giả tâm sự.:


Thu phân mấy độ thu rồi.

Sắc trời thu úa rụng rơi tiếng lòng.
Phố chiều phủ sắc rêu phong
Mình tôi đếm lá theo dòng thời gian.

Thật tuyệt vời cảm xúc với" TIẾNG THU" của nữ sỹ Giang Hoa. Cô không những siêu bút về thơ Đường,mà ngay cả lục bát ,ngũ ngôn các thể loại đều siêu quần bạt tụy.

TIẾNG THU là tiếng nỗi lòng, lời tâm sự tỏ bày cảm xúc dạ thi thi nhân trước khoảng thời gian và không gian , sự thay đổi sắc màu vũ trụ , phơi bày cảm xúc nội tâm của mình qua hiện cảnh tuyệt vời...tuyệt xảo để cống hiến cho người đọc một tác phẩm siêu hay.!...

Xin chân tình cám ơn nhà thơ Giang Hoa Bích Yến  Nguyễn.


Trà Vinh 13/7/2018.

Phạm Văn Niêm..
**********