Thứ Hai, 31 tháng 7, 2017
Chủ Nhật, 30 tháng 7, 2017
NGOẠN CẢNH ...
🌹🎉🌿🍁🍬💥🍃
Ngoạn cảnh non bồng chốn cõi tiên
Hờn ai gối lạnh cỏ se viền
Trăng nằm đỉnh núi tình lưu mộng
Lá ngủ trên đồi liễu gợi duyên
Hoẵng thẩn thơ nhìn mây giận bóng
Cò ngơ ngẩn dạo nắng mơn thuyền
Dương tà nội phủ sương nhòa khói
Nghĩa trải say hồn ái tựu viên 💄
11.01.2016
🌲Thơ: Giang Hoa
🎊🎊🎊🎊🎊🎊
HỌA:
KA KA
====_MỘNG THẦN TIÊN_====
🌹🎉🌿🍁🍬💥🍃
Đêm này gối mộng ngõ thần tiên
Trải ngọt tình yêu sẽ thắm viền
Nghĩa kết bao mùa êm ả phận
Em chờ những phút ngạt ngào duyên
Mong ngày hạnh phúc ân hoà thể
Hợp cảnh bình an sóng vỗ thuyền
Vững một lòng xây đời toả sáng
Bên thềm cuộc sống mãi đoàn viên 💄
--_KK: 972-1/16-5V_--
🌲Thơ: KA KA
🎊🎊🎊🎊🎊🎊
HỌA:
Hong Mai
NON NGÀN LẠC CẢNH
🌹🎉🌿🍁🍬💥🍃
Non ngàn huyễn ảo xứ rồng tiên
Núi thẳm rừng xanh diễm lệ viền
Tựa cõi thiên đường mây chải tóc
Như miền lạc cảnh gió làm duyên
Nhành xuân rực rỡ ngời sơn thủy
Gốc cổ vàng son đẫm diệu huyền
Lữ khách vơi đầy vương lối mộng
Mong lần gặp nữa thỏa điền viên 💄
🌲Thơ: Hong Mai - 11/01/16
🎊🎊🎊🎊🎊🎊
HỌA:
Viethuynh Dang
NON BỒNG
🌹🎉🌿🍁🍬💥🍃
Khói tỏa non bồng tợ cảnh tiên.
Du sơn ngoạn thủy dứt ưu phiền.
Núi cao thác chảy nhiều lưu luyến.
Rừng sâu suối đổ thấy an nhiên.
Công trình xây dựng Hồ Thủy điện.
Tiết kiệm dân ta lắm bạc tiền.
Ngoạn cảnh mê say phương Nam tiến.
Sóng cả chao nghiêng bóng con thuyền.💄
🌲Thơ: Viethuynh Dang
🎊🎊🎊🎊🎊🎊
HỌA:
Quang Hà
HÓNG ĐOÀN VIÊN
🌹🎉🌿🍁🍬💥🍃
Non bồng ngoại cảnh chốn thần tiên
Dạo gót bàn chân rẽ ở viền
Gác Ngọc trăng nằm lưu giữ ảnh
Cung Vàng liễu trải tạc cầm duyên
Âm thầm ghép nỗi sầu trong mộng
Ảo não ghì đan oán nợ thuyền
Vọng nữa bên mình theo dải khói
Chan hòa điệu vũ hóng đoàn viên
🌲 Thơ: Quang Há: 11. 01. 2016
🎊🎊🎊🎊🎊🎊
HỌA:
Tran Chien
TỪ THỨC CHĂN DÊ
🌹🎉🌿🍁🍬💥🍃
Như Từ Thức xưa lạc chốn tiên
Vui cảnh bồng lai chẳng chịu viền
Con cháu mấy đời còn ám ảnh
Đâu nghĩ ông mình gặp kỳ duyên
Mới hay đời thực như cõi mộng
Vượt qua biển lớn lá nên thuyền
Trông xa một dải mù sương khói
Duyên tình xa lắc chuyện đoàn viên 💄
🌲 Thơ: Tran Chien
🎊🎊🎊🎊🎊🎊
HỌA:
Quang Khai Pham
THÈM
🌹🎉🌿🍁🍬💥🍃
Căng đầy ắp ví sướng ... như tiên
Dẫu rách sờn da sứt ... mép viền
Ngoại tệ từng xiên coi ... đã mắt
Tiền tươi buộc lớn ngó ... càng duyên
Sum vầy mái thoải tràn ...vui mộng
Picnic hề chi xếp ... ắp thuyền
Lắc rắc mưa xuân nhòa ... biếc khói
Quanh nồi bánh tết tụ ... đoàn viên .
🌲Thơ: Quang Khai Pham
🎊🎊🎊🎊🎊🎊
HỌA:
Đình Quang Dương
TIÊN CẢNH ...
🌹🎉🌿🍁🍬💥🍃
Núi ngàn trùng điệp cảnh thần tiên
Lãng đãng mây xanh cuộn đến viền
Bụi trắng gió đưa vờn sắc ảo
Suối reo chim hót quện giao duyên
Ngân nga khúc hát đầy thơ mộng
Say đắm êm du sóng vỗ thuyền
Đâu đó nhà tranh làn mái khói
Thôn quê yên ả nét đoàn viên 💄
🌲Thơ: Đình Quang Dương 11/1
🎊🎊🎊🎊🎊🎊
HỌA:
Nguyen Manh Tien
11* VƯỜN TIÊN
🌹🎉🌿🍁🍬💥🍃
Non bồng há chẳng … cũng vườn tiên
Nhũ ngọc còn chưa khép cửa viền
Liễu rủ mành tơ chờ cánh phượng
Trăng vờn ngọn trúc mải tìm duyên
Văn lầu thiếu nữ còn thơ mộng
Bến Ngự Hoàng Lưu đã thả thuyền
Vĩ Dạ người xưa về xứ Quảng
Giang hà vẫy gọi cảnh đoàn viên 💄
11/01 /16 –🌲 Thơ: Nguyen Manh Tien
🎊🎊🎊🎊🎊🎊
HỌA:
Vương Đào
CẢNH SUỐI TIÊN...
🌹🎉🌿🍁🍬💥🍃
Mãi đắm say nhìn cảnh suối tiên
Vòng quanh núi thẳm nước non viền
Xao lòng lại ước người chung ảnh
Luyến dạ mơ thầm kẻ sánh duyên
Lãng mạn thềm tranh chìm cõi mộng
Đam mê bến ngọc lướt êm thuyền
Mây về phảng phất càng lưu luyến
Đẹp thắm khung trời thỏa mãn viên 💄
🌲Thơ: Vương Đào
🎊🎊🎊🎊🎊🎊
HỌA:
Son Luong
CẢNH NON TIÊN
🌹🎉🌿🍁🍬💥🍃
Mây bồng đá dựng cảnh thần tiên
Hưởng lạc du sơn giải lụy phiền
Thỏa ngấm trầm tư suy số phận
Ngây nhìn tĩnh lặng nghĩ phần duyên
Thương thời tủi nguyệt vương mơ ão
Nhớ thuở buồn mây vướng mộng huyền
Gió gợn bao niềm bay viễn xứ
Nam cà bắc Lạng kịp đoàn viên 💄
12-01-16 🌲Thơ: Son Luong
🎊🎊🎊🎊🎊🎊
HỌA:
Võ Thúy Phượng
XIỀN ƠI...
🌹🎉🌿🍁🍬💥🍃
Cũng bởi do là muốn được tiên
Mà tui cực khổ kiếm ông tiền
Đêm về cụi cắm đầu mê mãi
Sáng cũng còng lưng ở chợ phiên
Mắt rũ thâm quầng đâu ngủ được
Chân rời rã mệt bước chòng chiêng
Ngày xuân kẻ sắm người khoe đẹp
Chỉ mỗi mình ta loạn bới Xiền...💄
🌲 Thơ: Võ Thúy Phượng
🎊🎊🎊🎊🎊🎊
À ƠI ! ...
À ơi ! kẽo kẹt gió sau nhà ...
Đẩy võng đau lòng hát điệu ca
Tiếng mẹ ầu ơ thầm tủi Nẫu
Chiều đưa lặng lẽ bước sang phà
Bao lần giậu đổ chàng quên nghĩa
Những bận thân nhàu ái bỏ Qua
Cũng bởi duyên buồn ai nhớ lại
Giờ đây lạnh lẽo với cung đà...
31.07.2016
Thơ; Giang Hoa
#######
HỌA;
Tuấn Tôn
CUNG ĐƯỜNG
********************
Vẳng tiếng sầu than cạnh ngõ nhà ,
Ơi à ! Võng đẩy vọng lời ca !
Ru hời kẽ kẹt trầm bay bổng ,
Võng lặng lờ đu sóng nhổi phà !
Kẻ trách tình xa dần hoại nghĩa ,
Ai hờn cách ngãi vội tìm hoa !
Cung đường giữ thuỷ chung còn lại ,
Để gãy cầu duyên mộng mất đà ... !
Thơ; Tôn Tuấn .
#######
CẢM TÁC;
Thanh Tung Nguyen
Nhìn ảnh cãm thấy thương thân
Một cô gái trẻ ngồi mình ru con
Đợi chồng cô gái lòng son
Chồng đi xa xứ vẫn còn chờ mong
Thu tàn chuyển bước đêm đông
Mưa buồn phố vắng cô mong chồng về
Xa nhau cách trỡ sơn khê
Xuân qua hè đến lòng tê tái lòng
Đời người bến đục bến trong
Mong em gặp được bến trong cuộc đời
Qua Fb gửi đôi lời
Chúc nhà thơ trẻ Giang Hoa thắm tình
Thơ;(NTT, Đà Nẵng 31/7/2016)
#######
HỌA;
Le Quoctrung
.....ÊM ĐỀM.....
Ầu ơi ... tiếng kẻo kẹt hiên nhà
Nhịp võng hôm nào tựa khúc ca
Giọng hát Bà len vào đáy dạ
Câu hò Mẹ lắng động lòng ta
Chiều quê vắng vẻ nghe buồn bã
Cảnh vật êm đềm chợt diết da
Cuộc sống nơi này không hối hả
Nhìn sông nước chảy nhẹ nhàng xa.
Thơ; Le Quoctrung
#######
TRÍCH;
Ông Già Chống Gậy
Mẹ ru con ngủ canh khuya
Thương thân cô phụ sớm trưa môt mình
Buồn vương ngọn nến lung linh
Bóng mẹ in hình con gọi ba ba *
* thiếu phụ nam xương
#######
HỌA;
Bảo Như
BẬU ƠI!
Khản tiếng "Bậu ơi" vọng khắp nhà ,
Đâu đây êm ái vẳng câu ca ...
Nhớ thời ấm cúng ôm con ngủ
Ghi lúc gian truân bước xuống phà
Chữ ái, lời nhân còn khắc đậm
Lòng si, tâm nhẫn không đi qua ...
Nồng nàn, tình thắm, hương lan tỏa
Chấp nhận đắm say ... chẳng với đà!
Thơ; Bảo Như
#######
HỌA;
Hoai Thuy To
NGƯỜI XƯA
Đã trọn mười năm bỏ xóm nhà
Nay mình trở lại nối tình ca
Người em ước thệ xưa còn võng...?
Có lẽ là không bậu đổi phà...?
Cảnh vẫn bình yên nồng sắc miệt...
Ta thì trắc trở nặng tình qua...
Người ơi có phải duyên trời định?
Cũng tại vì anh nhỏ chắc đà...?
Thơ; Hoai Thuy To
#######
HỌA;
Duc Solex
LỜI RU TÌNH BUỒN
Hoạ cùng Bich yên Nguyên
--------------------
Xào xạc lùa khe gió sau nhà
Quện buồn man mác điệu dân ca
Cung sầu reo rắt lời bay bổng
Bến vắng chiều hoang lỡ chuyến phà
Nặng tình sao nỡ quên ân nghĩa
Hàm ơn chẳng nhớ Bậu bỏ Qua
Thân thiếp giờ này mong tìm lại
Chàng nỡ rời sao bước sa đà
Hà nội 31/7/2016
Thơ; Duc Solex
#######
HỌA;
Huuchinh Dang
HẸN....
Một sớm chàng đi bỏ lại nhà,
Rằng : cho đám trẻ rộn lời ca,
Cầm tay hẹn ước tròn năm nữa,
Đón bạn tình chung cũng ấy phà,
Đã mấy thu vàng mưa lệ rớt,
Bao mùa lá đỏ nối cầu qua,
Mà sao dáng củ không hề gặp,
Thiếp vẫn hoài trông chẳng mất đà.
Thơ; Huuchinh Dang
#######
HỌA;
Hung Do
Lời ru tình ca:
Lời ru theo ta suốt cuộc đời
Đó là tình mẹ những buồn vui
Xua tan giá lạnh trời Đông đến
Dịu mát cơn nồng lúc hè sang
Dù có đi đến cuối con đường
Cuộc đời vẫn chưa hết vấn Vương
Lời ru đã trở thành huyền thoại
Một bản tình ca đẫm yêu thương
Thơ; Hung Do
#######
HỌA;
Tat Ha
VỌNG LẠI TIẾNG RU
À ơi làn điệu tiếng ru hời
Nặng trĩu tình thương dạ đầy vơi
Mênh mông lòng mẹ dài năm tháng
Tràn ngập đại dương rộng biển khơi
Sải cánh ngang trời về muôn ngả
Quay vòng đậu lại ở một nơi
Dẫu có ngàn xa hoà bóng nước
Làng quê in đậm một kiếp đời
Thơ; Tat Ha- 31/7/2016
#######
Họa;
Võ Thuý Phượng
NGHE TIẾNG HÁT RU
À ơi tiếng mẹ vẫn ơi à
Xa thẳm hồn con nỗi thẳm xa
Thả nốt đàn vang hoà nốt thả
Đà đưa giọng hát thoảng đưa đà
Ngả nghiêng phím dạo hoài nghiêng ngả
Mà mượt cung tơ vẫn mượt mà
Lả lướt đêm dài buông lướt lả
à ơi tiếng mẹ vẫn ơi à
Thơ; Võ Thuý Phượng
#######
HỌA;
Nguyễn Chiến
…..LỜI RU ….
Đường mơ trải nguyệt với cây nhà
Trúc liễu ru lời bản nhạc ca
Lẩy trỗi rung đàn vang bỏ bến
Chùng dây gió thổi mãi bên phà
Trăng ngà phủ bóng lòng se lạnh
Dõi bạc giăng hồn nghĩ lại qua
Tủi hạ buồn xưa tình ngỏ ý
Sầu thu thuở ấy vẫn la đà …
Thơ; Nguyễn Chiến
########
HỌA;
My Chau Nguyen
--- CÒN ĐÂU ---
Lời ai nức nở vọng bên nhà
Điệu oán cung buồn võng đẩy ca
Những trách lầm tin người bội phản
Thêm hờn oán giận kẻ xua phà
Nhiều năm ái đoạn đành xa nghĩa
Trọn kiếp tình chia cũng phải qua
Gọi khẽ mà sao lòng thấy mỏi
Còn đâu một thuở tiếng chung đà..
------------------ MC 3kn 31.7.16
#######
HỌA;
Khanh Trần
TÌNH BẠN
Rạo rực niềm vui khách đến nhà
Người xe tấp nập cảnh vào ra
Nụ cười rạng rỡ ta bên bạn
Nét mặt hân hoan bạn với ta
Chén rượu lâng lâng tình dậy sóng
Lời thơ xao xuyến nghĩa đơm hoa
Thân thương tứ hải giai huynh đệ
Phúc lộc xuân ban khắp mọi nhà.
Thơ; Khanh Trần
#######
HỌA;
Thy Nguyễn
DÁNG XƯA ...
Gió thổi lung lay liếp cuối nhà
Tay run cất tiếng nhẹ ru ca
Từng đêm bếp lửa ngồi đun củi
Mỗi sáng mâm xôi bước đến phà
Nghĩa Mẹ Sông Đà đừng đánh mất
Công Cha Núi Thái chớ cho qua
Giờ đây khuất nẻo phương trời ấy
Bóng dáng thân yêu mãi đậm đà.
TN 31-7-16
Ảnh của Thy Nguyễn
#######
HỌA;
Hoang Vu
HOÀNG LÃO TÀ...
Ta cũng mang tên gọi Lão Tà
Hình thì không có tự tìm ra
Dung nhan ngày tháng mài nên rã
Sắc diện thời gian gặm mới già
Viết chữ sai hoài câu hỏi ngã
Mần thơ trật mãi luật đường pha
Làm quen kết bạn phây tá lả
Bởi vậy cho nên muốn hết đà...
Thơ; Hoang Vu-31.07.16
#######
MỘ CỤ TÚ XƯƠNG
" Tung hoành trục khoán "
Kìa ai chín suối xương không nát
Có lẽ nghìn thu tiếng vẫn còn
Thơ : cụ Tam nguyên Yên Đổ
******
KÌA mộ xuôi nằm xác thịt chôn
AI kia để lại chữ sao mòn
CHÍN tầng trời đất hoài lưu giữ
SUỐI nhạc vần thơ mãi khắc tồn
XƯƠNG rã giữa ngàn se sắt lá
KHÔNG mờ bên núi cảnh chon von
NÁT lòng vang vọng tên người khuất
CÓ LẼ NGHÌN THU TIẾNG VẪN CÒN
31.07.2017
Thơ: Giang Hoa
" Câu thơ cụ Yên Đổ viếng thăm mộ cụ Tú Xương
Thứ Tư, 26 tháng 7, 2017
CHUYỆN TÌNH
* Xa luân bát bộ
1
Nè O có trở về thôn Vĩ !!
Ấy bậu đừng đi hẹn ngõ cầu
Lễ vật người trao còn hỏi trước
Mâm trà mạ đáp vẫn hằn sâu
Trầu cau kết nguyệt sang thời cuối
Chén rượu se duyên nhớ buổi đầu
Chuyện của mình nên chồng vợ mới
Mà sao rẽ thúy nợ còn đâu
2
Giờ yêu cũng bởi lắm khi cầu
Phải lụy con đò xưa bữa trước
Sướng khổ tâm chùng mắt cạn sâu
Vui buồn bóng rũ thêm lần cuối
Đành thôi mãi nghĩ thuở ban đầu
Đã vậy hoài mơ chiều nắng mới
Dệt để mai nầy sẽ biết đâu
Vầng mây vẫn lướt ngoài sông Vĩ
3
Say lòng vẽ cảnh ngày xa trước
Ấm cõi nên giờ dạ đã sâu
Giữ lấy tâm lành chan mộng cuối
Còn gom ý đẹp với tình đầu
Êm đềm ánh nguyệt soi hồ mới
Lả lướt thân kiều gợn gió đâu
Gảy phím dương cầm vang tiếng Vĩ
Ôm đàn thả phách dệt cung cầu
4
Bởi nốt cao trào điệu rất sâu
Mà âm thấp nhịp dây chùng cuối
Hồi rung tiếng vọng cách câu đầu
Khúc giục ca vờn chia ngữ mới
Khoảng khắc tim choàng ngập sắc đâu
Thời gian dạ ủ xuyên bờ Vĩ
Dừng chân đổ bến luyến neo cầu
Cuộc sống bình an vì lẽ trước
5
Khắp nẻo trần gian miền đó cuối
Trên đường bụi cát bể kia đầu
Niềm trao nhận kiếp luân hồi mới
Nỗi ẩn cho đời bạc cõi đâu
Chữ viết từng trang lề sáng Vĩ
Vần in nép kẽ ánh lam cầu
Hương ngào hứng giọt sương mùa trước
Xếp cánh hoa nồng tận phía sâu
6
Hoàn tánh điền viên lại bắt đầu
Xin người tái ngộ từ đây mới
Hợp hòa trọn vẹn có ngờ đâu
Lẫn lộn cho tròn không tưởng Vĩ
Hữu dạ toàn tâm bất kiến cầu
Giao trời mỹ diện vô hình trước
Để mặn tương phùng biển khắc sâu
Thuyền qua ghé đảo trăng vừa cuối
7
Tan tành kẻ phải tô màu mới
Vụn vỡ ai đành ngắm cảnh đâu
Hạ chí mùa kia sầu tuyết Vĩ
Thời thu ngõ ấy úa hương cầu
Tang bồng hỡi bậu cùng Quyên trước
Uyển nhã ơi người lắp biển sâu
Cực khổ qua rồi xây hạnh cuối
Hay là ước nguyện thệ lần đầu
8
Chim sà giữa bãi bóng giờ đâu
Én lượn tầng không nghiêng nắng Vĩ
Gấm vóc tơ hồng đợi tháng cầu
Kiệu vàng chỉ thắm đan ngày trước
Ông bà mấy họ nối dòng sâu
Cha mẹ hai bên nguyền nghĩa cuối
Gả cưới thêm rồi tựa lúc đầu
Chúc nồng môn hỷ cập đò mới
14.07.2017
Thơ: Giang Hoa
CHUYỆN TÌNH
* Xa luân bát bộ
1
Nè O có trở về thôn Vĩ !!
Ấy bậu đừng đi hẹn ngõ cầu
Lễ vật người trao còn hỏi trước
Mâm trà mạ đáp vẫn hằn sâu
Trầu cau kết nguyệt sang thời cuối
Chén rượu se duyên nhớ buổi đầu
Chuyện của mình nên chồng vợ mới
Mà sao rẽ thúy nợ còn đâu
2
Giờ yêu cũng bởi lắm khi cầu
Phải lụy con đò xưa bữa trước
Sướng khổ tâm chùng mắt cạn sâu
Vui buồn bóng rũ thêm lần cuối
Đành thôi mãi nghĩ thuở ban đầu
Đã vậy hoài mơ chiều nắng mới
Dệt để mai nầy sẽ biết đâu
Vầng mây vẫn lướt ngoài sông Vĩ
3
Say lòng vẽ cảnh ngày xa trước
Ấm cõi nên giờ dạ đã sâu
Giữ lấy tâm lành chan mộng cuối
Còn gom ý đẹp với tình đầu
Êm đềm ánh nguyệt soi hồ mới
Lả lướt thân kiều gợn gió đâu
Gảy phím dương cầm vang tiếng Vĩ
Ôm đàn thả phách dệt cung cầu
4
Bởi nốt cao trào điệu rất sâu
Mà âm thấp nhịp dây chùng cuối
Hồi rung tiếng vọng cách câu đầu
Khúc giục ca vờn chia ngữ mới
Khoảng khắc tim choàng ngập sắc đâu
Thời gian dạ ủ xuyên bờ Vĩ
Dừng chân đổ bến luyến neo cầu
Cuộc sống bình an vì lẽ trước
5
Khắp nẻo trần gian miền đó cuối
Trên đường bụi cát bể kia đầu
Niềm trao nhận kiếp luân hồi mới
Nỗi ẩn cho đời bạc cõi đâu
Chữ viết từng trang lề sáng Vĩ
Vần in nép kẽ ánh lam cầu
Hương ngào hứng giọt sương mùa trước
Xếp cánh hoa nồng tận phía sâu
6
Hoàn tánh điền viên lại bắt đầu
Xin người tái ngộ từ đây mới
Hợp hòa trọn vẹn có ngờ đâu
Lẫn lộn cho tròn không tưởng Vĩ
Hữu dạ toàn tâm bất kiến cầu
Giao trời mỹ diện vô hình trước
Để mặn tương phùng biển khắc sâu
Thuyền qua ghé đảo trăng vừa cuối
7
Tan tành kẻ phải tô màu mới
Vụn vỡ ai đành ngắm cảnh đâu
Hạ chí mùa kia sầu tuyết Vĩ
Thời thu ngõ ấy úa hương cầu
Tang bồng hỡi bậu cùng Quyên trước
Uyển nhã ơi người lắp biển sâu
Cực khổ qua rồi xây hạnh cuối
Hay là ước nguyện thệ lần đầu
8
Chim sà giữa bãi bóng giờ đâu
Én lượn tầng không nghiêng nắng Vĩ
Gấm vóc tơ hồng đợi tháng cầu
Kiệu vàng chỉ thắm đan ngày trước
Ông bà mấy họ nối dòng sâu
Cha mẹ hai bên nguyền nghĩa cuối
Gả cưới thêm rồi tựa lúc đầu
Chúc nồng môn hỷ cập đò mới
14.07.2017
Thơ: Giang Hoa
Thứ Ba, 25 tháng 7, 2017
BẾN MỘNG....
Cũng buổi thuyền đưa chuyến nọ về
Quay chèo mái đợi ngõ đường quê
Nhìn theo tủi ước bao lời thệ
Ngẫm lại sầu giăng chẳng ý nề
Vết ủ hoen mờ thơ trữ lệ
Loang chàm đượm phủ sắc tình mê
Nồng hương gửi lại hồn trinh trễ
Mộng hỡi....cùng ai thỏa bến thề...
25. 07. 2015
Thơ: Giang Hoa
*********************
HỌA:
THUYỀN MƠ...
Vượt sóng trùng dương mỗi buổi về
Theo chiều sóng lượn nẻo tình quê
Đường quanh ước những chung lời thệ
Ngõ vắng nguyền sao vẹn ủ nề
Phố nhỏ hoen mờ tâm trữ lệ
Đô thành thắm đượm dạ nhoài mê
Hồi xuân tuổi mộng còn chưa trễ
Bến đợi tình ươm thỏa chữ thề
.. Thơ: Văn Thơ 24. Jul. 2015
**********
HỌA:
QUÊ XƯA
Kiếm chút hành trang để trở về
Lai Bồng ngoạn thú thỏa hồi quê
Lòng thành vẹn giữ xong đời thệ
Dạ vững tròn duyên thoát kiếp nề
Cứu kẻ bần hàn mi ướt lệ
Dìu người lạc lối tỉnh cơn mê
Tam công giới luật đừng lơi trễ
Trí định thần an chẳng lỗi thề.
Thơ: Ngô tuấn
**********
HỌA:
ÉN VỀ
(Nđt - y vận)
Tình thân bạn hữu Yến bay về
Kỷ niệm ghi rồi mãi lúc quê
Xứ Quảng vào đây lòng đã thệ
Sài Đô ở đó dạ sao nề
Sum vầy hớn hở chừng rơi lệ
Gặp gỡ tưng bừng cứ mải mê
Bởi tại lâu ngày vui chắc trễ
Rằng chưa thỏa mãn ước mong thề.
Thơ: Trần Tòng - 25/7/2015.
************
HỌA:
BƯỚC VEN LỀ...
(Nđt. Nhất vận)
Đường xưa lặng lẽ vác thân về.
Vẫn trộm thương thầm ả̉ gái quê.
Chắc hẳn em đà quên chữ thệ.
Và sao bạn cũ nhớ câu thề.
Do vì bận đó mình qua trễ.
Bởi nhẽ đâm giờ dạ tái tê.
Lỡ gửi hương tình kia một vế.
Đành cam ẵm tủi bước ven lề
Thơ: Quang Ha - QH.25.07.2015
**************
HỌA:
VÔ ĐỀ...
Đứng gọi người đi hãy trở về !
Xin đừng trốn biệt cảnh tình quê
Đường xưa vẫn đó nào quên thệ
Nẻo ấy còn nguyên mãi vẹn nề
Nhẫm đếm thời gian buồn nhỏ lệ
Qua ngày lại tháng tủi dòng mê
Bao giờ trở lại... bao giờ thế
Có phải rằng quên biệt chữ thề?
Thơ : Saola Sao
*************
HỌA:
GIỮ VẸN TÌNH.
Chiều hè tím nắng dõi say mê
Man mát lòng buồn ngắm đồng quê
Thuở ấy vào quân anh quyết thệ
Khi nào chiến thắng trọn lời thề
Đồng xanh lúa chín bao lần gặt
Vợ nhớ con mong chẳng thấy về
Én liệng bao lần tình chớm lệ
Vọng phu nguyện giữ vẹn câu thề
25.7.015. Thơ : Hieu Nguyen Minh
*************
HỌA:
NHỚ QUÊ...
Dõi phía trời xa lại muốn về
Sao lòng nặng trĩu nhớ hồn quê
Vì tâm khắc khoải vang lời thệ
Để dạ miên man vọng não nề
Xóm ngõ ngày đi người khích lệ
Bên đường buổi tiễn kẻ cười mê
Thầm nghe phía ấy gia đình cũng
Ngóng gửi ngàn mây tiếng hẹn thề.
Thơ: Vương Đào
*********
HỌA:
Hà Xuân Thạch
AN PHẬN
Đò xưa nhớ lại bến trăng về
Thuở ấy quay chèo quyết bỏ quê
Biệt xứ dòng trôi quên ước thệ
Sang ngang đỗ lạ đến phù nề
Trầm tư cảnh cũ lòng rơi lệ
Ngẫm những phong thời trí hoảng mê
Chán chốn thành đô đêm mãi trễ
Tìm nơi an phận hối lời thề.
Thơ: Hà Xuân Thạch 250717
*********
Chủ Nhật, 23 tháng 7, 2017
LỜI CỦA BIỂN ...
Có bao giờ sóng nghe lời biển hát
Hay sóng say tình khao khát hoang liêu
Để thu sầu khắc khoải đợi bao điều
Mặc cho biển với gió chiều hoang lạnh
Sóng đâu hiểu nỗi lòng biển hiu quạnh
Sóng lạc hồn cuộn gió mạnh triều dâng
Sóng xô bờ uẩn khúc mộng bần thần
Sóng hững hờ cứ ngại ngần ẩn khuất
Biển lắng nghe sóng rì rào hôn cát
Lời tự tình ru khao khát bao ngày
Nhìn tơ trời níu sợi nắng ban mai
Ôm nắng tím hình hài sương gầy úa
Hoàng hôn lặn soi bóng mình trên lụa
Biển thì thầm sóng gợn múa lăn tăn
Vết lăn trầm lượn gót liễu in hằn
Vỗ hồn ai đêm trọc trằn hoang dại
Tự bao giờ ánh chiều tà e ngại
Đuổi sóng về biển hãi hùng chết thu
Ngọn hải đăng rực tỏa phủ sương mù
Biển hờn sóng một chiều thu tha thiết
Tự bao giờ sóng trải hồn xanh biếc
Để bóng hình thương tiếc lạc ngàn sao
Giữa tinh khôi ký ức lại dâng trào
Tung bọt trắng ngược vào trong tiềm thức ...
24.07.2016
Thơ; Giang Hoa
#######
HỌA;
Nguyễn Chiến
…..THUYỀN VÀ BIỂN
Thuở hồng hoang biển vươn mình ca hát
Những vần thơ dào dạt khúc tình yêu
Gió buồm căng thỏa trí ước bao điều
Thuyền cập bến hồn tiêu diêu tỏa sáng
Sóng nâng mình đưa thuyền trôi bảng lảng
Đưa tâm hồn sáng rạng lúc hừng đông
Sóng nhẹ nhàng êm ái ngược xuôi dòng
Không chao đảo cặp bến bờ yên nghỉ
Biển gồng mình có cần đâu suy nghĩ
Bão táp buông chèo đợi gió lặng ra khơi
Biển hờn đây gió dập khoảng mây trời
Thuyền bị sóng tung bọt mù vẫy gọi
Để hồn ai vẫn còn đang mong mỏi
Biển và thuyền tiếng nói rất yêu kiều
Vẫy bài ca đẹp khúc nhạc gửi bao điều
Thêm sóng vỗ hòa âm cùng nỗi nhớ
Biển tâm tình ….
………hồn thơ ca dang dở
Để cho thuyền ….
……….bỡ ngỡ giữa dòng trôi ….
Thơ; Nguyễn Chiến
#######
HỌA;
Hung Do
NHÂN QUẢ BIỂN-SÓNG ...
Không còn sóng biển đâu hát nổi
Không có tình biển chết lạnh bẫng
Từ sự sống đến cõi Vĩnh hẫng
Ngàn Nãm qua biển luôn nức nở
Khi Hiền Hoà biển là hơi thở
Đem cho đời sự sống tình Thơ
Âm hưởng tràn ca khúc mộng mơ
Xanh dịu ngát đường tơ cuộn sóng
Biển giận màu xanh thành đen xẫm
Sóng cuộn trào bi tráng khúc ca
Âm Thanh rơi ngất đoạn nhạt nhoà
Biển mù mịt sóng oà tơi tả
Biển và sóng phạm trù nhân quả
Nơi cõi Trần tạo hoá sinh ra
Đã làm lên bao bản tình ca
Trong cõi sống muôn màu vật vã
Thơ; Hung Do
#######
HỌA;
My Chau Nguyen
--- KHÔNG ĐỀ. ---
-------- họa nguyên vận
Có bao giờ.. em nằm nghe gió hát
Dưới hàng dương.. bờ cát vắng tịch liêu
Rồi ước mơ.. khao khát.. với những điều
Mặc thế sự.. còn bao nhiêu ấm lạnh
Sóng đâu hiểu.. một mình em cô quạnh
Sóng vẫn vô tình.. vỗ mạnh cao dâng
Em miên man.. suy nghĩ đến thất thần
Niềm yêu mến.. bao lần còn che khuất
Những dấu chân.. còn in trên bờ cát
Như chờ mong.. dào dạt những đêm ngày
Sóng vô tình.. xóa sạch chỉ một mai
Để thương nhớ.. hình hài thành héo úa
Mây ngàn phương.. như rũ mành giăng lụa
Gió nhẹ nhàng.. mưa cũng bủa"lăn tăn"
Đã bao năm.. tình ái những vết hằn
Người chờ đợi.. nét nhăn.. thành ngây dại
Chiều dần buông.. lòng cũng càng thêm ngại
Như năm nào.. tê tái một chiều thu
Ai dang tay.. vén giúp những mây mù
Để tìm lại.. những ngày đầu thân thiết
Biển vẫn ngàn khơi.. mây trời màu biếc
Người đi rồi.. tôi biết phải làm sao
Đợi bảo giông.. với những ngọn sóng trào
Tôi sẽ mãi.. từng đêm còn thao thức
---------------------- MC. 3kn. 24.7.16
######
HỌA;
Viethuynh Dang
THUYỀN @ BIỂN
Thuyền ra đi buổi bình minh nắng gọi
Sóng xô bờ len lỏi dấu chân xưa
Rồi bỗng nhiên trời đổ một cơn mưa
Giông bão đến gió lùa bao lượn sóng
Thuyền ra đi với bao nhiêu ước vọng
Buổi đăng trình mơ mộng nēo trời xa
Thuyền chòng chành khi cơn sóng lướt qua
Thuyền xa biển đậm đà bao nỗi nhớ
Phương trời xa biết bao nhiêu trắc trở
Nhưng đêm về nhung nhớ tới biển xanh
Ước trời mây cơn gió mãi hiền lành
Con sóng nhỏ dệt thành bao ước nguyện
Thuyền đi xa sẽ quay về với biển
Nēo trời xa càng luyến nhớ yêu thương
Biển nhớ Thuyền cũng mơ mộng vấn vương
Đêm yên lặng trăng tròn đang tỏa sáng
Thơ; Viethuynh Dang
########
HỌA;
Phạm Văn Niêm
BIỂN - SÓNG
BIỂN im lặng lắng nghe từng tiếng động.
SÓNG kêu gào ầm thét với cuồng phong.
Lòng bao la bát ngát Biển mênh mông.
Nhưng muôn thuở mặn mà không thay dạ.
Thơ; Phạm Văn Niêm
#######
HỌA;
Nguyễn Thị Bích
Khắc khoải tầng không những áng hồng
Mây buồn lặng lẽ khoảng trời trong
Vầng trăng quyến luyến vương tình mộng
Gió quyện mây hờn vạn nẻo mong
Biển gọi tên em trào gợn sóng
Ven bờ cát đợi mỏi mòn trông
Mênh mông biển biếc lòng ai ngóng
Vạn dặm người xa có thấu không.
Thơ; Nguyễn Thị Bích
#######.
HỌA;
Mãi Một Niềm Đau
NHỚ CỐ NHÂN
______
Giữa đêm buồn, một mình nghe gió hát
Bởi yêu người, lòng tan nát cô liêu
Thuở ái ân,ai hứa đến trăm điều
Giờ tê tái, trong những chiều tuyết lạnh...
Anh đâu biết ,phương này em rất quạnh
Ôm con khờ, bao bất hạnh trào dâng...
Nỗi ưu tư, suy sụp cả tinh thần
Từng sợi nhớ, đã hằn nơi góc khuất
Xa thật rồi,bao dấu tình trên cát
Cuộc đời em,bi đát nối theo ngày
Lối xưa về,còn nguyên dáng hoa mai
Anh hạnh phúc, cùng ai..em héo úa
Em áo vải, người ta thì áo lụa
Vỡ buồng tim,..bay tỏa sóng *lăn tăn*
Muốn quên đi,sao kỷ niệm mãi hằn
Đời vật vã, nhọc nhằn vì con dại...
Cố nhân ơi,có bao giờ anh ngại..
Nhớ về em, đêm hoang hoải trời thu
Khóc vì anh, nên đôi mắt đã mù
Có đôi lúc,em oán thù thảm thiết..
Rồi bỗng nhớ, những lần trên cỏ biếc
Môi kề môi,mãi miết ngắm trời sao
Rồi nhìn con, tự nhủ lệ tuôn trào
Anh chẳng hiểu,lệ nào em thổn thức...
Thơ; Mãi Một Niềm Đau
#######
HỌA;
Thu Vân
CÔ ĐƠN TRƯỚC BIỂN
Sóng rì rào vỗ bờ như khẽ hát
Mà vẫn không làm vỡ̃ náṭ cô liêu
Trước biển sao vẫn thấy sự tiêu điều
Hoang vắng vớí tiếng nhạny kêu chiều lạnh
Đứng trước biển thấy lòng càng hiu quạnh
Nhìn sóng đùa mà canh cánh sầu dâng
Vẫy vờn chi xin hãy nổi sóng thần
Cuốn cô đơn vỡ tan dần lấp khuất
Lê gót nhỏ đặt nhẹ nhàng in cát
Chân dấu hằn không vỡ nát từng ngày
Từ chiều này rồi để đến chiều mai
Vẫn còn đó nguyêń hình hài không úa
Nhìn bãi cát mịn mềm như tơ lụa
Sóng xô đùa như gợn dũa lăn tăn
Loang vào thêm xóa chân vết in hằn
Cho hiu hắt với những lần ngơ dại
Đứng trước biển bao rũ sầu không ngại
Được thả mình trong hoang hoải sầu thu
Một mình thôi từ chiều tới khuya mù
Nghe sóng vỗ như lời ru thắm thiết
Biển vẫn thế ̀bao la màu xanh biếc
Dãy Ngân Hà mãi sáng tuyệt ngàn sao
Nhưng cô đơn sâu thẳm cứ dâng trào
Trong hiu hắt thấy lao đao tiềm thức.
Thơ; Thu Vân.̀
#######
HỌA;
Hiệp Khách Đa Tình
.....BIỂN............
Biển. .lúc nào cũng đẹp.........
Khi bình minh lên từng con sóng lao xao.
Áng mây vờn xen những cánh Hải Âu.
Bờ cát dài. vẫy chào cơn gió mới....
Ta thấy lòng mình vui phơi phới..
Cả những khi mưa tuôn bão nổi.
Cả những khi từng con sóng cuộn trào.
Trong tận cùng Biển vẫn đẹp biết bao.
Đó là lúc biển dâng tràn thương nhớ...
Và những khi hoàng hôn buông bỡ ngỡ.
Biển êm đềm như một khúc tình ca
Có khác nào. . Em nhỉ mối tình ta..
Dịu dàng đó. ..giấu trong lòng. .bão tố........!!!.
Thơ; Hiệp Khách Đa Tình.
#######
Tuấn Tôn
BỌT SÓNG
***************
Gió và sóng ru lời biển hát ,
Vẫn đêm ngày dào dạt tình ca !
Chân mây góc biển nhạt nhoà ,
Trăng thu vằng vặc dáng ngà cô liêu !
Sóng có nhớ bao chiều hiu quạnh ,
Vẫn vô tình ập mạnh biển dâng !
Sóng xôn xao dạ bần thần ,
Bâng khuâng trời biển khuất dần vào đêm !
Dải cát trắng sóng mềm hôn mãi ,
Khúc tự tình giăng trải đêm ngày .
Tơ trời níu mộng hồn say ,
Sắc tim tím giọt sương gầy đọng vai !
Bóng tà khuất vương dài trên cát ,
Tựa lụa mềm sóng dạt lăn tăn ,
Gót sen dáng liễu in hằn ,
Bờ hoang hoải những trọc trằn đơn côi !
Tràng sa cát sóng bồi tan cát ,
Thu vừa sang bát ngát triều dâng .
Hải đăng lấp loé xa gần ,
Mù giăng sóng dậy mong gần chờ xa !
Mùa sóng dậy biển ngà biêng biếc ,
Thu sang mà biền biệt trăng sao .
Niềm xưa ký ức vẫn trào ,
Sóng tung bọt sóng , tình xao xác tình !
Thơ; Tuấn Tôn
#######
HỌA;
Tuan Ngo
CHỪNG NÀO BIỂN SỐNG ?
Tôi hằng nghĩ biển muôn đời vui hát
Chứ đâu ngờ nhợt nhạt cảnh hờn liêu
Vẻ sầu tư như thầm gởi quan điều
Hận lắm lắm mỗi khi chiều se lạnh
Quan nào hiểu bao mảnh đời dân quạnh
Quan đâu tường già chạnh nỗi sầu dâng
Quan biết đâu trẻ nhỏ cũng nao thần
Quan vô cảm nợ nần dân lãng khuất
Dân yêu biển luôn trải mình trên cát
Gió du dương hòa nhịp hát đêm ngày
Sóng vỗ về ru dạ những sớm mai
Ai nỡ tạo thảm tai dòng biển úa
Nhớ xưa biển xanh dờn như thãm lụa
Sóng nô đùa nhảy múa gợn lăn tăn
Nay cô đơn bởi những vết thương hằn
Thầm trách kẻ gây biển cằn rõ dại
Lời biển tỏ Formosa nào chớ ngại
Cớ chi mầy nỡ hại biển muôn thu
Lũ quan tham có mắt cũng như mù
Biển đã chết dân trù bây thảm thiết
Đến khi nào biển hồi sinh trở biếc
Ngư dân mừng mở tiệc dưới trăng sao
Vũng Áng xanh tôm cá cũng vui trào
Toàn dân Việt lưu vào trang tiềm thức ...
Thơ; Tuan Ngo
#######
HỌA;
Tat Ha
NỖI LÒNG CỦA BIỂN
Sóng ồn ào nói thay lòng của biển
Màu xanh thẳm biển tình yêu đằm thắm
Muối mặn mòi khát khao bờ lắm lắm
Ngàn năm xưa biển khát mãi đi tìm
Có những ngày biển hiền dịu lặng im
Trong lòng nước trực cuốn chìm bờ cát
Biển và bờ từ ngàn năm vẫn hát
Con sóng nhô tung bọt trắng trời
Biển và bờ gắn bó lắm anh ơi
Đừng vô vọng nhìn mặt trời xế bóng
Ánh chiều tà , ánh sáng vàng hy vọng
Theo nhịp bay đôi cánh hải âu
Biển với bờ bất tận độ sâu
Nào ai dễ nhìn sắc màu mà biết
Sóng nhịp nhàng là muôn thời bất diệt
Con sóng xô khe khẽ hôn bờ
Biển và bờ nhiều lúc rất nên thơ
Cơn gió hát và mộng mơ chao đảo
Sóng bạc đầu tạo nên là do bão
Dưới lòng sâu biển muôn thuở dịu êm
Biển ôm bờ cùng ngắm ánh trăng lên
Ngắm ánh nắng muôn màu tia sáng
Ánh hào quang lung linh chiếu rạng
Một ngày vui háo hức biển bờ
Lòng biển em gửi lại những vần thơ
Như tâm trạng từ bao giờ sâu lắng
Biển mênh mông ôm vào lòng ánh nắng
Mãi bên bờ hát khúc nhạc yêu thương
24/7/2016-Thơ; Tat Ha
#######
HỌA;
Phạm Trọng Tân
BIỂN QUÊ ...
Biển quê hương bao đời vang khúc hát!
Sóng buồn vui khúc nhạc vỗ bờ vàng...
Hàng dừa xanh rộn ràng, tình dào dạt...
Những con thuyền ngào ngạt vị đại dương!
Chiều nhẹ nắng, trẻ nô đùa bãi cát!
Lộng cánh diều, gió mát giỡn tuổi hoa...
Mẹ lặng nhìn, mãi dõi ngóng khơi xa...
Vẫy đàn con reo ca theo luồng cá!
Dáng cha gầy, lắng bao điều suy ngẫm!
Thời trẻ trai, gửi gắm biển một đời...
Cứ lênh đênh, chơi vơi, tình vương vấn...
Hòa lòng vào muối mặn, thắm tình người!
Em lặng lẽ ngắm trăng vàng trên sóng!
Ngồi thẫn thờ, lắng đọng một miền mơ...
Bỗng âm vang tình thơ thời xa vắng...
Biển bình yên một thuở... rộn ngày xưa!
Sóng cứ vỗ ngàn đời hôn bờ cát!
Giọng nhẹ nhàng, ngây ngất những dáng thương...
Khi dữ dằn, giận phường gian, bội bạc...
Cơn cuồng phong quét sạch lũ sói lang !
Thơ; Phạm Trọng Tân
######
HỌA;
Độc Cô Cầu Bại
- - - CÁT KHÓC - - -
Từ thuở trời đất hỗn mang
Biển từng để sóng mơ màng ngẩn ngơ
Đem mây trộn gió hòa thơ
Để trăng buốt lạnh- sao mờ luyến lưu
Rắc nắng ấm mỗi buổi chiều
Gieo bao thương nhớ hắt hiu lòng người...
Để sông để núi chơi vơi
Để mây để nước trao mời tình nhau...
Riêng cát quằn quại xót đau
Sóng vờn nhè nhẹ... Chơt ào ạt trôi!...
Sóng lìa cát - cát bồi hồi
Thờ ơ biển vắng... nụ cười ngẩn ngơ!
Vô tình sóng vẫn vỗ bờ
Để cát ngơ ngẩn thẫn thờ nhớ thương
Lặng lẽ mang mối tơ vương
Hạnh phúc đời thường để biển ngẩn ngơ
Cát chờ sóng - sóng xô bờ...
Cát khóc rời rã - biển bơ vơ buồn !...
Thơ; Độc Cô Cầu Bại
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)