Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017





LỠ DUYÊN

Từ hôm có kẻ đã theo chồng
Dạ vẫn mơ về cảnh phía đông
Bữa nọ con đò neo lẻ bóng
Ngày kia cánh nhạn đảo đen dòng
Chao tình bão đổ nhìn cơn sóng
Giận nghĩa mây quần đẩy nước rong
Lãng tử chờ khi dừng gió lộng
Chèo sang đón bậu ở nơi đồng
                       12.06.2017
                  Thơ: Giang Hoa

********

CẢM TÁC:
Phạm Đăng Huy

Vẫn biết rằng em đã theo chồng .
Ta về gối mộng thả hồn đông .
Lỡ chuyến vu qui ngày đưa tuyễn .
Bến đành lỗi hẹn với đò ngang .

Những tưởng rằng em sẽ mong chờ .
Ta còn mang nặng nợ thành danh .
Chờ sáo sang sông mình ta khóc .
Cô sầu ôm mộng chữ công danh .
Thơ: Phạm Đăng Huy

********

HỌA:
Trong Nghia Nguyen

GHEN

Thấy kẻ lăm le cặp với chồng
Nàng bèn dõi bóng tự đằng đông
Sáng mờ chợt bóng người đi tới
Phía trước trông hình đó kẹt dòng
Cơn giận trào lên tim bỗng nghẹn
Uất hờn lấn tới dạ buồn rong
Vung chày định choảng tay tình địch
Lại hoá " nhà ta" định.... xuống đồng.
Thơ: Nghia Trong Nguyen

*********

HỌA:
Thanh Thảo Tran

CHỬA  CÓ  CHỒNG

Khổ nỗi Em đây chửa có chồng
Đêm tàn chăn ấm vẫn nằm không
Trai thì những buổi bên triền ruộng
Gái trẻ hằng đêm mãi ngóng trông
Lắm lúc buồn tình mong rẽ bến
Nhiều lần chán nản phận môi hồng
Lòng đau thổn thức từng cơn mộng
Chẳng lẽ ôm mền lạnh gió giông .
Thơ: Thanh Thảo Tran

********

HỌA:
Xuân Hưng

( họa Y ĐỀ )

Bậu đã rời quê để lấy chồng
Theo chàng lãng tử tận trời đông
Vườn duyên đã dựng giờ tan bóng
Ngõ ái vừa xây hiện đổ dòng
Nghĩa gửi ngày xưa tan bọt sóng
Lời ghi buổi nọ rã mây rong
Con đò kỷ niệm nằm im ngóng
Thấy một mình tôi ở giữa đồng
Thơ: Xuân Hưng

*********

HỌA:
Đình Tự Liêu

NỖI NIỀM

Từ dạo người yêu đã lấy chồng
Canh trường trở giấc nỗi sầu đông
Hương xưa còn đượm hoài say mộng
Bến cũ thuyền xuôi vội đổi dòng
Xao xuyến bờ mơ tình dậy sóng
Mơ màng luống ái nghĩa trôi rong
Phương trời cách biệt lòng trông ngóng
Kỷ niệm hằn sâu thuở mục đồng
Thơ: Liêu Đình Tự

********

HỌA:
Bap Lục

TỦI

Bữa đó nàng kia lại rủ chồng
Ra ngoài bến gỗ ở làng đông
Làm ta khắc khoải cô hình bóng
 Để họ âm thầm dáng ẵm dòng
Nghĩa tận nay thành cơn đảo sóng
Tình chung hóa cuộn cũng thềm rong
Trai làng nhã ý nhìn trao lộng
Lãng tử  vờn câu thấy bậu đồng.
Thơ: Bap Luc

*********

HỌA:
Như Bảo

EM CÓ CHỒNG

Đành nhé! Đành thôi, em lấy chồng
Từ nay Tây đó thì đây Đông
Vì ai mà cách ngăn hình bóng 
Bởi kẻ rẽ chia dẫu ngược dòng
Ấp ủ bao phen ,Xôi vẫn hỏng
Quây quần lắm bận ,Mãi chơi rong
Xin người, Đừng nhớ, đừng trông ngóng
Hãy chúc phúc nhau ,Mau thắm nồng
Thơ: Bảo Như

*********

HỌA:
Diệu Hương

DUYÊN PHẬN

Giờ đây gái nhỏ đã theo chồng
Cách một cây cầu ở khúc sông
Phố thị đông người luôn đổ bóng
Làng quê lắm kẻ mãi theo dòng
Mai này muốn bỏ thôn lên sống
Buổi nọ quay về ngõ dưới không
Cũng muốn thay hình nhân đổi giọng
Vơ quàng gá tạm đỡ buồn mông
Thơ: Diệu Hương

*********

HỌA:
Tôn Tuấn

THUYỀN TƯƠNG
************************
        
Nhà bên thiếu nữ vội quy chồng ,
Đã ngỏ thương từ dạo cuối đông !
Để lỡ lời trao đành tịch bóng ,
Nên tàn ước hẹn phải yên dòng !
Lòng tan chữ thuỷ đau trào sóng ,
Dạ nát từ chung khổ đẫy rong !
Bão ái thuyền tương vào biển lộng ,
Chùa xa lạnh lẽo tiếng chuông đồng !
Thơ: Tuấn Tôn
                         
*********

HỌA:
Nắng Phai Chiều Xưa

TIỄN NGƯỜI 

Nghẹn tiễn người đi để lấy chồng 
Nghe buồn thấm lạnh ngỡ vào đông
Phiền ưu nẻo đợi trăng tròn bóng 
Mộng rũ đường giăng gió cuộn dòng
Những buổi ghen hơn mưa bạc sóng
Bao ngày tủi giận nắng vàng rong
Đành thôi trả hết niềm mơ lộng
Giẫm bước tràn mây ngập phủ đồng 
Thơ: Nắng Phai Chiều Xưa

**********

HỌA:
Hai Dang

_______Tự  Tình_______

Từ khi trở cách vợ xa chồng
Lỡ phận duyên đành phủ tiết đông...
Rệu rã đêm buồn thân lẻ bóng
Đòng đưa mộng tủi bến chao dòng .
Ươm tình vạn thuở tràn dâng sóng
Trả nghĩa muôn đời dịu mát rong .
Chỉ thắm tơ bày giăng ngõ lộng
Miền thơ vẫn hẹn ước tâm đồng !
___ Thơ: Hai Dang

*********

HỌA:
Hùng Xuân

SANG NGANG

Tự thuở sang ngang đi lấy chồng , 
Đêm hoài trăn trở chốn phòng không
Cớ sao tránh mặt quay ngang lối
Chẳng lẽ  xoay lưng trở ngược dòng.
Hãy nhớ ngày nao đi lướt sóng
Mà thương tháng nọ chạy chơi rong,
Mỗi khi chiều xuống mây lồng lộng 
Em sẽ nhìn ra giữa cánh đồng ....
12/6/2017- Thơ: Xuân Hùng

*********

CẢM TÁC:
Cát Diệu

NGHIỆP NỮ

Bữa nọ nàng ra phía cuối đồng
Khơi dòng nước chảy bé long rong
Ruộng nhà mới cấy cây chưa lớn
Đã có người sang hỏi cưới dòng

Thỏ thẻ quê người xa quá ngại
Chàng rằng cũng chỉ cách thôn đông
Thương cha nhớ mẹ lòng đau thắt
Nghiệp nữ sinh ra phải lấy chồng... 
Thơ: Diệu Cát

*********

CẢM TÁC:
Hung Do

THƯƠNG CON

Mẹ vẫn nhắc con chuyện lấy chồng
Trong lòng mâu thuẫn  khó nói không
Từ ngày cha mất nhà hai bóng 
Váng con rồi mình mẹ đêm Đông

Còn ạ khi con sáo sang sông
Là khi đứt đoạn một thờ Hồng
Vấn Vương day dứt cung trầm bổng
Để lại quê Hương cả cõi lòng
Thơ: Hung Do

*********

HỌA:
Thuần Hạnh

LÀM DÂU XỨ LẠ

Chiều nghe tiếng vịt trỗi rôm đồng
Muộn bãi yên triều buổi nắng rong
Dõi ngả hoàng hôn niềm gợn sóng
Nhìn sương đất mẹ nỗi tươm dòng
Canh sầu viễn xứ thương tìm cổng
Buổi dỗ quê nhà vọng hướng đông
Nghĩa nặng tình thâm hồn sẻ bóng
Ngày vương xứ sở bữa thân chồng
Thơ: Hong Mai - .12/06/17

*********

HỌA:
Vũ Sĩ Lâm

 "LỠ DUYÊN" 

Em đã từ anh đi lấy chồng
Từ nay hai ngả biệt Tây - Đông
Dứt tình em thuận chèo theo bến
Tuyệt nghĩa anh mang bước ngược dòng
Chỉ trách ông tơ làm rối chỉ
Để cho bà nguyệt gỡ không xong
Thôi đành gối chiếc mơ hồn mộng
Đợi kiếp sau may lại tác đồng .
Thơ: Vũ Sĩ Lâm

*********

HỌA:
Huyền Vang

LỆ ĐẪM

Lệ đẫm nhìn em buổi lấy chồng
Mây vần hỗn lọan phía trời đông
Buồn thiu chỉ đợi đi rẽ nước
Ngán ngẩm còn mong tới khỏa dòng
Mộng đuổi tàn canh thèm sóng vỗ
Mơ về rã cuộc tiếc thuyền rong
Đường duyên trắc trở hoài trông đợi
Số hẩm còn đâu tạc chữ đồng?!
THƠ: VÀNG XUÂN ngày 12/6/2017 

*********

HỌA:
Ban Ngo Duc

EM LẤY CHỒNG
(Nhị khúc liên hoàn )

Lệ nhỏ mi nhòa bữa tối đông
Nhìn em lặng lẽ bước theo chồng 
Còn đâu những buổi đùa trên sóng
Tiếc nhỉ bao lần giỡn cạnh sông
Ngõ ái giờ đây sầu vỡ mộng 
Vườn ân phút nọ chết say nồng
Em về bến đỗ khung trời rộng 
Én nhạn xa bầy hỏi lẽ không ?
***** 
Én nhạn xa bầy hỏi lẽ không ?
Nhìn xa nhỏ bước ở trên đồng 
Trà ngon mấy chén cay xè họng
Rượu ngọt vài ly đắng thấu lòng
Tiếng hẹn chôn rồi ai có ngóng ?
Câu thề lấp đậy bạn còn mong ?
Từ đây nguyện ước tan kỳ vọng 
Nước chảy về xuôi xẻ mấy dòng 
Thơ: Ban Ngo Duc-20/1/2017

*********

HỌA:
Luân Nguyễn

*****<LỠ DUYÊN>*****

Giận bạn, chia tay để lấy chồng
Rưng rưng lệ đọng ngoảnh về đông
Vườn xưa lặng lẽ người xuôi lệ
Bến cũ lao xao gió ngược dòng
Loạn nhịp con tim đầy luyến tiếc
Nhầm đường cõi dạ vẫn còn rong
Thương đau hối hận làm chi nữa
Đã lỡ duyên, nay liệu có đồng  
  (duyluannguyen  12/6/2017)

*********

HỌA:
Trần Cỏ May

CÒN AI NHỚ ĐỢI HẢ NƯƠNG ĐỒNG ?

Ngày naoi muội đó bỏ theo chồng
Để lại mình anh giữa tiết đông
Những buổi luôn về thôn một bóng
Bao ngày vẫn đến cạnh bờ sông
Câu thề  mãi đọng đầu con sóng
Nỗi hẹn hoài in cuối ruộng rong
Cũng bởi đường xưa giờ gió lộng
Còn ai nhớ đợi hả nương đồng
Thơ: May Cỏ Trần

*********

HỌA:
Hoa Diepanh

****** TìNH LY ******

Chồng chán tình ly phải chán chồngĐông chiều gió thổi lạnh chiều đông
Hẹn thề lỡ bước tan thề hẹn
Dòng lạc sa chân nát lạc dòng
Chuyến lỡ thuyền duyên đành lỡ chuyến
Rong đò bến nghĩa nỡ đò rong
Hết tàn tuổi mộng phai tàn hết
Đồng bỏ rời xa bậu bỏ đồng!!!
Thơ: Hoa Diepanh / 12/06/2017

*********

HỌA:
Trần Khải

---- SANG NGANG ----

Bỏ bạn giờ em sẽ lấy chồng
Theo người giặt áo ở làng đông
Ngày xa võng ấu sờn khuôn ngọc
Buổi cận tình ai rẽ cuối dòng
Ứơc đã mà hoa buồn ngọn sóng
Mơ rồi vẫn ái tủi bèo rong
Giờ con nước cũng ròng chân sậy
Vẳng lại chiều nay quẩn khói đồng...
Thơ: Trần Khải

*********

HỌA:
Bảo Bình

NGHE TIN EM LẤY CHỒNG

Hôm ấy nghe em đẵ lấy chồng
Tim anh vụn vỡ xót xa đong
Bao ngày ấp ủ tình nồng thắm
Giờ đã tan tành với bão giông
Khắc khoải đêm mơ ngày luyến nhớ
Ta từng hò hẹn cạnh bờ sông
Mừng em cất bước về bên ấy
Hạnh phúc cùng chồng thỏa ước mong
Thơ: Bảo Bình

*********

HỌA:
Hoài Xuân

GÃY PHẬN 

Nhìn em chậm rãi bước bên chồng
Chợt nhói hồn anh, tưởng tiết đông
Tỏ hẹn ngày mong chờ trở bóng
Giao thề tháng đợi đổi thay lòng
Nghiêng thuyền nước chảy hờ mây lộng
Quẹo lái neo đò giận nắng rong
Ngoảnh mắt chiều khơi tà áo mộng
Triền thôn gió dậy cả ven đồng.
Thơ: Hoài Xuân

*********

HỌA:
Nguyen Van Hung

BẾN HOANG

Đoạn tuyệt duyên ta để lấy chồng
Em ơi, giá lạnh buốt chiều đông
Bàng hoàng một nỗi đò riêng bóng
Chếnh choáng đôi phương nước lạc dòng
Hết cả hương say dìu dặt sóng
Còn đây lá rụng lững lờ rong
Trên bờ gió đảo từng cơn lộng
Bất chợt nghe tim chết giữa đồng
Thơ: Nguyen Van Hung

**********

HỌA:
Hùng Phi

_____BẬU THEO CHỒNG_____

Bậu nỡ thề quên bỏ lấy chồng
Khi vừa hạ vãn chuyển mùa đông 
Thuyền xưa quạnh quẽ ngày im bóng
Bến cũ đìu hiu buổi lặng dòng
Lũ nhạn âm thầm không quẩy sóng 
Bầy chim lặng lẽ chẳng còn rong
Tôi thì khắc khoải nhìn nơi lọng
Rão bước tìm em cả ruộng đồng.
Thơ: Phi Hùng        

**********

HỌA:
Tuấn Nguyễn

TÌNH LỠ

Bé bỏ vui chơi để lấy chồng
Anh về khổ sở suốt mùa đông
Bao ngày vất vả ôm hình bóng 
Buổi tối nằm mơ viết mấy dòng
Mộng mị nhiều đêm tình dậy sóng
Tương tư suốt buổi lại chơi rong
Thôi thì cứ để duyên trào lộng
Ngõ vắng đi hoang giữa cánh đồng
Thơ: Nguyễn Tuấn 12/06/2017

*********

HỌA:
Trần Thành Công

VÔ ĐỀ

Từ bữa nhỏ kia lỡ theo chồng
Cái nhóm thanh xuân cứ ngóng trông
Chờ xem con đò sang ngang ấy
Có rải theo chân xác pháo hồng
Năm canh ôm gối mơ ngày cưới
Hoàng tử trong mơ có đạt không
Giật mình mộng tỉnh môi vẫn hé
Ừ gái lớn lên phải được lòng
Thơ: Công Thành Trần

*********

HỌA:
Mười Nguyễn Văn

TIN EM LẤY CHỒNG

Mới được tin em đã lấy chồng
Lòng anh lạnh lẽo mỗi chiều đông
Thương khi đò nhỏ ngồi soi bóng
Nhớ lúc thuyền con thả giữa dòng
Chẳng biết sông tình đầy gió sóng
Đâu ngờ biển ái lắm rêu rong
Dòng châu lả tả trào tuôn lộng
Xối xả như mưa chảy ngập đồng...!
Thơ: Nguyễn Văn Mười

*********

HỌA:
Mạc Trọng Khánh

VẮNG CHỒNG

Lạnh lẽo đêm tràn khởi nhớ chồng
Âm thầm lặng ngẫm hẳn trời Đông
Chưa từng giải nỗi vào trong động
Vẫn  lựa  đầy dong thả giữa dòng
Phố thịnh nhờ buôn dành thỏa sống
Quê nghèo kiếm việc khỏi đời rông
Thuyền khơi gặp bão mơ về lộng
Lúa đổ  vì  mưa dễ ngập đồng  ...
Thơ: Mạc Trọng Khánh- 12-6-2017

*********

HỌA:
Hoai Thuy To

MẤT

Vẫn nghẹn vì em bỏ, lấy chồng
Còn đâu những buổi ấm hàn đông
Và nghe thổn thức: anh là mộng
Với dỗi triền miên kẻ lạc dòng
Kỷ niệm êm đềm sao nỡ chóng...
Xưa mùa lãng mạn cớ đành rong...
Tình yêu chỉ loại như là bóng
Đuổi bắt ngàn thu trãi vạn đồng
Thơ: Hoai Thuy To

*********

HỌA:
Khánh Trương

VÔ ĐỀ

Sáo đã sang sông đi lấy chồng
Nhưng lòng ở lại bến đò đông
Xuôi thuyền nước chảy thời không bóng
Ngược gió chim bay khắp một dòng
Trở mặt quay đầu khơi bọt sóng
Chia ly cách biệt đắm hàng rong
Đưa tình thiếu nữ trời hoa lộng
Đã khuất đò ngang bỏ cánh đồng.
Thơ: Khánh Trương

*********

HỌA:
Ngô Quang Hùng

TÌNH SẦU .

Giờ  em đã đẹp bước bên chồng 
Hãnh diện  đi về nẻo  phố đông
Bỏ lại  tình  kia thuyền  mãn lái
Lờ  quên kỷ  niệm  nước  xuôi dòng 
Thề non  tiếng thoảng mưa dề dãi
Hẹn cũ mây hòa gió  ruổi  rong 
Tức  tưởi  tim này  đêm giã biệt 
Lòng anh quặn thắt hỡi  hương  đồng 
12/6/2017- Thơ: Ngô Quang Hùng

*********

HỌA:
Nguyễn Chiến

CHUYẾN ĐÒ NGANG 

Dẫu đợi người xưa bởi lấy chồng 
Luôn chờ bến cũ cả mùa đông 
Đèn khuya rũ dạ trăng buồn bóng 
Ngõ vắng tàn đêm lệ tủi dòng 
Vẫn biết câu thề se biển lộng  
Nhưng còn chữ hẹn bỏ thuyền rong 
Hồn như tỉnh giấc còn say mộng
Cõi dệt mừng vui bởi ý đồng…
13//06//17- Thơ: Nguyễn Chiến

*********

HỌA:
Nguyễn Văn Nhã

BIẾT VẬY

Buổi ấy cô en đã lấy chồng
Mà người vẫn mộng đến phương đông
Dù đêm lẻ bóng cùng khao khát
Thấp thoáng hình ai lạc giữa dòng
Để sóng lô xô ngoài bến nhớ
Cho tình dạt nẻo chốn khơi rong
Thuyền bơi gió đẩy buồm đi tới
Khúc hát bay cao ở giữa đồng
13.06.2017
Thơ: Văn Nhã Nguyễn

*********

HỌA:
Nu Nguyen Dinh

LỠ DUYÊN

Tự thuở biết em đã lấy chồng
Xa vời cánh nhạn với mưa đông
Bến đò thuở ấy còn in bóng
Con nứớc nơi đây đã ngựợc dòng
Anh gửi tình theo vào đợt sóng
Em mong gió thổi để buồm rong
Ngọn triều non bạc trong chiều lộng
Đã cuốn bay đi một chữ đồng.
Thơ: Nu Nguyen Dinh

*********

HỌA:
Nguyễn Điền

HẾT DUYÊN

Thế là em đã bước bên chồng
Để kẻ cô phòng lạnh lẽo đông
Cánh nhạn vờn chao sầu lẽ bóng
Con đò lạc bến bỏ xuôi dòng
Chữ tình gãy đổ dâng trào sóng
Câu nghĩa lụi tàn hóa nước rong
Giã biệt người đi hòa võng lọng
Ta về mục cắc ở ngoài đồng./.
Thơ: Nguyễn Điền, 13/6/2017

*********

HỌA:
Phi Anh

XUẤT GIÁ

Từ khi cô gái sống bên chồng
Vò Võ Phương Trời tận Cõi đông
Dạo ấy đường xưa nào thấy bóng
Ngày qua bến cũ nước xuôi dòng
Thuyền Ra Cửa Bể nài chi sóng
Gió lọt sau rèm ở bến rong
Bến nước vầng trăng pha bóng lộng
Chiều hôm nắng nhạt lướt bên đồng
Thơ: Phi Anh

**********

HỌA:
Thanh Binh Do

CÒN NỢ ...! 🌴❤️❤️🌴❤️❤️🌴
                🌷❤️🎀❤️🌷
                     📚👬🖊
                          ❤️
          "Hoà Thơ GIANG HOA"
                         ❤️❤️
                       ☕️⛱☕️

Dẫu biết rằng Em đã có chồng !!!
Duyên phần Trắc trở rẽ Tây-Đông !!!
Nên đành tối lại nằm mơ bóng ! 💜
Cảm chịu sáng ra đứng ngó dòng !
Lấp lánh Trăng vàng vờn biển sóng!
Lẻ loi Thuyện nhỏ lướt sông rong !!
Mai nầy đối ẩm say hồn mộng❤️❤️
Trở lại Làng xưa gặt lúa đồng ! 🌴
                   🌷❤️🎀❤️🌷
                        ☕️⛱☕️
                             👬
                    12/6.❤️2017
                           TBĐ




GIẤC ĐIỆP ...

Điệp giấc phù vân giữa cảnh đời
Băng lòng thấy quạnh nẻo trùng khơi
Về thăm cổ mộ mờ sương khói
Trở lại hàng dương trống ngõ đồi
Mộng tủi tiêu điều chân rẽ bước
Tâm buồn vắng vẻ lệ trào rơi
Hồn đau nặng trĩu sầu cô lẻ
Cảm nhớ người xưa dạ rã rời ...
                     08.06.2017
               Thơ: Giang Hoa

*********

HỌA:
Khái Lê Đức

THĂM NÀNG

Thăm nàng giấc ngủ trọn muôn đời
Số phận an bài sóng biển khơi
Đượm nghĩa ân tình hương tỏa khói
Nồng nàn ngải thắm gió tìm nơi
Lòng đau Lệ chảy tâm sầu lẻ
Đứt ruột bờ mi dạ rối bời
Mãi nhớ thương em khi tuổi trẻ
Ngàn đau cổ mộ chẳng mong rời
Thơ: Lê Đức Khái

*********

HỌA:
Xuân Hưng

NGHĨA NẶNG TÌNH XƯA

Tình chia cắt nửa mộng tan rời
Nghĩ buổi ngày xưa lệ muốn rơi
Cõi tạm hai người không phủ lối
Trần gian một kẻ khuất sau đồi
Âm thầm bóng lẻ nhìn cây liễu
Lặng lẽ mình đơn ngó biển khơi
Nghĩa gửi hôm nào nay thấu nặng
Về thăm cổ mộ tiếc thương đời...
Thơ: Xuân Hưng

********

HỌA:
Trong Nghia Nguyen

NGƯỠNG MỘ

Rễ cây bao phủ đã bao đời
Khu cổ mát lành cứ thế khơi
Bướm lượn bên hương nơi cuối trảng
Ong vờn cạnh đoá ở bên đồi
Tạo thanh cảnh vật nền di tích
Khắc hoạ nên phần bậc đá rơi
Ai đến nơi này đều ngưỡng mộ
Ngắm nhìn thích mắt mãi không rời
Thơ: Nghia Trong Nguyen

*********

HỌA:
Thanh Thảo Tran

TA  MUỐN ...

Ta muốn lang thang giữa biển trời
Cho lòng thanh thản tựa trùng khơi
Tranh đua thế sự ôi ngao ngán
Bám đuổi công danh mệt rả rời
Lúc trẻ người lo tìm hạnh phúc
Khi già kẻ sợ sống đơn côi
Hỡi ơi ! Nhân thế sao mà chán
Lẩn quẩn lanh quanh hết một đời ..!
Thơ: Thanh Thao Tran

********

CẢM TÁC:
Bầu Trời Đêm

ĐỒI HOANG ...

Mộ cổ ngày xưa mãi quả đồi
Đêm về gió lạnh bởi mù sương
Miền hoang rẻ mối cây giăng lối
Trở lại sườn non trắng rã đời

Động thổ rừng thông ngày rước bước
Ta cầu vọng tiếng lệ sầu rơi
Hoàng hôn dịu giữ chiều đơn lẻ
Cảm thấy mồ yên thoáng giữa giời ...
Thơ: Bầu Trời Đêm

*********

HỌA:
Đỗ Chung

CỔ MỘ

Yên nghỉ ngàn năm ngắn ngủi đời
Nằm nghe sóng vỗ lộng xa khơi
Nghĩa trang nghi ngút mờ hương khói
Bia mộ hắt hiu lạnh núi đồi
Ảm đạm trời đông chân quạnh bước
Âu sầu đất lạnh giọt buồn rơi
Người về tịch mịch hồn đơn lẻ 
Nghe tiếng chim kêu vọng rạc rời..!.
Thơ: CHUNG ĐỖ(8.6.2017)

*********

HỌA:
Bảo Bình

TÌNH MẸ

Mẹ hỡi từng đêm nhớ mãi lời
Ru con mẹ hát vọng trùng khơi
Mây vờn gió núi chiều buông tím
Cánh nhạn tung bay giữa cõi trời
Lắng đọng rời ru êm ái thoảng 
Êm đềm tiếng sóng vỗ về lơi 
Đời con bên mẹ luôn ấm áp
Mẹ đã vì con cả cuộc đời
Thơ: Bảo Bình

*********

HỌA:
Mạc Trọng Khánh

nđt-NV 
PHỦ ĐỜI

Trùm lên mộ cổ khéo bao đời
Rễ bọc cây rừng cảnh vắng khơi
Kẻ thắp hương trầm say mộng khởi
Người dâng lễ vật tưởng mơ mời
Vì duyên thoải hẹn nên đòi mới
Bởi nghĩa vui chờ chẳng ngại rơi
Cuối biển rèn tâm cần vững đợi
Đầu sông luyện trí sẵn không rời...
MTK 8-6-2017

*********

HỌA:
Hung Do

ĐỜI THI ...

Phải chãng thi sỹ trên cõi đời
Trời đày phải sống để mà nuôi
Thương cho giấc điệp hoa muôn sãc
Tiếc lúc tỉnh mơ cảnh đơn côi
Lãng mạn như Mạch nguồn để sống
Say tình muôn nẻo phận cái tôi
Trãm nãm nuôi mộng tình hư ảo
Ngàn nỗi tương tư để ngậm ngùi
Thơ: Hung Do

*********

HỌA:
Hoài Xuân

ĐỪNG TIẾC

Buông lời hẹn ước mãi muôn đời
Biển có dâng trào mặc sóng khơi
Diệu ái thầm yêu mong quyện khói
Đẹp tình kín giữ nguyện hoa  bồi
Sai cung rẽ phận đành quay bước
Lỗi phím duyên đừa lỡ giọt rơi
Chạnh vở mâm vàng  ôm gối lẻ
Khuyên lòng  trút bỏ lệ tuông rời
Thơ: Hoài Xuân

*********

HỌA:
Ngô Quang Hùng

ẢO MỘNG  

Ngán ngẩm làm sao chuyện  giữa  đời  
Ân  tình lạc  nẻo  khuất  ngàn khơi
Lời thương  dạo ấy  chìm sông biển 
Nỗi hận  ngày  nao táng quả đồi 
Mộng  ảo  nhầm  ôm  sầu  mãi gánh 
Duyên  hờ lỡ vướng lệ còn  rơi
Ngồi  ôn  kỷ  niệm  Người  xưa hỡi
Buốt  dạ  từng  đêm chẳng  lê  rời  ???
8/6/2017- Thơ: Ngô Quang Hùng

*********

HỌA:
Trần Thành Công

VÔ ĐỀ

Phù vân hiện hữu giữa cảnh đời
Đâu cần vọng giá mãi ngàn khơi
Cổ mộ ghé thăm còn hương khói
Hàng dương dù vắng vẫn xanh đồi
Tự cảm đìu hiu nên rẽ bước
Thán tâm tủi phận lệ mới rơi
Bạn hữu cùng san sao cô lẻ
Người xưa dõi bước xóa rã rời...
Thơ: Trần Công Thành

*********

HỌA:
Mười Nguyễn Văn

THẬT KHÓ

Như ngôi sao nhỏ trên bầu  trời
Hay chiếc thuyền con giữa biển khơi
Phước hạnh tu tề nên hướng tới
Lợi danh giành giật hãy xa rời
Kẻ không đạo đức đừng mong đợi
Người có lương tâm phải gọi mời
Những chuyện thế này đâu có mới
Nhưng mà thật khó ở trên đời...!
Thơ: Nguyễn Văn Mười

*********

HỌA:
Phuong Hoai Nam

---   VIẾNG   MỘ   ---  :  

Giấc ngủ ngàn thu ... cả cuộc đời 
Thăm nàng viếng mộ ... cảnh buồn ơi 
An bài số phận ... đành lòng hỡi 
Bạc kiếp yêu thương ... dạ rối bời 
Thắp nén hương thơm ... tâm nghĩ ngợi 
Linh hồn có hiểu ... lệ tuôn rơi 
Âm dương cách biệt ... tình duyên bởi 
Đất lạnh nằm yên ... vĩnh viễn rời   ... !. 
(   ---  Phuong Hoài Nam  ---  08/6/2017  ---   ).

********

HỌA:
Tuan Nguyen

Họa 
( cảm xúc cùng tác giả )

MÙA THU NHỚ NGƯỜI  !

Kỷ niệm như đan chặt với đời
Đưa hồn miên viễn tận ngàn khơi
Tình treo nỗi nhớ bay muôn hướng 
Nghĩa trói tim yêu lộng núi đồi
Số phận sao đành duyên ngã rẽ !
Tơ buồn đã buột kiếp hồng rơi !
Trời thu nhiễu nặng màu hiu quạnh
Thấy lá sa đưa dạ nhũn rời  .
Thơ: Tuan Nguyen 8/6/2017

********

HỌA:
Diệu Hương

NGÀN THU

Giấc ngủ ngàn thu đã bao đời
Im lìm nấm mộ cổ nằm ngơi
Sương mờ khói lãng hương còn đọng
Gió tủi rừng hoang bãi đất đồi
Lễ hội xuân này vui nhảy nhót
Chiêng còng trống nọ đánh luồn lơi
Hồn như phảng phất tâm bừng khởi
Cảm nhận người xưa sẽ độ đời
Thơ: Diệu Hương

*********

HỌA:
Nguyễn Chiến

…. MỘ CỔ ….

Gốc cội trùm lên ở giữa đời 
Thân cành phủ tán bọc ngàn khơi 
Người dâng quạnh quẽ làn hương khói 
Kẻ tiễn đìu hiu tận phía đồi 
Ảm  đạm chiều thu hồn lỡ bước 
Âu sầu buổi hạ cõi buồn rơi 
Nghìn năm ngõ mộng lòng đơn lẻ 
Vạn tháng nằm mơ tủi rã rời …
09//06//17- Thơ: Nguyễn Chiến

*********

HỌA:
Trần Khanh

NHƯ CÁNH VẠC BAY 

Cát bụi buồn thương tiễn biệt đời 
Rừng xanh đã khép lối ra khơi 
Tình yêu tìm thấy cơn mưa đọng 
Thương dấu tàn theo giọt nắng đồi 
Biển sáng xót xa con sóng quẫy 
Đêm hồng não ruột giấc mơ rơi 
Đường xa vạn dặm thiên thu đón 
Như cánh vạc bay lặng lẽ rời...
Thơ: Trần Khanh

*********

HỌA:
Thanh Công

CHUNG THỦY

Thệ ước cùng nhau mãi trọn đời 
Cho dù bể ái vượt trùng khơi 
Trăm năm giử vẹn tình non nước 
Suốt kiếp nào phai nghĩa đất trời 
Chút phận tào khang luôn gắn bó 
Vay lòng chung thủy lệ thôi rơi 
Vợ chồng sum họp lầu son  mới 
Hạnh phúc trăm năm chẳng xa rời
Thơ: Thanh Công

*********

HỌA:
Nắng Phai Chiều Xưa

VÃNG CẢNH 

Trần gian vãng cảnh lại bên đời 
Rể bụi giăng đầy thấy não khơi
Đất lạnh tràn mây nằm lẻ cõi
Trời băng ngập gió trải chân đồi
Thương người phận tủi mi trào rớt 
Nhớ kẻ duyên tàn lệ đẫm rơi
Cảm nỗi bao niềm nơi cố quận
Mồ hoang lá phủ mãi đâu rời
Thơ: Nắng Phai Chiều Xưa

*********

HỌA:
Tan Nguyen

....CHIỀU CÔN ĐẢO....

Hàng Dương tích sử,đã bao đời.
Chị Sáu anh hùng, giữa biển khơi.
Nấm mộ hoa tươi, tràn phủ khói.
Hy sinh,...xác trẻ,...dập bên đồì.
Ghi công liệt sỹ,ngời gương sáng.
Mãi nhớ...ơn người,...đẫm lệ rơi.
Côn Đảo,hoàng hôn,buồn rủ rượi.
Hồn thiêng,Đất Việt,vẫn không rời.
Tan Nguyen.pm.09/06/17.

*********

HỌA:
Luân Nguyễn

*****< GIẤC ĐIỆP>*****

Canh khuya mộng đẹp lặng xa đời
Bỗng thấy chông chênh giữa biển khơi
Cánh bướm chao nghiêng miền phủ khói
Thân ong vất vưởng góc treo đồi
Triền miên ảo vọng len chân bước
Dẫy dụa  mơ mòng lã gót rơi
Nắng rọi bừng vui đà tỉnh mộng
Lòng ta ấm áp mộng xa rời…
(duykuannguyen  9/6/2017)

*********

HỌA:
Phi Anh

SẦU VƯƠNG GIẤC MỘNG

Giấc bướm bèo mây một cuộc đời
Nỗi buồn quạnh quẽ giữa dòng khơi
Lối mòn chốn cũ là duyên kiếp
Ngõ vắng quê xưa nhớ cuộc đời
Trông mảnh vườn kia hoa thắm rụng
Nhìn hàng cây nọ lá vàng rơi
Ngàn mai gió cuốn niềm đau đớn
Thấy cảnh tang thương bỗng rụng rời
Thơ: Phi Anh

**********

HỌA:
Thanh Binh Do

CHẲNG XA RỜI ..!🌴❤️❤️👬❤️❤️
                ❤️📚👬🖊❤️
       " Hoà Thơ GIANG HOA"
                      ❤️❤️
                 (Nhất. Vận)
                        👬

Dìu nhau đi nốt quảng đường đời !!!'
Mặc gió đại ngàn sóng biển khơi !!
Nhặt nắng chiều Thu ươm lá cội !
Hứng sương tối Hạ ủ trăng đồi !!
Kề vai thắm thiết ân tình gởi !
Sánh bước mơ màng
                          Cánh phượng rơi !!!
Nhớ thuở thệ nguyền nơi Miếu hỡi?!
Tình Duyên Đôi lứa chẳng xa rời !!!
                🌷❤️🎀❤️🌷
                     📚👬🖊
                          🌏
                  08-6❤️2017
                         TBĐ

Thứ Năm, 1 tháng 6, 2017




ĐỢI NGƯỜI CUỐI NGÕ  ...

Chiếc lá sầu run lịm cuối trời
Mưa về rắt hạt giữa đêm rơi
Hoa vương mắt lệ nhòe hoen tím
Lặng lẽ song thưa đợi bước người 

Gió lạc hoang lòng thu nức nở
Đèn khuya hiu hắt mộng trăng lên
Canh trường lẻ bóng hoa sầu muộn
Nát vỡ tim ai tiếng nhạc rền

Nhìn hạ qua buồn se sắt lá
Thu về run rẩy héo lòng tôi
Nguyệt đừng vội vã buông hồn tím
Rớt lại trăng xưa giữa góc trời 

Gót nhỏ dần rơi về cuối ngõ
Đợi người muôn thuở sẽ về đâu
Nâng ly uống cạn dòng thơ chảy
Trọn chén hương say giấc mộng sầu
                        31.05.2017
                  Thơ: Giang Hoa

*********

HỌA:
Nguyen Thanh Hai

ĐỢI NGƯỜI Ở CUỐI ĐƯỜNG

Dõi bóng tìm ai phía cuối trời
Lạnh lùng đôi giọt lệ sương rơi
Tia nắng muộn màng vừa chợt tắt 
Hoàng hôn cũng đã tiễn biệt người

Nhẹ bước chân quay về lối cũ
Nhành hoa theo gió , nhẹ nhàng trôi 
Khờ khạo con tim này xao xuyến
Một bóng hình thôi giữa biển người
Thơ: Nguyen Thanh Hai

*********

HỌA:
Tat Ha

VÔ ĐỀ

Bóng ngả chiêu buông lặng cuối trời 
Lá vàng đơn lẻ lặng lẽ rơi 
Chiêu nghiêng nghiêng tỏa hương màu tím 
Dõi mặt song thưa đợi bóng người 

Thu về hỉu hắt cây vàng võ 
Làn sương lan tỏa cánh đồng xanh 
Gió cứa thương lòng se se lạnh 
Khuê trường cánh hạc lặng bay đêm 

Nát vỡ tim nồng thu nức nở 
Hoang lòng vần vũ cánh buồm nâu 
Bóng dáng ai xưa có đợi bên cầu ? 
Dòng sông lặng hát câu thương nhớ 

Gót hồng xưa phai dần cuối ngõ 
Tiếng đàn đêm to nhỏ khúc tình ru 
Ly rượu nồng chênh chao giọt sầu thu 
Tìm hoan lạc trong cơn mơ mộng 
Thơ: Tat Ha

*********

HỌA:
Diệu Hương

ĐỢI LÁ

Lặng lẽ mùa thu đến nửa vời
Sương mù lấm hạt giữa đêm rơi
Hồng lan chúm nụ se  lòng lắng
Vạn cúc ngào hương đợi bước người 
Lạc lõng cành khô lìa nức nở
Bơ vơ  quốc lẻ bạn  kêu vời
Đêm về cảnh tượng muôn sầu hướng 
Nẫu dạ trầm ai buốt khó vơi
Thơ: Diệu Hương

********

HỌA:
Hoa Diepanh

THƠ CẠN LỆ SẦU...

Chao nghiêng cánh nhạn giữa biển trời
Hiu hắt sương mù phảng phất rơi
Cuối ngõ chờ ai hoen mắt lệ
Giật mình lá rụng tưởng chân người?

Thu loang sắc nhớ!mưa nghèn nghẹn
Ngõ vắng một mình vọng trăng lên
Soi bóng thẫn thờ say ảo giác
Ngỡ ai chợt đến bước rập rền

Sầu muộn màng dâng đưa tiễn Hạ
Chờ Thu khởi sắc dậy hồn Tôi
Dòng Thơ bay bổng miền đất lạ
Mượn cánh thiên di dạo khắp Trời !

Tìm Người góc biển về hợp cẩn
Mỏi mòn chẳng biết phải tìm đâu?
Giọt đắng hòa thơ vơi dòng chảy
Cạn chén ly tan cạn lệ sầu!??
BMT~31/05/2017\ HĐA

*********

CẢM TÁC:
Cát Diệu

ĐỢI chờ
  ******
Buồn ơi sao cứ đợi chờ người 
từng chiếc lá vàng khẽ rụng rơi 
Kẻ ở bâng khuâng mà gắng đợi 
Xa xôi cách biệt mấy phương trời 

Nhờ tin én nhạn mùa xuân tới 
Cây lá đâm chồi nẩy lộc tươi. 
Hồi hộp người về từ bến ấy
Lòng em xả bỏ cõi buồn trôi...
Thơ: Cát Diệu

*********

HỌA:
Bầu Trời Đêm

MẸ CHỜ CON NGÕ

Mắt hứng về quê dạ ngóng trời
Nơi này tủi phận  mãi mưa rơi
Thương cha nhớ mẹ hoàng hôn tím
Lặng lẽ bao năm ở xứ người

Vắng lặng quê chồng lòng nấc nở
Rèm đêm leo lét nguyệt khuya lên
Quê chồng, bởi cách xa hoài muộn
Lối cũ  con đâu tháng hạ rền

Sầu khúc râm ram trưa sé lá
Ve sầu ran rỉ mẹ hòng ôi
Dạ mừng đợi mãi tim buồn tím
Nhắn nhủ con yêu mãi xứ người

Sóm nhỏ bờ sông chiều vắng ngõ
Mộng chờ  cha hỏi lỡ nào đâu
Bao năm tháng hạ dòng sông chảy
Trọn kiếp bên ni ....có mẹ sầu...
Thơ: Bautroidem

*********

HỌA:
Nguyễn Chiến

….NGÓNG ĐỢI HỒN AI 
Hoàng hôn ngả bóng tận chân trời 
Gió lạnh sương mờ thả hạt rơi 
Hiên nhà cảnh cũ hờn hoa tím 
Như muốn đợi ai bởi nhớ người 
**
Bóng lạnh đêm tàn hồn trăn trở 
Ngoài song ánh nguyệt lặn chưa khơi 
Âm thầm lạnh lẽo tình trong tối 
Nức nở mà sao nặng gánh đời 
**
Mộng đã tàn thu còn vương lá 
Mơ tràn nỗi khổ cứa vào tôi 
Hãy để hồng duyên thương mầu tím 
Gửi lại tình kia một khoảng  trời 
**
Đường xưa nhẹ bước xuôi về ngõ 
Cảnh cũ xuân tàn chẳng còn đâu 
Tay nâng chén ngọc ươm bầu rượu 
Chuốc cạn hồn thơ trải nỗi sầu …
3i/05//17- Thơ: Nguyễn Chiến

*********

HỌA:
Bảo Bình

NƠI  HẸN

Chiếc lá vàng rơi ở góc trời
Lơ lơ lững lững chốn xa xôi
Mây bay đỉnh núi mờ thăm thẳm
Cánh nhạn chơi vơi phía cuối trời

Hạ đến chờ nhau trên ngõ vắng
Đông xa kỷ niệm mãi không vơi
Chơi vơi nỗi nhớ hằng mong đợi
Khắc khoải niềm đau suốt một đời
Thơ: Bảo Bình

*********

HỌA:
Xuân Hưng

CHỜ NGƯỜI 

Hoàng hôn dõi mắt tận chân trời
Chỉ thấy bên thềm chiếc lá rơi
Bữa ấy chia tay mùa phượng đỏ
Vần thơ đã gửi tới tay người

Mua thu cúc tím khơi lòng nhớ
Buổi đó cùng nhau ngắm nguyệt lên
Gió thoảng hương nồng hoa sữa trắng
Bờ môi nức nở nhịp tim rền

Xuân về phố thị đào mai thắm
Lặng lẽ âm thầm chỉ mỗi tôi
Pháo nổ giao thừa ly rượu rót
Người đâu có hiểu trống khung trời

Bằng lăng đón hạ vương đầu ngõ
Vẫn đợi tình xưa chẳng thấy đâu
Đã một năm trôi đầy khắc khoải
Lời ghi hứa hẹn mặc ai sầu
Thơ: Hưng Xuân

*********

HỌA:
Nguyễn Đình Hải

NHỚ MONG

Bóng yêu đã nhạt cuối chân trời 
Có kẻ se lòng lệ khẽ rơi 
Vườn mộng chưa tròn duyên thấm lạnh 
Tuyết sương lỡ phủ dấu chân người 
     ****
Canh khuya lặng lẽ nhìn Hoa nở 
Rìu rặt cung cầm nhạc khẽ lên 
Gác lạnh giai nhân hồn khắc khoải 
Lòng nghe văng vẳng nỗi đau rền
Thơ: Nguyễn Đình Hải

**********

HỌA:
Hung Do

ĐIỆP KHÚC

Chờ đợi mới hay trách than trời
Đời buồn khó thấy cảnh màu tươi 
Không gian đơn độc hoa lẻ bóng
Mãt nước hững hờ cánh bèo trôi

Buông thả nỗi niềm theo mây gió
Mãc lòng say lả lúc đầy vơi
Duyên hờ phận mảnh dành cam phận
Một kiếp Hồng nhan đã định rồi

Quy luật hết tròn trãng lại khuyết
Mạc định hoa tàn sãc nhợt phai
Trãm nãm dòng lệ đâu chảy ngược
Quả phụ sống chung với u Hoài

Dĩ vãng cái vùng nuôi cảm xúc
Chữ tình luôn nghịch với sạn chai
Mới hay điệp khúc cung trầm bổng
Vương chỉ âm Thanh tiếng thở dài
Thơ: Hung Do

**********