Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2017





ĐÊM RẰM PHỐ HỘI ...

Phố cổ đêm rằm dãy lụa sen
Thành đô rực rỡ ánh hoa đèn
Sông hoài xõa bóng thuyền ghe đậu
Cửa đại in hình bãi tắm chen
Mộng đảo lòng say tình lữ khách
Chìm mơ cõi tỉnh tiếng loa kèn
Trăng hòa nước vỗ chao hồn mặc
Dõi cảnh lân rồng múa nguyệt xen ...
                       28.04.2016
                 Thơ: Giang Hoa

Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017







TIỄN NGƯỜI ...

Chiều nay xác phượng đỏ sân trường
Tiễn bước chân người ở tận phương
Mộng cảnh hàng me sầu những tháng
Buồn cây liễu rủ nhớ con đường
Thời gian chợt đến tâm rời rã
Kỷ niệm qua rồi nghĩa vấn vương
Gửi chút tình xưa lòng huyễn hoặc
Nhìn theo bóng nhạn tủi thân hường
                         26.04.2017
                    Thơ: Giang Hoa

**********

HỌA:
Tuấn Nguyễn

HẠ THƯƠNG

Rồi đây hạ đến phải xa trường
Mỗi đứa chia tay đi bốn phương
Áo não tiếng ve kêu thổn thức
Buồn thương xác phượng rụng đầy đường
Nhìn nhau quyến luyến không rời bước
Giã biệt chia tay mãi vấn vương
Phút cuối rời xa luôn bịn rịn
Trao nhau thắm thiết những bông hường
Thơ: Tuấn Nguyễn

*********

HỌA:
Nguyễn Văn Nhã

BỊN RỊN SÂN TRƯỚNG

Giữa học kỳ hai trước cổng trường
Theo chân bạn học đoái nhìn phương
Người đi nhập ngũ miền biên ải
Mộng cánh hoa thơm ở mé đường
Tháng hạ  vừa sang trời nắng đỏ
Mùa hè chợt đến nghĩa tơ Vương
Bàn tay bịn rịn niềm lưu luyến
Biết nói chi cho thỏa mối hường.
Thơ: Nguyễn Văn Nhã = HD26/4/17

**********

HỌA:
Trong Nghia Nguyen

         TUỔI HỌC TRÒ
         (  ngũ độ thanh )

 Biết đã từng qua cả đoạn trường
Ân tình hiểu rõ thấu ngàn phương
Mơ đầy nhũ phượng từng đưa lối
Mộng những bông hồng tới trải đường
Thấy trĩu âu sầu khi mặt vưởng
Trông buồn ảo não lúc mày vương
Tình yêu buổi trước còn trong vậy
Đọng tủi  tâm hồn mãi đóa hường
Thơ:  Nguyễn Trọng Nghĩa

**********

HỌA:
Thuần Hạnh

BƯỚC LY HƯƠNG

Xa vời lặng lẽ nhớ người thương
Nỗi bước lìa quê đổ lệ vương
Viễn lộ đơn thân đi lắm nẽo
Bôn đào nhất mã chạy bao đường
Con đành giải nắng nơi quê lạ
Mẹ phải dầm mưa giữa cố hương
Bến cũ đò xưa , nào chẳng đậu
Đau lòng từ biệt , gót tha phương
Thơ: Thuần Hạnh

**********

HỌA:
Quang Ha

TIỄN BIỆT

Phượng đã tràn hoa đỏ thắm trường
Tươi ngời sắc đẹp tỏa ngàn phương
Giao mùa nghiệp sách chia rời nẻo
Gối vụ đời văn ủ rũ đường
Nghĩa cử xin nàng vơi dạ luyến
Thâm tình hỏi bậu thấy hồn vương?
Nay giờ tiễn biệt nghe lòng hẫng
Đẫm cảnh sầu chan mắt lệ hường
Quang Hà: 26.04.2017

*********

HỌA:
Ẩn Thu

Y ĐỀ

Ảnh cũ còn đây... phượng cuối trường
Nhưng người buổi ấy  đã ngàn phương
Buồn nương bóng hạ khi đầu ngõ ́
Tủi đọng rèm mi lúc giữa đường
Lửa thắp  màu hoa vời thương luyến
Ve gào gịong hát trỗi sầu vương
Bao mùa lặng lẽ đi vê phố̀
Vẫn nặng niềm riêng ...khổ má hường
Thơ: Thu Ẩn

**********

CẢM TÁC:
Bầu Trời Đêm

HỘI NGỘ

Về đi sắc mộng đỏ khung trời
Mãi chốn phương người hỏi bạn ơi
Hạ buổi ngày xưa sầu năm tháng
Xa rồi mỗi đứa một cung đường

Về đây hội lớp vui rồn rã
Kỷ niệm ta mình mãi luyến lưu
Bởi chút dư hương thầy....bè...bạn
Mùa ơi cánh phượng đỏ sân trường
Thơ: Bầu Trời Đêm

**********

HỌA: 1
Mười Nguyễn Văn

HẠ NHỚ

Chia tay lần cuối giữa sân trường
Từ đó mỗi người đến một phương
Nhớ tiếng ve sầu ngân cuối hạ
Thương hàng phượng vĩ đứng bên đường
Tình xưa xa cách còn nhung nhớ
Nghĩa cũ biệt ly vẫn vấn vương
Đã trãi bao mùa mưa nắng đổi
Phôi pha năm tháng nhạt môi hường...!
Thơ: Nguyễn Văn Mười

**********

HỌA:
Hung Do

ÁO TRẮNG

Áo trắng em trẻ mãi sân trường
Một thời khờ dại với yêu thương
Khó phai người ấy em gét  quá
Để lòng nãm tháng mãi vấn Vương
Trời gian in dấu mọi nẻo đường
Ngọt Bùi cay đẵng dẫu muôn phương
Mỗi khi hè đến cùng Phượng vĩ
Lại đỏ lòng em tưởng nhớ trường
Thơ: Hung Do

**********

HỌA:
Trần Kiệt

GỢI NHỚ KHÚC GIAO MÙA

Dạo bước trong chiều dạ vấn vương
Thềm hoa phượng trải lối sân trường
Người mong kỷ niệm hồn tan nát
Kẻ nhớ say lòng tỏ bốn phương
Lạnh cả trời mơ niềm khắc khoải
Ru đời ấm lại những canh trường
Bao giờ mới đến mùa xoan nở
Vọng tiếng ve sầu nặng mến thương
Thơ: Trần Kiệt 26/04/2017

*********

HỌA:
Huyền Vang

SẦU CHAN

Phượng đỏ chiễu tan vãn trống trường
Bao người bạn hữu tỏa ngàn phương
Niềm mơ trỗi dậy tràn muôn ngả
Nỗi khát bừng lên lạc đủ đường
Quyển sách hôm nào còn mãi vọng
Khăn hồng thuở ấy vẫn hoài vương
Sầu chan lệ đẫm mầu nhung nhớ
Dạ nẫu tình xưa đỏ má hường
Thơ: Vang Xuan

**********

HỌA:
Tôn Tuấn

MÃN KHOÁ
***************

Tổng kết chiều nay giã biệt trường ,
Chân ngời phượng đỏ đến ngàn phương !
Chung phòng cạnh chỗ nhiều năm tháng ,
Đảo lớp cùng nhau cũng một đường !
Nắng đổ hè sang lòng rụng rã ,
Mưa tràn khoá mãn dạ bùng vương !
Lời ve khắc khoải thương hình ngọc ,
Nhuộm sắc bằng lăng mủi ngãnh hường !
Thơ: Tuấn Tôn

***********
                       
HỌA:
Xuân Hưng

TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA

Đã chục năm rồi chẳng đến trường
Chia tay buổi ấy mỗi người phương
Lời cô mãi nhớ cùng trang vở
Nghĩa bạn còn in cả dấu đường
Ấp ủ câu tình sao giữ trọn
Hoài mong chữ ái được nên vương
Bao mùa phượng nở về nơi cũ
Kỷ niệm trào dâng thấy vẫn hường...
Thơ: Xuân Hưng

**********

HỌA:
Hoa Diepanh

Hoạ : VÀO ĐỜI .
Thơ : HOA ĐIỆP ANH

Phượng nở hồng tươi thẫm mái trường
Ve sầu trổi nhạc đón ngàn phương
Thi nhân thả mộng...vung ngòi bút ,
Sỹ tử buồn lo ...ngại giáo đường !
Nhật ký đầy vơi...còn bỏ ngõ...
Thư tình ủ kín...mãi sầu vương ?
Gìn lưu kỷ niệm thời niên thiếu...
Giữ lại hành trang... thuở thắm hường !!!
BUÔN MA THUỘT-26-04-2017

***********

HỌA:
Hong Mai

CÁNH PHƯỢNG NGÀY XƯA

Khắc khoải hồn ve giã biệt trường
Âm thầm mắt dại nỗi niềm vương
Buồn chim vỡ tổ trời muôn hướng
Dõi cảnh rời chân đứa một đường
Để chốn quê nhà duyên tiễn phận
Cho đời viễn xứ mộng dời phương
Còn lưu cánh phượng mùa xưa cũ
Vẫn để dầu phai thắm nhạt hường
Hong Mai - Họa thơ. ByN. 26/4/17
Thơ: Hong Mai

**********

HỌA:
Kim Mã Liên

KHÓC PHẬN HƯỜNG

Giã nhé ! Từ nay bỏ lại trường
Nghiêng chiều lạc mộng lối ngàn phương
Đài buông phượng rũ sầu năm tháng
Rã cánh ve ngân khản gốc đường
Lỡ trót yêu người đau dạ trải
Nên đành bế mộng xót hồn vương
Tàn canh trở gót về nơi đã...
Khóc phận hoài duyên ...chẳng mãi hường..!
Thơ: Kim Mã Liên =26.4.2017

***********

HỌA:
Nguyễn Đăng Nhựt

-------- CHIA TAY MÙA HÈ ---------

Người đi phượng vĩ ngập sân trường
Mắt dại ngây nhìn mỗi một phương
Ả bướm buồn hoang vờn lách ngõ
Nàng ve khóc thảm rộ chen đường
Chập chờn cách mặt dòng châu đẫm
Thấp thỏm lưu tình bụi phấn vương
Tháng nghỉ ngày hè phai mộng tím
Hằng trông hạnh ngộ thỏa mơ hường
Thơ: Nguyễn Đăng Nhựt

**********

HỌA:
Nguyễn Chiến

…..TẠM TÌNH XA …

Sầu chi cảnh mộng mấy canh trường
Tủi phận yêu người lỡ tứ phương
Liễu ngả nghiêng lòng khơi nẻo sáng
Tùng đon đả gió ngập quang đường
Xa lìa bạn ái buồn tâm rã
Gặp gỡ  thân tình ẩn mắt vương
Hẹn đến mùa sau cùng hảo hữu
Lời đưa nghĩa kết đỏ môi  hường …
26///04///17 …NC

**********

HỌA:
Trung Le

LẠC BÔNG HƯỜNG
Họa “TIỄN NGƯỜI”(Giang Hoa)
---------------------------------------

Ngày xưa hai đứa tới sân trường
 Mây nước mịt mù chẳng lạc phương.
Bão tố vững vàng chung nhịp bước,
Bình yên tan lạc lỡ đôi  đường?
 Nghe mùa phượng nhắc thầm trăn trở
Thấm hạt mưa rào gợi vấn vương
Mấy chục ngàn ngày xa cách mãi ,
Mơ về  chốn cũ lạc bông hường
26.4.2017. LQT
Thơ: Trung Le

**********

HỌA:
Khánh Phan

HOÀI HƯƠNG.

Gặp gỡ ngày chia ở mái trường.
Mai này vỡ tổ biệt ngàn phương.
Hàng me rợp bóng/ ngày xuân lả.
Tháng hạ buồn/ hoa phượng trải đường.                                                                                            Dẫu NGỌ* tình sâu vì tuổi tím.
Thì̀̀ DUY* nghĩa nặng bởi lòng vương.
Nàng quên nón cũ trong bàn học.
Tớ nhặt đem về ủ mãi hương.
Thơ: Khánh Phan

**********

HỌA:
Bảo Bình

BÓNG NẮNG SÂN TRƯỜNG

Bóng nắng ngày nào mãi còn vương
Hình em nghiêng nghiêng giữa sân trường
Cánh hoa phượng đỏ rơi trên tóc
Gổi trọn lòng ai lời nhớ thương
Bao năm xa rồi thời áo trắng
Mỗi người mỗi nghiệp khắp bốn phương
Gom bao kỷ niệm tháng năm đẹp
Hồn nhiên trong sáng giữa đời thường
Thơ: Bảo Bình

**********

HỌA:
Đỗ Chung

KÝ ỨC NGÀY HÈ

Vọng lại xa đưa tiếng trống trường
Ngồi đây bỗng nhớ bạn muôn phương
Chia tay phượng đỏ thương trời hạ
Giả biệt ngày xanh nhớ học đường
Cơm áo gạo tiền thân nghiệp vướng
Sách đèn bút mực nợ tơ vương
Còn đây ký ức thời chung lớp
Thoáng hiện trong mơ nét bóng hường.
CHUNG ĐỖ

**********

HỌA:
Nguyễn Duy Luân

*****  TAN TRƯỜNG  *****

Ráng đỏ hoàng hôn nhuộm sũng trường
Vào mùa phượng nở gió trùng phương
Người xưa nghĩa  gửi gieo từng lối
Chốn cũ tình trao mấy sải đường
Buổi cuối thân yêu lưu luyến mãi
Những bài thi tuyển vẫn còn vương
Rời nhau cảnh ấy nhiều day dứt
Mỗi ảnh thầm ghi một dáng hường
  (duyluannguyen 26/4/2017)

*********

HỌA: 2
Van Y Nguyen

CHẲNG VẤN VƯƠNG

Từ khi thôi học lúc ra trường
Lưu lạc giang hồ đến bốn phương
Lắm lúc ngã nghiêng nơi góc phố
Nhiều khi lăn lóc ở trên đường
Người xưa đâu dám còn tơ tưởng
Chuyện cũ quên rồi chẳng vấn vương
Kỷ niệm thả trôi vào dĩ vãng
Còn chăng chỉ nhớ nét môi hường...!
Thơ: Nguyễn Văn Mười

*********

HỌA:
Huynh Thu Van

" Nhìn theo bóng nhạn tủi thân hường "
Nhạt nhẽo niềm riêng ướm lệ vương
Góp nhặt thu vàng trông cửa lớp
Đượm buồn phượng đỏ nhớ sân trường
Hoài tâm cháy bỏng mờ sương khói
Tạc ý khơi sầu ấm lửa hương
Mật đắng mềm môi giờ hối tiếc
Ghi vào ký ức điểm thêm chương .
Thơ: Huynh Thu Van

*********

HỌA:
Hùng Nhàn

XA TRƯỜNG.

Khắc khoải niềm đau lúc bãi trường
Xa rồi Tớ Bậu cách ngàn phương
Đâu còn kỷ niệm thời hoa bướm
Đã mất thời gian tuổi học đường
Nhặt cánh bằng lăng buồn mãi đọng
Ôm cành phượng vỹ xót hoài vương
Ve đàn khúc nhạc lòng thêm vướng
Lệ chảy sầu chan đẫm má hường.
Thơ: Hùng Nhàn - 27/04/2017.

*********

HỌA:
Thanh Thảo Tran

NHỚ  TRƯỜNG ...

Nhiều năm có lẽ sống xa trường
Tất dạ bâng khuâng nhớ vấn vương
Nước mắt ngày nao người ở lại
Hành trang buổi nọ kẻ lên đường
Vườn yêu chắc lẽ rêu tràn lối
Góc hẹn như chừng cỏ bốn phương
Ngấm khoảng trời xanh giờ tẻ nhạt
Ngỡ như chốn ấy mắt rưng hường
Thơ: Thanh Thảo Tran

***********

HỌA:
Thanh Ân

ĐÓN NGƯỜI …
8:53 AM  27/04/2017 – 02/04/Đinh Dậu

Chiều nao xác phượng rụng sân trường
Đón bước chân người khác địa phương
Mộng cảnh giàu sang quê viễn xứ
Chê hoàn cảnh éo nẻo song đường
Thiếp gửi tấm thân như rời rã
Nàng quên hoài niệm tựa vấn vương
Một chút tình xưa sao huyễn hoặc?
Giờ xem dáng cũ tủi thân hường!
Thơ: Thanh Ân

**********

CẢM TÁC:
Tuyền Mai

NHỚ QUÊ

Chiều nay quán trọ phủ  mờ sương
Kĩ niệm trong tôi thuở đến trường
Nhớ mẹ còng lưng vì nắng gió
Thương cha bạc tóc bỡi phong sương

Bằng lăng rụng cánh buồn xa xứ
Phượng Vĩ phai màu tủi viễn phương
Hạ đến con đây đành lỗi hẹn
Mùa thu  tái ngộ nhé ..... quê hương .
Thơ: Tuyền Mai

*********

HỌA:
Tan Nguyen

THÁNG HẠ...

Phượng nở xác rơi,khắp cả trường.
Xa người buổi nọ, đã tha phương.
Chia tay, anh đến, trên đầu ngỏ.
Tiển bạn,mình đi,tận cuối đường.
Tiếng vọng ve sầu,thương dạ nhớ.
Hoa tàn,cánh rụng,tủi lòng vương.
Hôm đêm,sinh nhật,em trao tặng.
Đậm ấm, tim tôi, một đóa hường.
Tan Nguyen.pm.27/04/17.

**********

HỌA:
Phi Anh

TÌNH HOA

Bóng hoa phượng vĩ phủ bên trường
Hương sắc mặn mà toả bốn phương
Đứng ngắm hàng mai trông thẳng lối
Ngồi xem cụm liễu ở ven đường
Buồn trông tiếng hẹn lòng tơ rũ
Chạnh nhớ câu thề mái tóc vương
Giữ tấm tình chung còn thấm mãi
Đừng cho nhạt phấn chẳng phai hường
Thơ: Phi Anh

**********  

HỌA:
Thanh Binh Do

TAO NGỘ ...!❤️❤️🌷
          🌷❤️❤️🌷
               📚✍🏼
                 ❤️
"Hoà ThơGIANGHOA"
         ❤️❤️
  "Bát vỹ đồng âm"
         🌷❤️❤️🌷

Nhớ thuở chia tay
   Trước cổng trường!
Mỗi người mỗi cảnh
   Tỏa muôn phương !
Trao Thơ tặng Bạn
    Yêu cành phượng !
Sánh Bước kề Vai
     Mến dặm đường !
Kỷ niệm còn in
     Tâm trí vướng !
Thời gian đọng lại
    Nghĩa tình vương !
Tiễn nhau ước hẹn
    Mùa giao hưởng !!
Thắm thiết môi son
    Cạnh má hường !!!
       🌷❤️🎀❤️🌷
            📚❤️✍🏼
                 🌏
      25-4❤️2017
               TBĐ

Thứ Ba, 25 tháng 4, 2017






GỬI NẮNG HỒNG ...

Hương đượm sắc trăng khoe bên suối
Ủ ấm tình nhớ buổi chiều đông
Hàng mi khóe mắt môi hồng
Hương hoa thơm ngát ru hồn bướm ong

Bên khe suối rừng hoang cỏ mọc
Giữa tình trăng đảo ngọc êm đềm
Cõi lòng vương lệ xót thêm
Thuyền trăng soi mộng bên thềm rêu phong

Nơi em ở mùa đông lạnh lắm
Gửi cho em chút ấm nắng hồng
Giao mùa trời sắp bão giông
Mắt tuôn lệ thắm chao lòng xuyến xao

Đêm cô tịch xoáy hồn cô lẻ
Gió trở trời như rẽ đông phai
Ước gì hoa ướp ngọc trai
Ngọt nồng tri kỷ hương lài đượm tim

Đêm ân ái thắm tình ngọc nhụy
Sóng vỗ về gọi thủy triều dâng
Lạc hồn bến mộng ái ân
Hoàng hôn sương phủ trắng ngần thuyền mơ

Trăng giận lẫy nằm sóng soài hồ nước
Suối lượn vòng ghẹo nguyệt giỡn hằng nga
Mộng hồ điệp tri kỷ hồn hiu quạnh
Múc cạn hồ thu vớt mảnh trăng ngà

Sao e ấp thẹn dương tà
Gió hôn bóng ngọc sương sa mộng hồ
Gợn hồn thiếu nữ ngây ngơ
Luyến lưu sơn thủy hoang bờ cõi say ...
                            25.04.2016
                     Thơ,: Giang Hoa

                                       #######

HOẠ:
Hoàng Dương

Lưu Luyến

Gió reo nước cuộn từng cơn.
Dòng sông chảy xiết làm trơn đá mòn.
Bọt dâng hạt ngọc màu son.
Nhấp nhô cuồn cuộn chen bon suối ngàn.

Rừng xanh lá mây tràn bao phủ.
Nguyệt tựa đầu trú ngụ đỉnh non.
Rộn ràng khúc hát véo von.
Yến oanh bay lượn thu tròn tiếng yêu.

Mây nhẹ bay giữa khoảng mênh mông quá.
Ta ngắm nhìn tựa sóng gợn trời xanh.
Trôi đi mãi mong cập bến an lành.
Phía cuối đường ánh dương tà đứng đợi.

Cảnh sắc nơi đây thật tuyệt vời.
Ru hồn đắm mãi dạo vui chơi.
Cho ta cảm xúc luôn chờ đợi.
Dã biệt mà chân chẳng muốn dời.
                Thơ: Hoàng Dương

                                       ########

HOẠ:
Oanh Đặng

TẢN MẠN

Đêm ve vuốt trăng thanh gió mát
Sáng chạy vòng gặp phải cơn mưa
Hạt rơi rơi quá bất ngờ
Ướt mèm tóc rối, mi rờn nước đong.

Hai bên lối cỏ xanh, nhà chọc
Xuyến Chi hờn rũ rượi vì mưa
Bất tử trắng nhợt không ngờ
Nhìn hoa mưa dập nát tan cõi lòng.

Mưa hối hả,mưa dồn mưa lắm
Ai che trời điên đảo không gian
Bao giờ vén được ánh hồng
Cho nhân thế thái tình không vật vờ.

Thời giữ nước ngàn năm có lẻ
Đất nở trời rung chuyển thinh không
Trắc Nhị Trưng đó một lòng
Trung thành giữ nước cưỡi voi đánh cồng.

Không chịu để quân thù khuất phục
Sóng Bạch Đằng bãi cọc triều dâng
Thù nhà, nợ nước báo ân
Quyết cùng sống chết không mơ mộng nhiều.

Nay nhìn thấy quân Tầu xâu xé
Chỉ muốn cùng voi hổ xông ra
Quyết đem khí phách sơn hà
Theo dòng lịch sử cha, ông nối truyền

Nay chỉ thấy ám tà xu uế
Người mê dại khói thuốc hồ mơ
Thả hồn trong chốn ngẩn ngơ
Đắm trong mỹ tửu, say say, cuồng cuồng.

Dắt voi đâm bục màn buông
Để cho tỉnh mộng hết hồn ngất say.
★*****    Thơ: Oanh Đặng
27/4/016
                                        #######

HOẠ:
Lê Minh Chiến

THU VÀNG ...

Thu thoảng nhẹ mùa vàng lên man mác
Dòng sông kia hò hẹn đã bao lần
Như trăng vở giửa muôn trùng bát ngát
Gởi mây trời chút hờn nhạt heo may

Đò còn đây đã chờ em bao ngày
Cho lá đổ chất đầy con thuyền vắng
Để ai ngồi thức trắng cả mông lung
Hởi thu oi.  Hảy buông nốt cuối cùng

Sầu đau vở thành muôn vì sao sáng
Thu cúi mặt cho vàng phai năm tháng
Mùa thu sầu để nhiều lá thu rơi
Thôi đừng buồn em bé nhỏ tôi ơi !
                  Thơ: Lê Minh Chiến

                                       #######

HỌA:
Tuấn Tôn

KHÁT VỚI MỘNG
***********************

Đêm trời lạnh trăng mờ bên suối ,
Vẫn ấm nồng đắm đuối ngày đông !
     Vẫn tươi khoé mắt , môi hồng ,
Vẫn tràn hoa nở sắc lồng bướm ong !

Dòng suối chảy uốn cong cỏ mọc ,
Sương long lanh rắc ngọc êm đềm .
     Trăng lòng như đổ dầu thêm ,
Bấc trào lửa sáng nỗi niềm giao phong !

Em gửi những niềm mong nỗi nhớ ,
Nối đôi bờ duyên nợ thắm hồng .
     Vượt qua nắng lửa bão giông ,
Chờ ngày se kết tình nồng xuyến xao !

Giờ cõi nhớ đi vào đơn lẻ ,
Nắng xuân về tô vẽ đào phai .
     Chồi xanh nụ biếc ươm cài ,
Nở hoa tri kỷ , trúc mai chung hình !

Mộng hoa thắm hương tình đơm nhuỵ ,
Để biển đời chung thuỷ nghĩa chân .
      Dịu dàng ái quyện nồng ân ,
Non cao mây ủ , vụ vần suối mơ !

Trăng lu lạnh lững lờ dòng nước ,
Suối gương trong in bước thiên nga .
     Khuê phòng đầm ấm mặn mà ,
Song thưa quện ánh trăng ngà đêm xuân !

Khát với mộng bao lần vời vợi ,
Người thề xưa vẫn đợi bên hồ .
    Tròn duyên vẹn cả niềm mơ ,
Đông tàn Xuân đến dạt bờ đắm say !
                   Thơ: Tuấn Tôn

                                      ########

HOẠ:
Hung Do

T:

Nhớ bóng trãng xưa chuyện chúng mình
Em thành tiên nữ của riêng anh
Mỗi ngày trời rạng Bình Minh
Chung đường đến lớp chúng mình  bên nhau

Điều tôi muốn nhưng đáu giám nói
Chỉ sợ lòng em dỗi giận tôi
Nao lòng để tháng Nãm trôi
Là bao thổn thức ngậm ngùi còn Vương

Rồi đến ngày nỗi buồn khôn tả
Em theo chồng vội vã qua sông
Trong lòng tôi trận bão dông
Tả tơi ngơ ngẩn niềm mong ngập buồn

Hoàng hôn xuống như là duyên nợ
Tôi nao lòng lại nhớ tới ai
Ước cho kỷ niệm mau phai
Con Tim đâu dễ sạn chai với lòng

Tôi khao khát một lần tìm lại
Đêm đơn mình mơ ái ân xưa
Trãm Nãm ong vẫn say hoa
Hương xưa vẫn ngát vần Thơ tự tình

Ai  đó lỡ một lần ôm mộng
Được ôm bờ môi ấm đêm Đông
Tháng Nãm qua vẫn mãi trong lòng
Men tình thẫm bỗng thành tơ tưởng

Bóng trãng tròn khuyết ngày nao
Giờ đáy vẫn cứ ồn ào trong tôi
Em mang nhung nhớ ngậm ngùi
Geo vào tôi một khoảng trời tương tư
                Thơ: Hung Do



NHỚ MÙA TRĂNG ...

Lầu son Quế Nguyệt đỉnh giao cầu
Ngắm cảnh băng lòng vỡ lệ châu
Biển hạ mơ màng sương đẫm úa
Trời thu vỡ vụn Quốc kêu sầu
Ngơ nhìn Nhật Tú mây huyền ảo
Ngẩn thấy Cung Ngà cõi lặng sâu
Nhớ những mùa trăng tình ủ mộng
Mà sao chẳng tựa lúc ban đầu
                       24.04.2017

                  Thơ: Giang Hoa

                  

********

HỌA:
Phan Ý Nhân

LỠ MỘNG  

Đã trót hoài thương chẳng vọng cầu
Sao đời quạnh giá giữa dòng châu
Thuyền xưa biển gợn hòa sương loãng
Đảo cũ bờ loang quyện gió sầu
Có phải ân cùng nên nghĩa tận
Hay là ái đậm bởi tình sâu
Dù cho lắng đọng hào quang tỏa
Chỉ biết từ đây lỡ mộng đầu
Thơ: Phan Ý Nhân

*********

HỌA:
Nguyễn Đăng Nhựt

---------- MÙA TRĂNG XƯA ----------

Hè Thu lục nguyệt nhất tinh cầu
Tỏa sáng trăng vàng ngập ánh châu
Dạo bước bên đồi thêm ngập mộng
Tựa ngồi cạnh suối chẳng vương sầu
Mơ màng mấy độ càng êm thắm
Ngớ ngẩn bao lần mãi thấm sâu
Một khắc đường yêu còn nổi sóng
Ngàn năm lắng đọng thuở ban đầu
Thơ: Nguyễn Đăng Nhựt

*********

HỌA:
Bảo Bình

CÕI MỘNG 

Khắc khoải trong lòng bởi nặng sầu 
Đêm ngày mộng tưởng đẫm giọt châu
Người đi năm ấy không trở lại 
Kẻ lại bây giờ chịu khổ đau 
Đảo vắng rừng hoang trăng mờ lạnh 
Núi đứng chênh vênh cạnh hoàng lầu 
Một mình cô đơn ôm cõi mộng 
Giá buốt tâm hồn tận đáy sâu
Thơ: Bảo Bình

*********

HỌA:
Đinh Hoàng Nhân

VIỄN CẢNH TRẦN GIAN

Viễn cảnh mà ai bắt nhịp cầu
Mây cùng nguyệt tỏ kết dòng châu
Nhìn chim bỡn cợt quên buồn tủi
Dõi nhạn đùa chơi xoá khổ sầu
Những giọt sương trùm quanh núi thẳm
Bao làn tuyết phủ giữa rừng sâu
Càng tăng vẻ đẹp nơi đồi vắng
Giữ lại niềm riêng của lúc đầu
Thơ: Đinh Hoàng Nhân

**********

HỌA:
Đỗ Hữu Lộc

BÀ MẸ NGHÈO 

Vất vả thời xuân bạc mái đầu
Mẹ nghèo gian khổ chốn vùng sâu
Quàng khăn nón lá che tần tảo
Đội khó (*) quần tơi thắt cưỡng cầu
Cặm cụi gồng phiên bòn nắng lửa
Lăn xăn chợ quảy đãi mưa dầu
Tha mồi ấp ủ đàn con lớn
Giữ mảnh vườn hoa đẹp sắc mầu 
Thơ: ĐỖ HỮU LỘC 
I*) Đối ý : thắt khăn tang 
( Khăn Khó ) Phương ngữ : 
chồng mất một mình nuôi con

**********

HỌA:
Tôn Tuấn

CÕI NHỚ 
************
Lòng nao dạ mủi bước qua cầu ,
Niệm cũ theo về mắt nhỏ châu ! 
Cạnh bãi bình trôi màu cẩm tím ,
Dòng trên nước cuộn vẻ hoen sầu !
Hoàng hôn một bóng im lìm tủi ,
Bữa cạn đơn hình vắng vẻ đau !
Bởi ngãi chưa tròn nên đắm mộng ,
Phiền ưu cõi nhớ hụt duyên đầu 
Thơ:  Tôn Tuấn .

**********

HỌA:
Thanh Huy

NHỚ BẠC ĐẦU…

Thổn thức nhìn trăng ngỡ phượng cầu
Vương buồn nghĩa mỏng mắt tràn châu
Đìu hiu giọt đắng cành mai tủi
Quạnh quẽ dòng cay bếp lửa sầu
Ngõ lặng bao mùa cây khắc tỏ
Vai gầy một thuở nếp hằn sâu
Niềm mơ lạ lẫm vì ai nhỉ
Biển nhớ đùa trêu mãi bạc đầu.
Thơ: Huy Thanh
25/04/2017

*********

HỌA:
Nguyễn Tuấn

MƠ MỘT MÁI NHÀ

Cảnh khổ nương thân ở dưới cầu
Đêm về thổn thức nhỏ dòng châu
Trời mưa ngập lụt không nơi náo
Nắng rát khô da cũng thấy sầu
Cuộc sống bây giờ như ảnh ảo
Tình yêu hiện tại lại càng sâu 
Bao giờ mới có nhà trong mộng
Hạ đến mưa nhiều biết ở đâu?!
Thơ: Nguyễn Tuấn 25/04/2017

**********

HỌA:
Khánh Phan

LỖI THỀ.

Dõi cảnh nàng trăng rụng xuống cầu.
Ai nhòa mắt đượm những dòng châu.
Đường yêu cách biệt ngàn thiên uẩn.
Ngõ ái lìa nhau vạn nẻo sầu.
Đã trót vương rồi in khổ lụy.
Đành thôi bỏ mặc vết hằng sâu.
Sao người nỡ đoạn lìa giai ngẫu.
Để lỗi thề vong ước nguyện đầu.
Thơ: Khánh Phan

**********

CẢM TÁC:
Bầu Trời Đêm

ĐÊM SẦU ĐỢI

Về khuya bóng Nguyệt rủ in cầu
Thấm buổi yêu nàng lỡ đợi lâu
Hỏi dạ sao giời tim thẫn úa
Niềm thương lỡ mộng bước cô sầu

Kia nhìn lấp lánh sao mờ ảo
Ngẩn thoáng Cung hằng mãi vực sông
Tiếc mình dài thẫm dòng chảy mộng
Mờ sương ngỏ rạng ướt vai gầy.
Thơ: Bầu Trời Đêm = 25-04.-2017

**********

HỌA:
Hung Do

VÔ ĐỊNH

Trãm nãm biết bao tiếng nguyện cầu
Cõi tình hư thực gửi trời cao
Bốn mùa đều dễ thành vô cảm
Nãm tháng khó khuây nỗi ngẹn ngào

Xuân đến dửng dưng với Mai đào
Thu về  an phận với trời ngâu
Duyên không cùng phận thành đôi ngả
Ai tình vô định biết về đâu
Thơ: Hung Do

**********

HỌA:
Nguyễn Chiến

..CẢNH ĐÊM SẦU  

Ngắm mảnh nhìn trăng giữa nhịp cầu 
Mơ màng dõi cuội đổ dòng châu 
Cò nghiêng cạnh bãi nhìn sao tủi
Hạc ngả ngoài nương ngẫm gió sầu 
Vắng vẻ đồng hoang đời khổ hạnh 
Tiêu điều cảnh tối phận buồn sâu 
Tàn canh bóng lụn lòng hoang hoải 
Vẫn ước tròn duyên tựa lúc đầu …
….25//04..17…NC

*********

HỌA:
Thanh Binh Doy

THƯƠNG BẠN CŨ ..!❤️❤️
         🌷❤️🎀❤️🌷
              📚👫✍🏼
                    ❤️
"Hoà THƠ GIANG HOA"
              ❤️📚✍🏼❤️
                       ❤️

Thuở trước Cung Tiên 
            Thả Ngọc cầu !
Ta mừng như bắt gặp Trân châu !
Người thương Chức Nữ 
            Đau lòng nẫu !!!
Kẻ nhớ Ngưu Lang đẫm giọt sầu  !
Núi chọc làn mây vờn gió lộng !!!
Trúc lồng bóng nước 
             Đẫm dòng sâu !!!
Bao mùa Trăng rụng 
             GIANG HOA nhỉ ?!?!?!
Sánh bước Kề vai kỷ niệm đầu ?!!
               🌷❤️🎀❤️🌷
                     📚👫✍🏼
                          ❤️
                 24-4🌎2017
                         TBĐ

Chủ Nhật, 23 tháng 4, 2017



                      Hình tác giả 


VẾT CẮT ...

Tôi vẽ lại đời qua kẽ mắt
Gọi xuân về rực sắc màu xanh
Bằng bầu mực sáng long lanh
Hòa vào giọt lệ hóa thành hư vô

Thời áo trắng ngây ngô nhớ lại
Cả tôi em ... khờ dại phút yêu !
Trong cơn gió lạ hoang chiều
Thu như hờn dỗi đìu hiu mắt sầu

Trời lam tỏa khảm sâu niềm nhớ
Hồn lang thang nghẹn vỡ  buồng tim
Máu loang chảy mộng hư chìm 
Bể dâu hoang dại lặng im qua miền

Rung trời đất ngả nghiêng nhật nguyệt
Sóng gầm vang mạch huyết cuộn trào
Tâm tư quyện lẫn vào nhau
Bước chân khập khễnh vết sầu chim di 

Mặc thế sự những gì đảo lộn
Nỗi hằn thêm hỗn độn bể dâu
Giăng niềm tủi ướt lệ sầu
Chảy vào huyết mạch từng câu sắc đời ,
                      19.04.2017
                 Thơ: Giang Hoa

**********

HỌA:
Huyền Vang

TƠ LÒNG

Mặc thế sự những gì đảo lộn
Giang Hoa sao giam chốn lệ sầu?
Tơ lòng quặn thắt bấy lâu
Chiều xuân sớm cất cung bầu nỉ non

Xem nhan sắc tình còn tha thiết
Ngó đường duyên mãi khuyết chờ ai
Huê xuân ngày vẫn còn dài
Cớ sao lặng lẽ im hoài trong thơ

Để bạn hữu tình chờ nghĩa đợi
Để duyên thâm vời vợi cung thương
Người ơi trong nỗi đoạn trường
Ngổn ngang tơ liễu còng vương tình lòng

Dẫu chẳng đợi gió đông lạnh lẽo
Hay không màng khuất nẻo đường tơ
Thì người ơi hãy đợi chờ
Con thuyền no gió còn ngờ chi nao

Dẫu không cùng cảnh má đào
Đọc thơ sao cũng nao nao lệ buồn
Chẳng dám nói dại khôn đạo lý
Chỉ cảm tình ủy mỵ duyên thơ

Mượn lời hạ tứ vu vơ
Biết đâu nốt nhạc cung chờ hợp nhau
Thơ VÀNG XUÂN 
ngày 19 tháng 4,

**********

HỌA:
Nguyễn Chiến

….CHUNG NIỀM NỖI NHỚ  ….

Hồn thắm đượm nhung huyền đôi mắt 
Dạ vương tình thắm đượm trời xanh 
Vầng dương giọt nước long lanh 
Mây chiều gió lạnh trong lành đưa vô 

Ngày xưa ấy vườn ngô nghĩ lại 
Trái tim hồng nồng ái tình yêu 
Hương thơm tỏa ngát yêu chiều 
Dội vào cõi nhớ cô liêu chút sầu 

Rồi để lại chiều sâu nỗi nhớ 
Thắt dạ đời trải lỡ hồng tim 
Nhẹ theo cõi lạnh như chìm 
Thuyền trôi không bến như chim khắp miền 

Bão tố nổi vầng dương giỡn nguyệt 
Tuyệt tình chi máu quyện dâng trào 
Gửi đời nương tựa cùng nhau 
Tình son đẹp đẽ kéo bè chim di 

Thôi trả lại những gì hỗn lộn 
Cánh chim bằng trộn tiếp tình dâu 
Niềm vui bỏ hết lệ sầu 
Hồng tươi sắc đượm ngời tươi nghĩa đời ..
19//04//17= Thơ: Nguyễn Chiến

**********

HỌA:
Tôn Tuấn

VÓ CÂU TÌNH ĐỜI
************************
      
Dõi lại một thời trên khoé mắt ,
Ảnh dần trôi trong vắt trời xanh !
    Cành cao chim hót yên lành ,
Gió lay hoa rụng chòng chành cõi vô ! 

Thuở học trò dần xô trở lại ,
Lứa tuổi hồng ngây dại khi yêu ... !
   Nỗi nhung nhớ cứ loang chiều ,
Nửa đời ... dáng ngọc , liêu xiêu rủ sầu !

Mùa phượng đỏ ken rầu nỗi nhớ ,
Tiếng ve sầu nức nở con tim ,
   Lục bình tím biếc nổi chìm ,
Tiếng quyên gọi bạn phá im từng miền !

Sóng gối sóng chao viền ánh nguyệt ,
Vạc cầm canh điểm xuyết tâm gào .
   Niềm riêng xưa bỗng chen vào ,
Bao nhiêu cõi ảo cứ ào chuyển di !

Hết một thuở xuân thì lộn xộn ,
Khoảng nửa đời chộn rộn ngàn dâu !
    Giăng tơ , mắc tủi , đón sầu ...
Cung đàn lỡ nhịp , vó câu , tình đời !
 Thơ: Tôn Tuấn .

*********

HỌA:
Tat Ha

Trong ánh mắt tâm hồn rất đẹp 
Cha mẹ sinh cho nét tiểu thư 
Bao chàng thấy phải tương tư 
Hồn lay sao động mà như vô hồn 

Cơn gió mát bồn chồn ánh mắt 
Vắng  bóng ai làm thắt con tim 
Mộng mơ mải miết đi tìm 
Dõi theo tia nắng cánh chim xa vời 

Bao nhung nhớ phương trời xa cách 
Gửi tương tư trong sách vần thơ 
Những ngày tuổi trẻ mộng mơ 
Bao nhiêu dấu ấn ngày xưa hiện về 

Tình cảm ấy chưa hề phai nhạt 
Thương con thuyền phiêu bạt nơi xa 
Cháy lòng thiêu đốt hồn hoa 
Mênh mông câu hát mượt mà giọng ngâm 

Tình cảm đẹp âm thầm đọng lại 
Ánh chiều tà hoang hoải không gian 
Nỗi niềm dào dạt chứa chan 
Chiều thu gió lộng mơn man áo dài 

Trời chiều chênh  chếch bóng ai 
Lắng theo câu hát ban mai giữa rừng 
Thơ: Tat Ha = 18/4/2017

**********

HỌA:
Hoa Diepanh

Nhìn đời qua kẽ mắt
Sâu sắc mộng tình xuân
Thời áo trắng bâng khuâng
Tim ngập ngừng hoang dại !??
..............
Ướt lệ sầu...bể ái
Phút khờ dại cuộn trào
Thân xác quyện vào nhau
Mặc bể dâu...đảo lộn !!!
...............
Dẫu biết đời khốn đốn
Thế gian chốn phồn hoa
Thuyền bỏ bến đi xa...
Vết thương lòng...để lại !??
BMT-0 g 20/ 20-04-2017

( VẾT THƯƠNG LÒNG )

**********

HỌA:
Hung Do

VẾT CẮT

Dấu thời gian trong kiếp con người 
Những vết cắt từng thời riêng biệt
Hết mùa trãng khuyết lại tròn
Bốn mùa Xuân Hạ thu Đông bóng đời

Em còn tiếc sao thời xa vãng
Mười Sáu tròn trãng tuổi khờ ngây
Em bưng đôi má hây hây
Tóc thề xoã mảnh bờ vai nhỏ mềm

Khát khao bùng cháy niềm thương  cũ
Vết buồn Trong trẻo  cảnh trời thu
Một màu vàng vọt vần Thơ 
Cảnh làm rạo rực dấu xưa u Hoài 

Bông hoa dẫu hết thời Xuân sãc
Hưởng xưa còn lẩn Quất tình mơ
Khó mờ khi lỡ Vương tơ
Người đi geo lại kiếp chờ trãm nãm

Mỗi lần trời chuyển vào Đông
Thân em gá lạnh cánh Hồng bơ vơ
Lửa lòng vẫn ấm vần Thơ
Thương thay một phận hoa đợi Hoài
Thơ: Hung Do

*********